UMIBE NO ONNANOKO - CÔ GÁI BÊN BỜ BIỂN
Okay, trước hết thì đây không phải
là một bài review, đây chỉ đơn giản là cảm nhận của tôi sau khi đọc xong Umibe
no Onnanoko mà thôi. Thế nên tốt nhất trước khi đọc bài này tôi khuyên các bạn
nên đọc hết Umibe no Onnanoko đã, cơ mà manga này cũng khá ngắn, khoảng 20 chap
thôi :v Đọc xong nếu thấy thích thì bạn có thể quay lại đây để đọc bài này :)
tôi sẽ đợi…
Ồ một điều nữa, nếu bạn đọc đến
chap 18 thì hãy bật bài “Gather the wind” của Happy End để nghe.
Đọc xong chưa ? Nếu thế thì chúng
ta bắt đầu nhé…
Thú thật tôi không phải là một
người đọc nhiều manga, số lượng manga tôi đọc hết e chỉ đếm trên đầu ngón tay.
UmiOnna là một trong số ít manga mà tôi dành thời gian để đọc hết (có lẽ vì nó
không quá dài).
Tác giả của Umibe no Onnanoko là Inio
Asano, một người mà đến sau khi đọc xong manga này tôi mới biết đây là cha đẻ của
những tác phẩm hay mà tôi chưa từng đọc qua như Oyasumi Punpun hay Solanin :v
Quay trở lại câu chuyện, tôi vừa mới đọc xong Umibe no Onnanoko khoảng vài ngày
trước và nó thực sự để lại cho tôi nhiều thứ để suy nghĩ…
1. Isobe và Koume - 2 linh hồn lạc
lối
Bối cảnh của câu chuyện đặt ở một
thị trấn, ở đó có một bãi biển nhỏ nhưng ít người qua lại, kể cả có là mùa
hè…nhân vật chính của chúng ta trong câu chuyện này là Koume, cô bé đâu rồi nhỉ
? À kia rồi, trên bãi biển…Ồ còn có ai nữa kia…một cậu bé ư ?…phải rồi là
Isobe. 2 con người đang bắt đầu bước trên con đường đi vào vòng xoáy của sự lạc
lối. UmiOnna mở đầu khá thú vị với việc Koume nhờ Isobe trở thành người giúp cô
“giải tỏa” ham muốn của mình sau khi cô bị người yêu cũ - 1 gã fuck boy phản bội.
Hmmmmmm, cùng xem xét nào, Isobe có tình cảm với Koume và giờ Koume đưa ra yêu
cầu như trên…Nghe có vẻ chẳng có rủi ro nào ở đây cả…Như kiểu bạn có crush và bạn
không có cách nào để tiếp cận cô ấy cả… rồi đùng một ngày crush của bạn tới và
hỏi bạn có muốn quan hệ với cô ấy không…Ta daaaaaaa!!! Luckyyyyy!!! Đúng thế, nếu
như nhìn theo cách đó thì Isobe lẫn Koume đều có lợi. Koume được thỏa mãn nhu cầu
của mình còn Isobe được quan hệ tùng dịch với người mình thích…một mối quan hệ
nghe có vẻ giống như “friends with benefits” nhỉ…hay đúng hơn tôi nên nói là
“SIMP with benefits” :> vâng đúng vậy, Isobe trong trường hợp này không còn
từ nào để diễn tả tốt hơn là từ “SIMP”. Đọc những chap đầu tiên thì ấn tượng của
tôi về Isobe là như thế, cậu chấp nhận điều kiện của Koume rồi mù quáng làm
theo nó. Cậu dần lạc lối trong lựa chọn của mình khi thậm chí còn coi mình như
là sex slave của Koume :v
Koume biết rằng cậu có tình cảm với
cô nên bằng cách khai thác điều đó, cô sử dụng cậu như một thứ công cụ để thỏa
mãn bản thân mình, thứ mang lại cho cô cảm giác được “trân trọng”. Tới đây chắc
nhiều người sẽ thốt lên những câu chửi ngọt ngào phổ biến dành cho cô bé Koume
này: đồ đi*m, đồ đ*, đồ b*tch,…hừm…có lẽ cũng có phần đúng trong đó, nhưng ở
đây tôi có một cách nhìn khác. Thứ Koume tìm kiếm thông qua tình dục có lẽ chính
là sự quan tâm, trân trọng hay là sự giải tỏa và ẩn sâu trong đó có thể là tình
yêu. Dù gì đi nữa thì cô cũng chỉ mới là học sinh sơ trung (tầm 14-15 tuổi),
Koume đơn giản là chỉ tìm kiếm thứ cô cần ở người mà cô biết chắc chắn rằng sẽ
trao thứ đó cho cô. Nhưng cũng chính vì ở độ tuổi này, với sự thiếu kinh nghiệm
của mình, Koume đã phạm sai lầm khi làm những điều trên, cô đã làm tổn thương
thứ không nên làm tổn thương - tình cảm của Isobe. Trớ trêu thay Koume đã không
nhận ra điều đó mà người nhận ra điều đó lại chính là Isobe. Giây phút cậu tự hỏi:
“Mình muốn cái gì nhỉ…?” có lẽ là lúc cậu biết mình đang bị cuốn vào thứ gì.
Mối quan hệ giữa Koume và Isobe
luôn lặp đi lặp lại: Koume cần thì Isobe sẽ giúp cô giải tỏa, cứ như thế ngày
này qua ngày khác…Koume thì được “giải tỏa” còn Isobe thì thông qua đó tiến gần
hơn với cô hơn một chút…nhưng liệu nó có thực sự ổn ? Tưởng tượng rằng mối quan
hệ giữa 2 người họ giống như một ngọn lửa cháy trong một cái bình kín vậy,
Koumei là lửa còn Isobe là oxi. Lửa cháy càng mạnh thì càng lấy nhiều oxi, để rồi
đến một lúc nào đó khi oxi hết, ngọn lửa cũng lụi tàn…
Từ nỗi ám ảnh của người anh đã mất
cộng thêm với việc tình cảm của mình bị phản bội và bị sử dụng như một công cụ,
Isobe tan vỡ…Cái nhìn tích cực của cậu về tình yêu và sự lãng mạn đổ sụp ngay
trước mắt cậu. Cậu cho đi tình cảm của mình để rồi thứ cậu nhận lại chỉ là sự
cay đắng, đau khổ và tuyệt vọng. Isobe từ một cậu bé ngây thơ, có đôi chút
“simp” (không SIMP vô cùng luôn đấy Isobe) trở thành một kẻ chán đời, trầm cảm
và “ghét người”. Isobe dần dần ghét bỏ Koume, cậu không chịu nổi việc người
khác lợi dụng cậu, việc Koume xóa đi ảnh của “cô gái bên bờ biển” cũng chỉ là
cái cớ để cậu dứt ra khỏi Koume, dứt ra khỏi vòng xoáy của sự lạc lối này.
Nhưng buồn thay Isobe của chúng
ta lại bị cuốn vào một thứ khác - trầm cảm. Cậu tự dựng lên một không gian ngăn
cách cậu không chỉ với Koume và còn với những người xung quanh (mà cậu cũng đâu
có mấy bạn :v), cậu không còn tin tưởng ai nữa cả. Isobe mất đi hứng thú với
tình dục thứ vốn dĩ là bản năng của con người, giờ đây cậu cùng với nỗi ám ảnh
của người anh đã khuất chỉ còn nghĩ đến cái chết.
Trái ngược với Isobe thì Koume lại
dần dần có tình cảm với cậu…trớ trêu làm sao ! “Cô gái bên bờ biển” đã khơi lên
trong Koume sự “ghen” dành cho Isobe, điều này có thể khiến vài người thấy
Koume chẳng khác gì một kẻ có tính kiểm soát và có phần trơ trẽn. Đối với cô tới
thời điểm đó, Isobe chỉ đơn giản là một thứ để cô thỏa mãn, không có một mối
ràng buộc nào cả. Vậy mà giờ cô lại bắt đầu lo về việc người khác nghĩ sai về mối
quan hệ giữa hai người, cô cho mình cái quyền được tự ý xóa đi bức ảnh của “cô
gái bên bờ biển”, cô làm thế để làm gì trong khi cô không có tình cảm với Isobe
? Thực ra là có, Koume đang phải đấu tranh với sự bất ổn của bản thân và có lẽ
chính cô cũng cảm thấy có lỗi với Isobe. Cô không muốn bị tổn thương hơn nữa
trong một mối quan hệ, Koume vừa muốn hiểu hơn Isobe, lại vừa không thể nói ra
cảm xúc của mình. Sự lạc lối ban đầu khiến Koume không thể xác định được cảm
xúc của mình dành cho Isobe để rồi khi cô có đủ sự tự tin để nói ra tình cảm của
mình thì cũng đã quá muộn. Đây chính là hậu quả của giao kèo sai lầm giữa Koume
với Isobe khi đã lợi dụng tình dục để thỏa mãn dục vọng của riêng mình.
2. Tình dục và tình yêu
Tình dục là bản năng căn bản của
các loài sinh vật sống. Để tiến hóa chúng ta cần sinh sản và để sinh sản chúng
ta cần tình dục. Khoái cảm theo quan điểm của tôi có lẽ là thứ để kích thích 2
cá thể quan hệ với nhau nhằm mục đích cuối cùng là sinh sản duy trì nòi giống.
Tuy nhiên chúng ta sẽ không bàn về vấn đề tiến hóa hay sinh sản gì ở đây cả :v
Tôi sẽ nói về vấn đề lớn nhất được đặt ra trong UmiOnna đó là mối quan hệ giữa
tình dục và tình yêu. Tình dục đem lại cho ta sự khoái cảm hay nói cách khác nó
thỏa mãn thể xác ta. Nếu chỉ sự thỏa mãn về thể xác là đủ vậy tại sao ta lại cần
có tình yêu ? UmiOnna cho thấy sự đáng sợ của tình dục khi không có tình yêu là
như thế nào. Nó vô cùng đau khổ, trống rỗng và vô vị…Kiểu quan hệ gì mà chỉ có
động chạm thể xác chứ không được hôn, không được gần gũi ???…Thông qua UmiOnna
tôi phần nào nhận thức được rằng tình dục không chỉ đơn giản là “tra khóa vào ổ”,
nó không hoạt động như thế.
Asano đã cho thấy được sự trần trụi
của thứ gọi là casual sex, nó có thể đem lại khoái cảm, nó cũng có thể đau đớn
hay thậm chí là trống rỗng, không cảm xúc. Những trang truyện vẽ cảnh quan hệ
giữa Isobe và Koume phải gọi là khá “horny”, tuy nhiên người đọc như tôi lại cảm
thấy có một chút gì đó không tự nhiên trong đó, một chút gì đó lúng túng, không
trọn vẹn. Điều này cũng được Koume nhắc đến ở chap 14, cô nhận ra khi 2 người
quan hệ luôn thiếu đi một thứ gì đó…thứ gì được nhỉ Koume...có lẽ Isobe cũng
không quan tâm đến nó lắm…nó là gì được nhỉ ? E hèm… Đó là hôn, hay nói cách
khác là tình yêu.
Úi vậy tình yêu là gì ? Vâng, câu
hỏi muôn thuở :v tôi không biết, nhưng tôi nghĩ là tôi hiểu được phần nào ý
nghĩa của nó (có lẽ vậy :v). Hãy tưởng tượng 2 người đang quan hệ giống như 2
cái móc đang gắn vào nhau. Tình dục nếu chỉ có việc đút cái này vào cái nọ thì
2 cái móc mới chỉ khóa chặt được phần dưới, đồng nghĩa với việc chỉ kết nối được
một phần. Nhưng còn phần trên thì sao ? Phải có thứ gì đó khóa chặt nó lại chứ…thứ
gì đây…đúng vậy đó chính là hôn. Nụ hôn trong lúc quan hệ không chỉ thể hiện
tình cảm mà nó còn là thứ kết nối 2 người lại với nhau. Chỉ khi kết nối lại với
nhau thì họ mới thực sự “chạm” đến nhau, mới thực sự hòa làm một, chỉ khi đó cảm
xúc và khoái cảm mới được đẩy lên mức cao nhất…đó mới chính là tình dục thực sự.
Có lẽ vì thế mà Isobe mới đau khổ, cậu không kết nối được với Koume, tình cảm của
cậu không thể chạm đến cô cho dù cho thể xác của cậu và Koume đang rất gần
nhau. Bởi sự thỏa mãn về thể xác thì có thể đạt được thông qua tình dục nhưng nếu
không có tình yêu nó sẽ từ từ bị bào mòn để rồi cơ thể chúng ta sẽ quen dần với
những khoái cảm tầm thường đó…
3. Mưa và biển - Lối thoát
UmiOnna là một bộ manga mà nét vẽ
là thứ khiến tôi vô cùng ấn tượng, biểu cảm nhân vật tốt, từng khung hình đều
được vẽ rất tỉ mỉ, đặc biệt là phần cảnh. Hai hình ảnh trong UmiOnna để lại ấn
tượng cho tôi nhất là mưa và biển.
Tôi sẽ nói về mưa trước. Trong
truyện mưa xuất hiện khá nhiều, nó tựa như cảm xúc của 2 nhân vật. Đầu tiên là
Isobe, mưa giống như tiếng lòng của cậu vậy. Khi cậu nhận ra được sự vô nghĩa
trong mối quan hệ của cậu và Koume, trời đổ mưa…Khi cậu rối bời và muốn tìm đến
cái chết, trời tiếp tục mưa…Cuối cùng khi cậu trả thù cho anh trai mình, trời
cũng đổ mưa…Mưa dường như luôn bên cạnh Isobe. Nếu anh trai của cậu bị nhấn
chìm bởi dòng thủy triều lạnh lẽo của biển thì cậu như bị dìm đến không thở được
bởi cơn mưa không ngớt ngoài kia. Ở bên trong nó, cậu không biết phải làm gì, cậu
không còn gì nữa, cậu muốn chết… nhưng có lẽ một phần trong cậu vẫn muốn thoát
ra…Nhưng bằng cách nào ? Làm sao để thoát ra được khỏi cơn mưa này đây ? Mặc áo
mưa rồi chạy thật nhanh chăng ? Không…Isobe chọn cách khác. Cậu cũng mặc lên
mình một chiếc áo mưa nhưng cậu không chạy trốn, cậu đối mặt với nó. Khi thấy
Isobe cầm cây súng điện tôi đã nghĩ đến chi tiết cậu tự sát bằng thứ đó, nhưng
nếu đọc chap truyện sau đó bạn sẽ thấy Isobe không hề tự sát…Vậy cậu đã làm gì
?
Gì đây nhỉ…súng điện à, tôi tưởng
cậu dùng nó để tự sát chứ…cậu định làm gì với nó hả Isobe ? Well… cậu đã giải
quyết 2 tên fuck boys trong đêm mưa tầm tã đó…và cậu nhận lại được gì ? Chiến
thắng chăng ? Đúng vậy cậu đã thử và đã thắng…yayyyy…rồi sao nữa…cậu thắng rồi
thì đã sao…cậu vẫn không thay đổi được gì… cậu không tự sát bằng cây súng điện
đó nhưng việc cậu làm chẳng khác nào tự sát cả…cơn mưa vẫn tiếp tục rơi…cậu vẫn
chẳng thể thoát khỏi nó…có lẽ mọi thứ đều vô vọng…
Cảnh mưa của Koume lại khác, nó
không chỉ gồm hàng nghìn giọt nước từ trên trời rơi xuống mà còn cả những cơn
gió mạnh nữa, bởi cơn mưa của Koume là cơn mưa trong bão. Chap 18 là chap mà
tôi ấn tượng nhất, cả cảnh và người đều bị nhấn chìm trong con mưa, những cơn
gió được gom lại như làm mạnh hơn cơn mưa…cơn mưa trong lòng của Koume…Tiếng
thét gọi tên Isobe của cô đã đánh dấu sự kết thúc của cơn mưa…mở ra bầu trời nắng
cho Isobe khi cậu gặp được “cô gái bên bờ biển” đồng thời để lại cảnh biển mênh
mông nhưng vắng lặng trước mắt của Koume… rộng lớn nhưng cô đơn làm sao…
Biển thì lại khác, nó không giống
như mưa, nó không giai giẳng hay mạnh mẽ, nó nhẹ nhàng và bình lặng hơn. Nếu
như mưa là tâm trạng của nhân vật thì biển chính là thứ hút lấy tất cả những cảm
xúc đó. Những vui buồn, tiếc nuối, lo lắng đều biến mất khi đứng trước biển…nhưng
biển cũng chỉ là nước, những giọt mưa sau cùng cũng hòa vào biển…nó có thể lấy
hết đi những phiền muộn trong lòng nhất thời nhưng không thể giải quyết nó được…Cảnh
cuối cùng trong truyện khi Koume lội ra biển, cô đã tìm được thứ gì đó…đó có lẽ
là hi vọng cho tương lai vô định của cô hoặc cũng có thể là sự buông bỏ cho
dòng chảy của cuộc đời mình vào những cơn sóng biển kia…
“Mọi thứ sẽ ổn thôi, điều quan trọng là hãy
tin tưởng vào tương lai, và nếu như vẫn không được thì cậu có thể dựa vào tớ…”
“Ah…tớ tìm thấy rồi!...”
“Cậu có nghe tớ nói gì không thế
?”
“Tất nhiên rồi… Nhưng cậu biết đấy…
Sau cùng, có một một thứ lớn hơn tất cả…là BIỂN!!”
4. Đôi lời về kết truyện
Phần kết của UmiOnna làm tôi khá
khó chịu, 2 chap cuối cùng cảm giác mạch truyện như bị rush. Sự phục hồi chóng
vánh của Isobe hoàn toàn không cân xứng với những gì cậu đã trải qua. Chỉ sau 1
chap, từ 1 kẻ trầm cảm và “ghét người” rồi BÙM chúng ta có một Isobe lạc quan,
luôn hướng về tương lai. Koume cũng tương tự, chap 20 khắc họa một Koume giờ đã
là một học sinh cao trung và đã có bạn trai, time-skip cũng khá ổn thôi nhưng
cái kết chỉ đơn giản như là một sự chấp nhận cho tình cảnh của mình có phần làm
cho tôi cảm thấy không thỏa mãn lắm. Nhìn chung đối với tôi cách xử lý phần kết
của Asano trong UmiOnna không thực sự ổn lắm so với những gì nó đã xây dựng ở
những chap trước.
Dù sao thì Umibe no Onnanoko vẫn
là một manga mang trong nó yếu tố realism cao, đem lại cho tôi một góc nhìn có
phần “trần trụi” về mối quan hệ giữa tình dục và tình yêu, một manga rất đáng để
đọc !
Hmmmmmmmm…vậy đó là cảm nhận của
tôi sau khi đọc xong UmiOnna, tôi cũng chẳng biết nói gì nữa :v Cảm ơn các bạn
đã đọc đến đây :v Adios!!
Cảm ơn vì bài hát chap 18. Giá nghe nó trước khi đọc hai chap cuối có lẽ cảm xúc đã tốt hơn
Trả lờiXóa