[REVIEW MANGA]: Until Death do us part- “Đến khi cái chết chia lìa đôi ta.”
[REVIEW MANGA]: Until Death do us part- “Đến khi cái chết chia lìa đôi ta.”
Haruka Touyama là một cô bé 12 tuổi có khả năng nhìn trước tương lai. Chính khả năng này đã khiến cô rơi vào tầm ngắm của vô số thế lực ngầm. Tuy nhiên, cuộc gặp gỡ với Mamoru Hijikata- một kiếm sĩ mù đã thay đổi cuộc đời cô bé. Cùng nhau, họ vượt qua tất cả kẻ thù trước mặt, bảo vệ cuộc sống của chính mình. Và liệu “Until Death do us part”- “Đến khi cái chết chia lìa đôi ta” mang ý nghĩa gì?
Tác giả: Takashige Hiroshi.
Thể loại: Action, Seinen, Adventure...
Với một cốt truyện hấp dẫn, bạn sẽ dễ dàng yêu thích Until Death do us part. Bối cảnh trong truyện là một thế giới hiện đại, đầy bí ẩn nhưng cũng rất gợi mở với người đọc qua từng chap truyện. Các nhân vật chính, phụ đều có điểm nhấn, tạo ấn tượng khó quên với tính cách đặc trưng, khả năng đặc biệt hay đơn giản chỉ là... ngầu. Các mối quan hệ trong truyện cũng được phát triển từ từ chậm rãi và hợp lý, nổi bật lên nhờ đó là những thông điệp mà tác giả truyền tải, dù không mới nhưng vẫn giá trị.
Thế giới hiện đại mở ra trong Unti Death do us part nhìn qua thì không có gì đặc biệt so với vô vàn các bộ phim, truyện khác. Chúng ta có tội phạm, rất nhiều tội phạm, từ Yakuza, Lính đánh thuê, Sát thủ, bọn du côn ất ơ đầu ngõ,hay thậm chí quân đội của cả một quốc gia. Ta cũng có những tổ chức ngầm với hệ thống nhân sự sừng sỏ chuyên ngăn chặn đám tội phạm ấy, thay cảnh sát làm những việc họ không thể hoặc không dám làm. Vậy sự khác biệt ở đâu? Có lẽ, Until Death do us part đã làm tốt hơn các tác phẩm tương tự khác ở mảng khai thác bối cảnh. Những băng đảng, tổ chức đều được sáng tạo một cách rõ ràng, có hệ thống, có liên kết. Sự khác biệt đó như một hệ quả tất yếu của việc phần không nhỏ thời lượng, Until Death do us part tập trung dành cho những tổ chức, băng nhóm cũng như phong cách, phương pháp hoạt động. Nhờ vậy, mọi thứ trong mắt độc giả trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Ta sẽ chẳng phải thắc mắc về mối quan hệ giữa các nhân vật, hay hỏi những câu hỏi như “Ủa bọn xã hội đen này có liên quan gì đến bọn kia?”. Until Death do us part không cần dùng quá nhiều lời để kể, mà cho ta trực tiếp thấy một xã hội trần trụi, nơi mà tội phạm nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật trước sự bất lực của cảnh sát.
Nội dung của Until Death do us part xoay quanh gã kiếm sĩ mù tên Mamoru Hijikata. Một gã thanh niên mù vào thời hiện đại đầy rẫy súng ống sẽ làm gì với một thanh kiếm? Giữa một đám Yakuza đang điên cuồng tìm cách chiếm đoạt một đứa trẻ con, gã có thể làm gì? Nhìn qua, ta tưởng như đây sẽ là cuộc chạy trốn khỏi những thế lực đối địch của Mamoru và cô bé Haruka. Nhưng khi đọc, bạn sẽ hoàn toàn bất ngờ đấy. Liệu ở thế giới mà Mamoru và Haruka đang sống, kẻ thù còn nhiều hơn bạn, cuộc sống ấy sẽ như thế nào? Xã hội này liệu chỉ có toàn bất công ở thế giới ngầm hay không? Từng chap từng chap một với nhịp truyện ổn định, các sự kiện trước sau đều liên kết và chịu ảnh hưởng lẫn nhau sẽ khiến bạn đọc cảm thấy thật nhẹ, dễ đọc, không quá khó hiểu.
Phần hay nhất ở Until Death do us part có lẽ đến từ hệ thống nhân vật. Thật dễ để liên tưởng đến một bộ phim Hollywood lấy nội dung có nhóm nhân vật khá giống vậy, đó là “G.Joe báo thù”. Nhưng tin tôi đi, Until Death do us part còn đỉnh hơn cơ. Từng nhân vật của Until Death do us part đều riêng biệt, đặc sắc từ ngoại hình (ờ thì không có anh em sinh đôi :>), tính cách đến năng lực, lối sống... Đây chính là điểm nhấn khiến rất khó để có một ai đó bị lãng quên (trừ khi đó là nhân vật quá phụ, nhân vật quần chúng). Ta đều bị ấn tượng bởi họ, bở câu chuyện mà họ cho ta thấy, khiến cho dù có ai đó biến mất cả nửa bộ truyện, thì ta vẫn sẽ nhớ, vẫn chẳng thể quên. Sự gắn kết giữa các mối quan hệ được bồi đắp từ từ qua từng chap, giữa cả các nhân vật lẫn chính chúng ta.
Mở đầu một hệ thống nhân vật đặc sắc, không quá ít nhưng lại ghi dấu ấn đậm nét, phải kể đến người đầu tiên được giới thiệu với ngưòi đọc: Haruka Touyama. Một cô bé với năng lực nhìn trước tương lai, kể cả xa lẫn gần. Liệu đấy là một món quà? Hay sẽ là lời nguyền bám lấy em cả đời? Cô bé mới chỉ 12 tuổi sẽ có được những gì và mất những gì với năng lực ấy? Và chính những hệ quả từ ấy sẽ ảnh hưởng như thế nào tới cuộc sống của Haruka? Không khó để bạn có thể tìm câu trả lời cho vài câu hỏi như vậy. Nhưng việc khắc họa được cảm giác nguy hiểm tiềm tàng vì bản thân mình đặc biệt cũng là một điểm nhấn từ Until Death do us part. Hồi hộp, lo lắng, nghẹt thở là những gì người đọc trải qua từng chap. Haruka cũng có sự trưởng thành theo thời gian: dần mạnh mẽ, tự tin và cá tính. Tính cách của cô bé không được bộc lộ quá nhiều, nhưng là đủ để ta thấu hiểu. Tuy nhiên, đồng cảm với Haruka là một chuyện, nhân vật này ở giai đoạn đầu vẫn chưa thực sự để lại cho người đọc ấn tượng quá lớn. Nội tâm của một đứa trẻ 12 tuổi khi bị đám Yakuza săn đuổi đòi hỏi một nỗi sợ hãi, hoang mang, đau khổ lớn hơn nữa. Có lẽ tác giả vẫn chưa thể hiện đủ những khía cạnh này, còn sơ sài ở mặt tâm lý thực tiễn. Em còn khá bình tĩnh, sự đau buồn cũng chẳng có gì tự nhiên, còn nhiều chỗ gượng ép. Nhưng cũng đâu thể trách được, bởi vì Haruka có vẻ chỉ là cái cớ cho sự xuất hiện của một kẻ thú vị hơn nhiều, và đó tất nhiên là...
Mamoru Hijikara, một gã kiếm sĩ mù với thanh kiếm sắc bén đủ để “chia hai mọi thứ”. Đây là một nhân vật đầy tiềm năng để khai thác, đơn giản vì anh ta quá thú vị. Một nhân vật hay như thế, Until Death do us part đã cho ta thấy từng khía cạnh một khá đầy đủ. Từ lẽ sống tưởng như khác thường, hay đến tính cách lạnh lùng, tàn bạo nhưng đầy nhân đạo và vị tha. Tuy chưa từng được miêu tả rõ ràng, nhưng sức nặng về tâm lý của gã kiếm sĩ này là không thể chối bỏ. Quá khứ của gã đến nửa đầu truyện là một bí ẩn, nửa sau thì sáng tỏ một cách... dễ dàng. Tưởng như Mamoru sẽ tự tâm sự, sự kể câu chuyện bản thân cho những người gã thực sự tin tưởng nhưng không. Việc để lộ quá khứ theo một cách hụt hẵng kéo theo đôi chút điểm trừ cho sự sáng tạo của tác giả, và thậm chí còn đôi chút ảnh hưởng đến cả mối quan hệ giữa Haruka mà Mamoru, khi mà rõ ràng tác giả đã có thể làm tốt hơn. Mamoru được xây dựng với một tính cách rõ ràng, Mamoru tạo dựng cho bản thân được đặc trưng riêng, phong cách riêng không thể nhầm lẫn với kẻ khác. Không khó hiểu nếu bạn yêu thích nhân vật chính này, vì anh thực sự được xây dựng tốt.
Không chỉ Mamoru, các nhân vật khác tuy không lắm “đất diễn” nhưng nét đặc trưng riêng, cá tính riêng đều được xây dựng rõ ràng. Khó lòng bạn có thể quên được ai, rõ ràng họ đều đáng nhớ dù không có ảnh hưởng lớn đến mạch truyện, thậm chí thừa thãi và hoàn toàn có thể lược bỏ, nhưng ai cũng chiếm được của bạn đọc, có thể kể đến điển hình như Siere, hay ông đội trưởng nhóm The Wall (Không phải Trịnh Công Sơn, khổ lắm).
Cách sử dụng hình ảnh trong bộ Manga này cũng rất ấn tượng. Không chỉ là những nét vẽ đẹp, chất và mang phong cách “bụi”, đậm chất đường phố, Until Death do us part còn dùng những ẩn ý trong hình ảnh như một cách tiếp cận người đọc gần hơn tới nội dung và thông điệp muốn truyền tải. Ngay từ những bức ảnh bìa truyện, hay những bức vẽ đầu mỗi chap, đều gián tiếp tiết lộ nội dung truyện trên nhiều khía cạnh. Cách sử dụng ánh sáng nói riêng hay phông nền, bối cảnh trong Until Death do us part gắn liền với tính cách nhân vật, đôi lúc là bản chất của họ, hay việc họ ở “phe” nào. Nếu tinh ý, đôi lúc bạn sẽ phải ngạc nhiên vì nội tâm một số nhân vật được báo trước từ trước khi ta đi sâu vào tìm hiểu họ. Việc này hẳn có hiệu quả như mong muốn của tác giả trong việc định hướng cảm xúc của người đọc trước cả khi ta kịp suy nghĩ. Bỗng dưng, bạn cảm thấy ở nhân vật này có gì đó không ổn, có gì đó mập mờ uẩn khúc mà chẳng hiểu tại sao mình lại thấy thế. Tin tôi đi, một phần không nhỏ là nhờ cách vẽ tính ẩn dụ đã vô thức ăn sâu vào não đấy.
Until Death do us part là câu chuyện về mặt khác của xã hội, với tội phạm hoành hành có tổ chức, với những công ty dùng tiền để làm việc phi pháp, những thế lực ngầm khiến cán cân công lý bị ngả nghiêng. Đó cũng là câu chuyện về những kẻ đau khổ đứng lên chống lại cái mặt trái đấy, những nạn nhân của bất công nay đoàn kết lại, tự tìm công lý. Đó là câu chuyện về việc đứng lên sau khi mất tất cả, cùng với sự giúp đỡ lẫn nhau của mọi người cũng như sự đồng cảm, quan tâm lẫn nhau. Như ông bà ta vẫn nói: “Lá lành đùm lá rách”. Và cả việc lên án những kẻ tàn ác, sẵn sàng chà đạp lên kẻ khác vì lợi ích bản thân, ngay cả khi đó là một đứa trẻ con 12 tuổi cũng bị lôi kéo vào cái vực thẳm đầy bất công tanh mùi tiền và máu đấy. Và đâu đó là chút thông điệp về đam mê và ý nghĩa cuộc sống. Mang một thông điệp không mới, tuy nhiên cách truyền tải được làm khá tốt, không bị gượng ép. Chúng ta không có những màn khóc lóc ngớ ngẩn, hay một câu triết lý rỗng tuếch nào đó. Ta có hành động, đánh đấm, phát triển ở một số nhân vật, cả nội tâm lẫn khả năng và các mối quan hệ... Ta có những khoảng lặng, những chap nghỉ ngơi sau loạt chiến đấu đã mắt, giúp bạn đọc thêm hiểu và thích các nhân vật hơn. Và thông điệp, ý nghĩa muốn truyền tải cũng từ đó đến với ta tự nhiên hơn.
Until Death do us part không chỉ là một Manga sẽ gây ấn tượng với bạn nhờ cái tên thôi đâu. Nội dung, hình ảnh và ý nghĩa (tuy không mới lắm) sẽ khiến bạn dù khó tính cũng sẽ thấy Manga này ít nhất là “ổn” đấy.
Nguồn ảnh: https://pin.it/kvjpohdcbefj7j
#Cáo
Haruka Touyama là một cô bé 12 tuổi có khả năng nhìn trước tương lai. Chính khả năng này đã khiến cô rơi vào tầm ngắm của vô số thế lực ngầm. Tuy nhiên, cuộc gặp gỡ với Mamoru Hijikata- một kiếm sĩ mù đã thay đổi cuộc đời cô bé. Cùng nhau, họ vượt qua tất cả kẻ thù trước mặt, bảo vệ cuộc sống của chính mình. Và liệu “Until Death do us part”- “Đến khi cái chết chia lìa đôi ta” mang ý nghĩa gì?
Tác giả: Takashige Hiroshi.
Thể loại: Action, Seinen, Adventure...
Với một cốt truyện hấp dẫn, bạn sẽ dễ dàng yêu thích Until Death do us part. Bối cảnh trong truyện là một thế giới hiện đại, đầy bí ẩn nhưng cũng rất gợi mở với người đọc qua từng chap truyện. Các nhân vật chính, phụ đều có điểm nhấn, tạo ấn tượng khó quên với tính cách đặc trưng, khả năng đặc biệt hay đơn giản chỉ là... ngầu. Các mối quan hệ trong truyện cũng được phát triển từ từ chậm rãi và hợp lý, nổi bật lên nhờ đó là những thông điệp mà tác giả truyền tải, dù không mới nhưng vẫn giá trị.
Thế giới hiện đại mở ra trong Unti Death do us part nhìn qua thì không có gì đặc biệt so với vô vàn các bộ phim, truyện khác. Chúng ta có tội phạm, rất nhiều tội phạm, từ Yakuza, Lính đánh thuê, Sát thủ, bọn du côn ất ơ đầu ngõ,hay thậm chí quân đội của cả một quốc gia. Ta cũng có những tổ chức ngầm với hệ thống nhân sự sừng sỏ chuyên ngăn chặn đám tội phạm ấy, thay cảnh sát làm những việc họ không thể hoặc không dám làm. Vậy sự khác biệt ở đâu? Có lẽ, Until Death do us part đã làm tốt hơn các tác phẩm tương tự khác ở mảng khai thác bối cảnh. Những băng đảng, tổ chức đều được sáng tạo một cách rõ ràng, có hệ thống, có liên kết. Sự khác biệt đó như một hệ quả tất yếu của việc phần không nhỏ thời lượng, Until Death do us part tập trung dành cho những tổ chức, băng nhóm cũng như phong cách, phương pháp hoạt động. Nhờ vậy, mọi thứ trong mắt độc giả trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Ta sẽ chẳng phải thắc mắc về mối quan hệ giữa các nhân vật, hay hỏi những câu hỏi như “Ủa bọn xã hội đen này có liên quan gì đến bọn kia?”. Until Death do us part không cần dùng quá nhiều lời để kể, mà cho ta trực tiếp thấy một xã hội trần trụi, nơi mà tội phạm nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật trước sự bất lực của cảnh sát.
Nội dung của Until Death do us part xoay quanh gã kiếm sĩ mù tên Mamoru Hijikata. Một gã thanh niên mù vào thời hiện đại đầy rẫy súng ống sẽ làm gì với một thanh kiếm? Giữa một đám Yakuza đang điên cuồng tìm cách chiếm đoạt một đứa trẻ con, gã có thể làm gì? Nhìn qua, ta tưởng như đây sẽ là cuộc chạy trốn khỏi những thế lực đối địch của Mamoru và cô bé Haruka. Nhưng khi đọc, bạn sẽ hoàn toàn bất ngờ đấy. Liệu ở thế giới mà Mamoru và Haruka đang sống, kẻ thù còn nhiều hơn bạn, cuộc sống ấy sẽ như thế nào? Xã hội này liệu chỉ có toàn bất công ở thế giới ngầm hay không? Từng chap từng chap một với nhịp truyện ổn định, các sự kiện trước sau đều liên kết và chịu ảnh hưởng lẫn nhau sẽ khiến bạn đọc cảm thấy thật nhẹ, dễ đọc, không quá khó hiểu.
Phần hay nhất ở Until Death do us part có lẽ đến từ hệ thống nhân vật. Thật dễ để liên tưởng đến một bộ phim Hollywood lấy nội dung có nhóm nhân vật khá giống vậy, đó là “G.Joe báo thù”. Nhưng tin tôi đi, Until Death do us part còn đỉnh hơn cơ. Từng nhân vật của Until Death do us part đều riêng biệt, đặc sắc từ ngoại hình (ờ thì không có anh em sinh đôi :>), tính cách đến năng lực, lối sống... Đây chính là điểm nhấn khiến rất khó để có một ai đó bị lãng quên (trừ khi đó là nhân vật quá phụ, nhân vật quần chúng). Ta đều bị ấn tượng bởi họ, bở câu chuyện mà họ cho ta thấy, khiến cho dù có ai đó biến mất cả nửa bộ truyện, thì ta vẫn sẽ nhớ, vẫn chẳng thể quên. Sự gắn kết giữa các mối quan hệ được bồi đắp từ từ qua từng chap, giữa cả các nhân vật lẫn chính chúng ta.
Mở đầu một hệ thống nhân vật đặc sắc, không quá ít nhưng lại ghi dấu ấn đậm nét, phải kể đến người đầu tiên được giới thiệu với ngưòi đọc: Haruka Touyama. Một cô bé với năng lực nhìn trước tương lai, kể cả xa lẫn gần. Liệu đấy là một món quà? Hay sẽ là lời nguyền bám lấy em cả đời? Cô bé mới chỉ 12 tuổi sẽ có được những gì và mất những gì với năng lực ấy? Và chính những hệ quả từ ấy sẽ ảnh hưởng như thế nào tới cuộc sống của Haruka? Không khó để bạn có thể tìm câu trả lời cho vài câu hỏi như vậy. Nhưng việc khắc họa được cảm giác nguy hiểm tiềm tàng vì bản thân mình đặc biệt cũng là một điểm nhấn từ Until Death do us part. Hồi hộp, lo lắng, nghẹt thở là những gì người đọc trải qua từng chap. Haruka cũng có sự trưởng thành theo thời gian: dần mạnh mẽ, tự tin và cá tính. Tính cách của cô bé không được bộc lộ quá nhiều, nhưng là đủ để ta thấu hiểu. Tuy nhiên, đồng cảm với Haruka là một chuyện, nhân vật này ở giai đoạn đầu vẫn chưa thực sự để lại cho người đọc ấn tượng quá lớn. Nội tâm của một đứa trẻ 12 tuổi khi bị đám Yakuza săn đuổi đòi hỏi một nỗi sợ hãi, hoang mang, đau khổ lớn hơn nữa. Có lẽ tác giả vẫn chưa thể hiện đủ những khía cạnh này, còn sơ sài ở mặt tâm lý thực tiễn. Em còn khá bình tĩnh, sự đau buồn cũng chẳng có gì tự nhiên, còn nhiều chỗ gượng ép. Nhưng cũng đâu thể trách được, bởi vì Haruka có vẻ chỉ là cái cớ cho sự xuất hiện của một kẻ thú vị hơn nhiều, và đó tất nhiên là...
Mamoru Hijikara, một gã kiếm sĩ mù với thanh kiếm sắc bén đủ để “chia hai mọi thứ”. Đây là một nhân vật đầy tiềm năng để khai thác, đơn giản vì anh ta quá thú vị. Một nhân vật hay như thế, Until Death do us part đã cho ta thấy từng khía cạnh một khá đầy đủ. Từ lẽ sống tưởng như khác thường, hay đến tính cách lạnh lùng, tàn bạo nhưng đầy nhân đạo và vị tha. Tuy chưa từng được miêu tả rõ ràng, nhưng sức nặng về tâm lý của gã kiếm sĩ này là không thể chối bỏ. Quá khứ của gã đến nửa đầu truyện là một bí ẩn, nửa sau thì sáng tỏ một cách... dễ dàng. Tưởng như Mamoru sẽ tự tâm sự, sự kể câu chuyện bản thân cho những người gã thực sự tin tưởng nhưng không. Việc để lộ quá khứ theo một cách hụt hẵng kéo theo đôi chút điểm trừ cho sự sáng tạo của tác giả, và thậm chí còn đôi chút ảnh hưởng đến cả mối quan hệ giữa Haruka mà Mamoru, khi mà rõ ràng tác giả đã có thể làm tốt hơn. Mamoru được xây dựng với một tính cách rõ ràng, Mamoru tạo dựng cho bản thân được đặc trưng riêng, phong cách riêng không thể nhầm lẫn với kẻ khác. Không khó hiểu nếu bạn yêu thích nhân vật chính này, vì anh thực sự được xây dựng tốt.
Không chỉ Mamoru, các nhân vật khác tuy không lắm “đất diễn” nhưng nét đặc trưng riêng, cá tính riêng đều được xây dựng rõ ràng. Khó lòng bạn có thể quên được ai, rõ ràng họ đều đáng nhớ dù không có ảnh hưởng lớn đến mạch truyện, thậm chí thừa thãi và hoàn toàn có thể lược bỏ, nhưng ai cũng chiếm được của bạn đọc, có thể kể đến điển hình như Siere, hay ông đội trưởng nhóm The Wall (Không phải Trịnh Công Sơn, khổ lắm).
Cách sử dụng hình ảnh trong bộ Manga này cũng rất ấn tượng. Không chỉ là những nét vẽ đẹp, chất và mang phong cách “bụi”, đậm chất đường phố, Until Death do us part còn dùng những ẩn ý trong hình ảnh như một cách tiếp cận người đọc gần hơn tới nội dung và thông điệp muốn truyền tải. Ngay từ những bức ảnh bìa truyện, hay những bức vẽ đầu mỗi chap, đều gián tiếp tiết lộ nội dung truyện trên nhiều khía cạnh. Cách sử dụng ánh sáng nói riêng hay phông nền, bối cảnh trong Until Death do us part gắn liền với tính cách nhân vật, đôi lúc là bản chất của họ, hay việc họ ở “phe” nào. Nếu tinh ý, đôi lúc bạn sẽ phải ngạc nhiên vì nội tâm một số nhân vật được báo trước từ trước khi ta đi sâu vào tìm hiểu họ. Việc này hẳn có hiệu quả như mong muốn của tác giả trong việc định hướng cảm xúc của người đọc trước cả khi ta kịp suy nghĩ. Bỗng dưng, bạn cảm thấy ở nhân vật này có gì đó không ổn, có gì đó mập mờ uẩn khúc mà chẳng hiểu tại sao mình lại thấy thế. Tin tôi đi, một phần không nhỏ là nhờ cách vẽ tính ẩn dụ đã vô thức ăn sâu vào não đấy.
Until Death do us part là câu chuyện về mặt khác của xã hội, với tội phạm hoành hành có tổ chức, với những công ty dùng tiền để làm việc phi pháp, những thế lực ngầm khiến cán cân công lý bị ngả nghiêng. Đó cũng là câu chuyện về những kẻ đau khổ đứng lên chống lại cái mặt trái đấy, những nạn nhân của bất công nay đoàn kết lại, tự tìm công lý. Đó là câu chuyện về việc đứng lên sau khi mất tất cả, cùng với sự giúp đỡ lẫn nhau của mọi người cũng như sự đồng cảm, quan tâm lẫn nhau. Như ông bà ta vẫn nói: “Lá lành đùm lá rách”. Và cả việc lên án những kẻ tàn ác, sẵn sàng chà đạp lên kẻ khác vì lợi ích bản thân, ngay cả khi đó là một đứa trẻ con 12 tuổi cũng bị lôi kéo vào cái vực thẳm đầy bất công tanh mùi tiền và máu đấy. Và đâu đó là chút thông điệp về đam mê và ý nghĩa cuộc sống. Mang một thông điệp không mới, tuy nhiên cách truyền tải được làm khá tốt, không bị gượng ép. Chúng ta không có những màn khóc lóc ngớ ngẩn, hay một câu triết lý rỗng tuếch nào đó. Ta có hành động, đánh đấm, phát triển ở một số nhân vật, cả nội tâm lẫn khả năng và các mối quan hệ... Ta có những khoảng lặng, những chap nghỉ ngơi sau loạt chiến đấu đã mắt, giúp bạn đọc thêm hiểu và thích các nhân vật hơn. Và thông điệp, ý nghĩa muốn truyền tải cũng từ đó đến với ta tự nhiên hơn.
Until Death do us part không chỉ là một Manga sẽ gây ấn tượng với bạn nhờ cái tên thôi đâu. Nội dung, hình ảnh và ý nghĩa (tuy không mới lắm) sẽ khiến bạn dù khó tính cũng sẽ thấy Manga này ít nhất là “ổn” đấy.
Nguồn ảnh: https://pin.it/kvjpohdcbefj7j
#Cáo
Nhận xét
Đăng nhận xét