[MUSIC: KAKUSHIGOTO OPENING - CHIISANA HIBI - NGÀY BÉ - CHÚNG TA NÊN TRỞ THÀNH MỘT NGƯỜI BỐ NHƯ THẾ NÀO? ]

[MUSIC: KAKUSHIGOTO OPENING - CHIISANA HIBI - NGÀY BÉ - CHÚNG TA NÊN TRỞ THÀNH MỘT NGƯỜI BỐ NHƯ THẾ NÀO? ]

.


.

 Well… chào mọi người, lại là Immunity đây, đáng lẽ mình sẽ tạm nghỉ cho kì thi sắp tới nhưng… well… mấy ngày không được viết gì ra hồn làm mình vật vã không chịu được. Và giờ đây chúng ta có một bài giải trí của mình.

 Hôm nay ta sẽ đến với một bài hát đã đánh mạnh vào con người mình, thậm chí còn vượt qua rất nhiều bài ưa thích trước đây và trở thành top ưa thích mà mình thường xuyên nghe đi nghe lại nhiều lần. Bản opening của anime Kakushigoto: Chiisana Hibi ( ngày bé ). Well… để xem đa số mem nam ở đây tự gọi bản thân mình là thế nào nhỉ: wibu thất bại, wibu trúa, otaku, tau éo có vợ được đâu,... Yep nhưng dù bạn là thể loại người gì, có lẽ đến một lúc nào đó bạn sẽ trở thành một người bố ( hoặc không bao giờ ). Nhưng có một vấn đề làm mình băn khoăn sau khi nghe và xem qua bản vietsub của Chiisana Hibi. Những kẻ như chúng ta, liệu chúng ta  nên trở trở thành một người bố như thế nào nhỉ?

 Yeah… có thể một vài bạn sẽ cười mình vì nghĩ về thứ này khi còn quá trẻ. Well… đúng là mình còn hơi trẻ thật nhưng mình nghĩ với cánh đàn ông chúng ta, lo lắng sớm về việc này có thể cũng không phải là tệ lắm.

 Đây chỉ là nêu cảm nhận theo bản sub mà mình tìm được. Nên có thể sẽ có sai sót trong việc hiểu lời bài hát. Vì mình thấy lời dịch và cái PV không liên quan nhau lắm.

.

 Chiisana Hibi" (ちいさな日々) là bài hát mở đầu của anime kakushigoto, ca khúc được viết và sáng tác bởi Yamamura Ryuta (Vo) với chủ đề "niềm hạnh phúc nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta" và được trình bày bởi Flumpool.

 Chiisana Hibi là một bài hát với những giai điệu nhẹ nhàng, dịu êm cùng những lời ca ấm áp tựa như một tách chocolate nóng giúp cho bạn cảm thấy thư thái và tĩnh tâm hơn. Nhưng đồng thời cũng sẽ khiến cho bạn phải ngẫm nghĩ rất nhiều.

.

 Hmm… lời bài hát của Chiisana Hibi cứ như cả một câu chuyện được chia làm ba phần nhỏ, kể về một người bố và con gái: niềm hạnh phúc của một người cha, nỗi thăng trầm cùng những khó khăn mà hai cha con vấp phải trong cuộc sống, sự lo lắng và niềm hi vọng không ngừng nghỉ của một người bố dành cho con gái của mình. Nhưng trên hết và hơn tất cả những điều trên chính là lời động viên của người bố về việc đừng sợ hãi tiến về phía một tương lai tươi sáng. Well… và đây chính là lý do mình rất ưa nhạc Nhật, lời bài hát rất có nghĩa, nó khiến ta phải trầm lại một chút và ngẫm nghĩ. Cũng như bài hát này, nó làm ta ngẫm về thời thơ ấu, hình tượng người bố bên trong chúng ta và chúng ta sẽ là một người bố như thế nào.

 Phần mở đầu là một câu chuyện thường ngày của hai bố con, niềm hạnh phúc của người bố khi chăm sóc cho con gái của mình. Cô bé ấy là cả một nguồn động lực to lớn lẫn niềm hạnh phúc của người bố. Như bạn thấy trong anime ấy, Hime là cả một nguồn động lực cho Goto-sensei. Con cái luôn là động lực cho cha mẹ, ai cũng muốn con cái mình được phát triển trong môi trường tốt, cũng như Goto-sensei luôn giấu Hime về công việc của mình để cô bé được lớn lên trong một môi trường tốt hơn.

 “ Động lực mà con tiếp cho bố thật to lớn. Bố thật sự hạnh phúc con có biết?”

 Cũng như niềm vui lẫn tự hào về con của mình. 

 “ Bố con ta giống nhau thật đấy. Bố chỉ nói thế thôi, hãy giữ bí mật này con nhé. Và nhìn lên bầu trời cao kia. “

 Có thể bạn không biết, có thể bạn không để ý hoặc có thể bạn thừa biết. Khi một người cha khẳng định rằng con mình rất giống mình hoặc khi ai đó nói rằng con mình rất giống mình, người cha ấy luôn luôn nói ra hoặc đón nhận những câu nói với vẻ vô cùng tự hào, như thể đây là sự thật hiển nhiên làm cho bản thân hạnh phúc nhất thế giới. Hoặc có vài người quá ngại ngùng để nói ra điều này, cánh đàn ông mà, nhưng thật đấy. Con cái là niềm tự hào của người cha. Đó là thực tế mà bản thân mình không cần phải nghiệm ra từ bộ phim đình đám hay hoàn cảnh sâu xa nào. Mình nhận ra nó từ chính giác quan, từ chính cuộc sống rất đỗi bình thường của mình. Vậy nên mình nghĩ không cần đưa dẫn chứng dài dòng cho điều này, bạn chỉ cần tự mình nhận ra nó thôi. 

 Nhưng mà, giữa hai cha con thì không thể hòa thuận được mãi nhỉ? Sẽ có những ngày khó khăn và những cuộc cãi vã nổ ra. Nhất là khi ta bắt đầu bước vào tuổi nổi loạn. Well… đó sẽ là những chuỗi ngày hết sức khó khăn cho bất kỳ ai, dù đứng ở vị trí nào. Đó sẽ là một khoảng thời gian khó khăn có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

 “ Bất cứ lúc nào, những trở ngại đều có thể xuất hiện. Nhưng nó cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt thường ngày. “

 Đôi khi, những khó khăn và mâu thuẫn xuất hiện. Nhưng những điều đó rồi sẽ qua nhanh thôi, những khó khăn sẽ trôi qua trong bữa cơm gia đình. Một câu hát có vẻ là chẳng ăn nhập gì nhưng thật ra là lại có đấy. Vì thực tế mà nói, dù ở nền văn hóa nào thì có lẽ bữa ăn mà cả gia đình quây quần bên nhau vẫn rất ấm áp và quan trọng ấy chứ.

  “ 5:30 chiều, từ đâu đó, mùi thịt hầm toả ra ngọt ngào. “

 Well… dù thực tế mà nói bữa cơm gia đình không phải lúc nào cũng được hoàn hảo như thế, cá nhân mình cũng khá hiểu về điều này. Nhưng vì thế nên ta mới có kinh nghiệm mà trở nên tinh tế hơn trong những bữa cơm sau này mà. Đúng không? Sự ấm áp của bữa cơm gia đình, đừng trở thành người phá hỏng nó.

 Và trong phần cuối của bài hát này, có một câu thật sự làm mình thấy xúc động, nó làm mình thật sự phải ngẫm, phải nhìn lại bản thân và nghĩ rằng bản thân nên trở thành một con người như thế nào. Hmm… nói sao nhỉ? Nó có một điều gì đó đánh mạnh vào tâm lý của mình, làm mình mường tượng ra một khung cảnh nào đó vẫn còn ở tương lai rất qua kia. Nhưng lại làm mình không ngừng nghĩ về nó được.

 “ Hai cái bóng, lan tỏa cùng hoàng hôn, con chạy vụt lên trước mặt bố. Trong sắc đỏ hoàng hôn, trong một khoảnh khắc, con như trông lớn lên, trước mặt bố. “

  có một câu làm mình thấy thật sự phải ngẫm. Well… nói sao nhỉ? Có một điều gì đó đánh mạnh vào tâm trí của người nghe như mình. Một điều gì đó làm ta trầm lại một chút.

 “ Hai cái bóng lan tỏa cùng ánh hoàng hôn, con chạy vụt lên trước mặt bố. Với sắc đỏ hoàng hôn, trong một khoảnh khắc, con trông như đang lớn lên, trước mặt bố. “

 Bạn có cảm tưởng gì? Thứ gì lóe lên trong đầu bạn sau khi nghe những câu từ này? Hình ảnh nào hiện ra về người bố của bạn và chính bản thân bạn sau này? Hình ảnh một người bố dõi theo sự trưởng thành của con gái mình.  Niềm hạnh phúc cùng nỗi lo, niềm vui khi nhìn con gái mình lớn lên từng ngày và sự lo lắng không ngừng khi một ngày nào đó, trên bước đường đời của người con nhỏ bé sẽ không còn mình nữa. Nhưng cũng trong ánh hoàng hôn đó, người bố trong đợi ngày ngày con trưởng thành và vươn cánh bay vút ra thế giới rộng lớn ngoài kia để tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân mình. Nhưng hơn cả những điều đó nữa, điều hiện lên trong tâm trí mình là gì? Liệu bản thân mình nên chuẩn bị những gì cho khoảnh khắc đó nhỉ? Liệu mình nên là một người bố như thế nào để con cái mình có thể có những bước đi vững chãi nhất? Người bố như thế nào mới là tốt nhất? Nhưng dù thế đi nữa, mọi thứ sẽ ổn thôi mà, ta cần phải có niềm tin vào bản thân, tin rằng bản thân sẽ là một con người tốt đẹp hơn.

 Xuyên suốt trong bài hát, dù ở hoàn cảnh nào đi nữa, ta luôn nghe được những lời động viên của người bố dành cho con cái của mình. 

 “ Đừng sợ hãi gì cả, tất cả mọi thứ đã nằm gọn trong tay con rồi. Cả vũ trụ ấy. “

 “ Tương lai mà con đang nắm lấy, đang trải dài trước mắt. “

 “ Cứ mãi tiến đến, một nơi xa hơn ai khác. Mãi tiến bước phía trước mà không nhìn lại.Đừng ngần ngại con nhé, dù sau này có vấp ngã và… rơi nước mắt.”

 Dù ở đâu, dù thế nào, dù ra sao đi nữa, một người bố tốt thì sẽ luôn luôn dành những lời động viên dành cho con cái của mình. Vẫn luôn dành cho con mình những bài học giúp cho con mình thêm vững chãi. Sẽ luôn tiếp thêm hy vọng để  con mình vút bay ra bầu trời rộng lớn ngoài kia bằng chính đôi cánh của mình. Một người bố tốt thì sẽ luôn như vậy, có thể có vài người quá ngại ngùng để thể hiện điều đó, nhưng một người bố sẽ luôn là vậy. Luôn luôn.

.

 Và điều làm mình ngẫm nghĩ sau khi nghe bài hát này, liệu bản thân nên là một người bố như thế nào? Ta đã nhìn thấy rất nhiều hình tượng bố mẹ trong anime rồi phải không? Như Minato sẵn sàng hy sinh để bảo vệ con mình, hoặc anh em nhà Vessalius dù tư tưởng và cách làm có khác nhau thì vẫn là những con người làm tất cả cho con mình. Hay gần đây, khá quen thuộc với mọi người là hình ảnh bậc phụ huynh của Re zero. Và nhiều người bố tuyệt vời khác nữa. Nhưng không thể không kể đến nhân vật chính của bộ anime tuyệt vời về hình ảnh cha con: Kakushi Goto hay Goto-sensei. Một nhân vật mà cá nhân mình nghĩ rằng cánh đàn ông nên noi gương theo đấy. Tất nhiên là ta nên hạn chế bớt sự bựa lòi của sensei.

 Nhưng bỏ qua những hình tượng ấy, một con người ra sao là tốt nhất cho chúng ta. Liệu chính ta mới cần trở thành một người ra sao? Hay liệu ta có trở thành một con người tốt đẹp hơn? Well… nhất là khi sở thích của chúng ta văn hóa 2D vẫn còn phần nào đó là một vấn đề tương đối nhạy cảm. Và khi ta muốn chia sẻ sở thích với con mình, thì ta nên làm thế nào để cho bọn trẻ có thể tiếp cận văn hóa 2D một cách tốt nhất và không bị ảnh hưởng bởi những thứ không phù hợp với độ tuổi bản thân. Nếu bạn nói không cần phải lo về vấn đề này, thì mình nghĩ bạn sẽ suy nghĩ lại một tí khi nhìn vào bọn trẻ trâu tiếp cận các anime 16+ một cách bừa bãi đấy.

  Hmm… và mình cũng không thể khẳng định rằng mọi bậc cha mẹ trên thế giới này đều là những con người tuyệt vời được. Có thể đâu đó vẫn còn những người chưa được tốt hay buồn hơn, vẫn còn những người tồi tệ. Nhưng đó là con người mà, không phải ai cũng là người tốt và vẫn tồn tại những mối ung nhọt chướng mắt. Cuộc sống này không phải hoàn toàn màu hồng và cũng không thể là màu hồng mãi được. Ít nhất đối với chúng ta là như thế. 

 Nhưng cá nhân mình cũng nghĩ thế này. Chúng ta là những con người không còn nhìn cuộc sống bằng lăng kính hồng đẹp đẽ ấy nữa. Vậy thì tại sao ta không cố gắng thêm chút nữa để cho những thế hệ sau được và có thể nhìn bằng lăng kính ấy lâu hơn chút nữa. Thay vì báo trước một điều gì đó tàn nhẫn như: :" Sau này lớn lên con sẽ không thể nhìn đời bằng lăng kính màu hồng được nữa". Mình muốn trở thành một con người tốt đẹp hơn chút nữa và để sự tốt đẹp ấy ảnh hưởng đến những điều sau này. Mình thật sự muốn là một người có thể góp tay vào việc nuôi dưỡng nên một điều gì đó tốt đẹp hơn một chút. Điều đó nghe có vẻ thật là nhảm nhí và ngu ngốc. Nhưng vẫn nó có chút gì đó đáng để cố gắng mà đúng không? 

 Well… với bài hát này mình có đề cử ( lưu ý: chỉ áp dụng cho các thành phần dậy sớm ) các bạn nên nghe vào buổi sáng bên cạnh tách coffee nóng. Nó sẽ tiếp thêm cho bạn, một chút năng lượng nữa để cố gắng. Một điều gì đó thôi thúc ta trở thành một con người tốt đẹp hơn.

 Video trên Youtube đã bị bay màu nhưng may là mình kịp vớ được cái có bản sub mà mình thích nhất ( cảm ơn bạn nào đó đã sub những lời bài hát rất ý nghĩa này )

 Link: https://drive.google.com/file/d/1HBfHyyeqYNRi-pqki2dGDC_FESi8nEBM/view?fbclid=IwAR1dElmTybkfhM3jCFfaodB7OCB8EKRUtzDdFvbBVT4IjEScEItT8U8kN8Y

.  

 Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc bài viết của mình. 

#Immunity


Nhận xét

Bài đăng phổ biến