[MANGA REVIEW]- Tokyo Revengers- Một góc nhìn khác về “Đầu gấu”.
[MANGA REVIEW]- Tokyo Revengers- Một góc nhìn khác về “Đầu gấu”.
Tokyo Revengers không phải một Manga quá mới mẻ, tuy nhiên lại khá nhiều bạn còn chưa biết tới. Nếu bạn muốn một Manga dễ hiểu, với một cốt truyện sáng tạo và độc đáo, kèm với vài màn đánh đấm, không có buff tình bạn, đây chắc chắn là một Manga dành cho bạn.
Thông tin sơ bộ:
Thể loại: Comedy, Mystery, Romance, Supernatural.
Tác giả: Ken Wakui.
Đăng trên tạp chí: Shonen.
Nội dung:
Takemichi là một thanh niên 26 tuổi còn trinh, với một cuộc sống có vẻ vô cùng “thất bại”, trong một lần xem tin tức đã nhận ra người bạn học cùng cấp hai- cô gái duy nhất anh từng hẹn hò cùng em trai cô đã chết. Nguyên nhân được cho là vướng vào cuộc tranh chấp giữa các Băng đảng lớn ở Tokyo bấy giờ. Sau đó, vô tình gặp một tai nạn, anh nhận ra mình có thể trở về quá khứ- quay trở lại thời cấp hai. Chính vì vậy, anh quyết tâm sẽ thay đổi tương lai, cứu lấy cô bạn gái. Và để làm được điều đó, anh cần vươn lên đứng đầu băng đảng to lớn nhất Tokyo.
Một cốt truyện nhìn qua có vẻ dễ gây nhàm chán. Tuy nhiên, một khi bạn đã dấn sâu qua vài chap truyện đầu tiên, việc bạn dừng lại dường như khá khó. Độc đáo, mới lạ và đầy hấp dẫn, chúng ta đều có đủ. Điểm cộng cho Tokyo Revengers, đến từ việc tạp dựng một nội dung hợp lý. Những sự kiện trong truyện liên kết với nhau rất chặt chẽ, dường như, ít có chi tiết nào thừa. Từng tình tiết một khiến bạn đọc đầy bất ngờ “Ồ, ra là thế” nhưng lại không hoàn toàn gỡ hết các nút thắt, mà kéo bạn sâu hơn vào những chap truyện sau. Ở đó, ta được thấy một góc nhìn khác về các băng đảng, “xã hội đen”, bất lương,... mà cụ thể là... một đám trẻ cấp 2,3 đua xe máy và đánh nhau ảo như phim chưởng.
Nhân vật:
Các nhân vật trong Tokyo Revengers được xây dựng rất riêng, ai cũng đều có nét đặc biệt. Tuy nhiên, chính vì việc phải khắc họa vô số nhân vật từ nhiều băng đảng đua xe, khiến cho hầu hết các nhân vật ta thấy đều thuộc các băng nhóm. Điều này khiến các mối quan hệ xã hội của Takemichi bị giảm đi đáng kể. Tác giả đã quá coi trọng việc phát triển các nhân vật “đầu gấu” mà quên mất main cũng có những khía cạnh khác cần khai thác. Ví dụ như, ngay cả khi du hành về quá khứ, ta cũng chẳng được thấy mặt bố mẹ Takemichi, dù cho đó là điều cơ bản bậc nhất ở quá khứ mỗi con người. Việc có quá nhiều cuộc đấu đá giữa các băng đảng và quá tập trung vào các cá nhân trong đó còn khiến nhiều nhân vật đáng lẽ phải đóng vai trò cũng như để lại ấn tượng lớn lại không hề đạt được như mong đợi. Điển hình là đám bạn thân của Takemichi, ngoại trừ Akkun, liệu ta còn nhớ được ai? Tuy nhiên, khá khen cho Tokyo Revengers, là các nhân vật như Mikey, Draken, Hinata, Chifuyu, Naoto... lại được xây dựng rất tốt, họ đều có được sự kết nối cũng như thấu hiểu đến với độc giả. Thậm chí những nhân vật ít đất diễn nhưng có tính cách, tâm lý, hành vi không hề gượng ép mà vô cùng đáng nhớ như Baji, Pachin, Hakai, Yuzuha... Có thể nói, đó là một điểm cộng mà rất ít bộ Manga nào khác có được.
Anh main của chúng ta là một thằng... thất bại toàn tập trong cuộc sống (ờ, lại đứa nữa). Tuy nhiên, thay vì bị một cái xe tải nào đó tông, thì anh lại vô tình lao đầu vào tàu điện. Chính vì sự “thất bại” ấy mà việc anh điên cuồng, mù quáng và bất chấp làm lại cuộc đời là không hề khó hiểu. Có thể ban đầu, mong muốn cứu Hinata của anh là “giả tạo”, là sự ảo tưởng của bản thân Takemichi muốn thỏa mãn chính mình thôi. Ai lại liều mình đi cứu một cô gái mà mình còn quên mặt, quên mất luôn tình cảm sau khi giao du với đám “đầu gấu” chứ? Có chăng, chỉ là ảo tưởng “anh hùng” mà thôi. Nhưng càng về sau, ta càng thấy Takemichi thay đổi, tình cảm, sự quan tâm của anh dành cho Hinata càng rõ ràng. Một sự phát triển nhân vật rất tự nhiên, hợp lý đối với tâm lý của một kẻ “thất bại” thiếu thốn tình cảm. Qua đó, ta có thể thấy, Takemichi được xây dựng rất tốt, ngay từ những mối quan hệ đầu tiên. Không dừng lại tại đó, các mối quan hệ khác của main cũng được làm rất tốt, trong đó có Mikey, Draken, Chifuyu, Hakai... Bạn đọc không bị bất ngờ khi thấy các nhân vật gắn kết với nhau, vì rõ ràng, Tokyo Revengers đã xây dựng cả một quá trình dài để đẩy thiện cảm giữa các nhân vật với nhau lên cực điểm. Tuy nhiên, điểm trừ không phải không có. Ta chỉ được thấy duy nhất khía cạnh đó từ anh: với ngưòi yêu và với chiến hữu, anh em, chấm hết. Ta không được đào sâu vào những yếu tố khác, các khía cạnh khác. Một vài chap truyện đổi không khí sau những chap “đánh đấm” căng thẳng cũng là một cách cải thiện tốt, nhưng có lẽ chưa đủ. Takemichi được xây dựng quá... tích cực, không hề có mặt tối, hay những tính cách không tốt lành điều cần thiết để tạo sự chân thực và khách quan.
Sau khi đọc xong Tokyo Revengers, ta còn nhớ được những gì từ Takemichi- nhân vật chính? Yếu đuối? Mù quáng? Đánh nhau tệ? Best Tanker? Hành ca phiên bản chịu đòn đầy ảo diệu? Có thể là một chút về tính cách đấy, nhưng ngoại trừ tình cảm dành cho Hinata, sự quyết tâm đến cùng cực, ta còn lại gì?
So với Takemichi, Mikey được khắc họa tốt hơn hẳn. Ta có động lực, ta có mặt tối của Mikey, ta có mơ ước của Mikey cũng như cách mà cậu giằng co với nó. Đa chiều hơn Takemichi? Tất nhiên. Có lẽ một phần là do Mikey có nhiều mối quan hệ hơn là chỉ anh em và bạn gái. Mikey có cả gia đình. Và việc Mikey có nội tâm phức tạp cũng là một điểm cộng, khi khiến cậu vô cùng khó đoán- sự khác biệt đối với những người khác. Ta có những tình huống xây dựng, thể hiện mối quan hệ của cậu với nhân vật khác. Sự quan trọng của bạn bè, gia đình được thể hiện rõ ràng hơn cả main, khi mà ta biết họ ảnh hưởng trực tiếp đến cậu như thế nào, hậu quả tương lai như thế nào, chứ không đơn thuần là chỉ trải nghiệm nó trong thoáng chốc. Sức mạnh của Mikey cũng không thể bỏ qua. Mặc dù một nhân vật bá đạo quá cũng có thể rất dễ gây chán, nhưng với Mikey thì không, tại sao? Bởi lẽ, Mikey dù mạnh như vậy, nhưng nội tâm lại yếu đuối và dễ lạc lối, bị lợi dụng. Một sự tương phản tinh tế- điểm cộng nữa dành cho Mikey.
Mikey và Takemichi không phải những nhân tố duy nhất ta nên đề cập. Rõ ràng, cả hai đều được khai thác khá tốt. Tuy nhiên, bỏ quan Draken hay Hinata, Hakai... là một thiếu sót. Nội tâm, tính cách, hành động của những nhân vật này vô cùng đặc biệt, và đóng góp của họ tới mạch truyện là không nhỏ. Ai ngờ được Hinata sẽ đấm vào mặt Takemichi khi cậu chia tay với cô gái cậu yêu thương nhất trên đời? Ai ngờ Draken mạnh mẽ, lạnh lùng kia thực ra lại rất ấm áp, quan tâm đến bạn bè? Ai biết được rằng Hakai kia thực ra vô cùng yếu đuối, nhưng dám vượt qua chính bản thân mình? Rất nhiều nhân vật để ta thấu hiểu, đồng cảm, và tiếc thương nếu chẳng may có ra đi. Những khoảng truyện yên bình, hay kể cả có đánh nhau cũng khiến họ xây dựng được thiện cảm với ta.
Tuy nhiên, với một số người đọc, việc Tokyo Revengers phân bố tình tiết chưa thực sự hợp lý. Mạch truyện xoay chuyển liên tục giữa quá khứ và hiện tại (chủ yếu là quá khứ) rất đều và hợp lý. Tuy vậy, kể cả với một mạch truyện chậm dãi và dễ theo dõi, ta vẫn không thể không thấy “Đánh nhau gì lắm vậy?”. Có thể xuyên suốt hơn 120 chap, mới chỉ có 2-3 trận đánh lớn, tuy nhiên, tần suất bạo lực, máu me trong truyện xuất hiện khá bị... lạm dụng, khiến cho dần dần ta mất dần hứng thú với những màn so trình đầy vi diệu của đám nhóc cấp 2,3. Trách sao được đây, truyện về đầu gấu mà?
Chất lượng về hình ảnh của Tokyo Revengers có thể gói gọn trong từ “ổn”. Không quá xuất sắc, nhưng cũng không hề tệ. Nếu bạn sợ sẽ đọc phải một bộ truyện có hình ảnh “xấu” thì đừng lo.
Tạm kết lại, Tokyo Revengers là một Manga rất thích hợp nếu bạn muốn thử một điều gì đó mới lạ- “một luồng gió mới”. Ở đây, ta không có main bá, không có buff tinh thần, không có harem hay hở dzú. Ở đây, bạn có mấy đứa nhóc mới 12 tuổi đã xăm, lái mô tô phân khối lớn, đánh nhau như cơm bữa và ảo như phim chưởng. Nói cách khác, ta có “đầu gấu thân thiện”, “xã hội đen tốt tính”... Ở đây, bạn có một bộ Manga khá hay..
Nguồn ảnh: https://pin.it/q6674bqprnbdxe
#Cáo
Tokyo Revengers không phải một Manga quá mới mẻ, tuy nhiên lại khá nhiều bạn còn chưa biết tới. Nếu bạn muốn một Manga dễ hiểu, với một cốt truyện sáng tạo và độc đáo, kèm với vài màn đánh đấm, không có buff tình bạn, đây chắc chắn là một Manga dành cho bạn.
Thông tin sơ bộ:
Thể loại: Comedy, Mystery, Romance, Supernatural.
Tác giả: Ken Wakui.
Đăng trên tạp chí: Shonen.
Nội dung:
Takemichi là một thanh niên 26 tuổi còn trinh, với một cuộc sống có vẻ vô cùng “thất bại”, trong một lần xem tin tức đã nhận ra người bạn học cùng cấp hai- cô gái duy nhất anh từng hẹn hò cùng em trai cô đã chết. Nguyên nhân được cho là vướng vào cuộc tranh chấp giữa các Băng đảng lớn ở Tokyo bấy giờ. Sau đó, vô tình gặp một tai nạn, anh nhận ra mình có thể trở về quá khứ- quay trở lại thời cấp hai. Chính vì vậy, anh quyết tâm sẽ thay đổi tương lai, cứu lấy cô bạn gái. Và để làm được điều đó, anh cần vươn lên đứng đầu băng đảng to lớn nhất Tokyo.
Một cốt truyện nhìn qua có vẻ dễ gây nhàm chán. Tuy nhiên, một khi bạn đã dấn sâu qua vài chap truyện đầu tiên, việc bạn dừng lại dường như khá khó. Độc đáo, mới lạ và đầy hấp dẫn, chúng ta đều có đủ. Điểm cộng cho Tokyo Revengers, đến từ việc tạp dựng một nội dung hợp lý. Những sự kiện trong truyện liên kết với nhau rất chặt chẽ, dường như, ít có chi tiết nào thừa. Từng tình tiết một khiến bạn đọc đầy bất ngờ “Ồ, ra là thế” nhưng lại không hoàn toàn gỡ hết các nút thắt, mà kéo bạn sâu hơn vào những chap truyện sau. Ở đó, ta được thấy một góc nhìn khác về các băng đảng, “xã hội đen”, bất lương,... mà cụ thể là... một đám trẻ cấp 2,3 đua xe máy và đánh nhau ảo như phim chưởng.
Nhân vật:
Các nhân vật trong Tokyo Revengers được xây dựng rất riêng, ai cũng đều có nét đặc biệt. Tuy nhiên, chính vì việc phải khắc họa vô số nhân vật từ nhiều băng đảng đua xe, khiến cho hầu hết các nhân vật ta thấy đều thuộc các băng nhóm. Điều này khiến các mối quan hệ xã hội của Takemichi bị giảm đi đáng kể. Tác giả đã quá coi trọng việc phát triển các nhân vật “đầu gấu” mà quên mất main cũng có những khía cạnh khác cần khai thác. Ví dụ như, ngay cả khi du hành về quá khứ, ta cũng chẳng được thấy mặt bố mẹ Takemichi, dù cho đó là điều cơ bản bậc nhất ở quá khứ mỗi con người. Việc có quá nhiều cuộc đấu đá giữa các băng đảng và quá tập trung vào các cá nhân trong đó còn khiến nhiều nhân vật đáng lẽ phải đóng vai trò cũng như để lại ấn tượng lớn lại không hề đạt được như mong đợi. Điển hình là đám bạn thân của Takemichi, ngoại trừ Akkun, liệu ta còn nhớ được ai? Tuy nhiên, khá khen cho Tokyo Revengers, là các nhân vật như Mikey, Draken, Hinata, Chifuyu, Naoto... lại được xây dựng rất tốt, họ đều có được sự kết nối cũng như thấu hiểu đến với độc giả. Thậm chí những nhân vật ít đất diễn nhưng có tính cách, tâm lý, hành vi không hề gượng ép mà vô cùng đáng nhớ như Baji, Pachin, Hakai, Yuzuha... Có thể nói, đó là một điểm cộng mà rất ít bộ Manga nào khác có được.
Anh main của chúng ta là một thằng... thất bại toàn tập trong cuộc sống (ờ, lại đứa nữa). Tuy nhiên, thay vì bị một cái xe tải nào đó tông, thì anh lại vô tình lao đầu vào tàu điện. Chính vì sự “thất bại” ấy mà việc anh điên cuồng, mù quáng và bất chấp làm lại cuộc đời là không hề khó hiểu. Có thể ban đầu, mong muốn cứu Hinata của anh là “giả tạo”, là sự ảo tưởng của bản thân Takemichi muốn thỏa mãn chính mình thôi. Ai lại liều mình đi cứu một cô gái mà mình còn quên mặt, quên mất luôn tình cảm sau khi giao du với đám “đầu gấu” chứ? Có chăng, chỉ là ảo tưởng “anh hùng” mà thôi. Nhưng càng về sau, ta càng thấy Takemichi thay đổi, tình cảm, sự quan tâm của anh dành cho Hinata càng rõ ràng. Một sự phát triển nhân vật rất tự nhiên, hợp lý đối với tâm lý của một kẻ “thất bại” thiếu thốn tình cảm. Qua đó, ta có thể thấy, Takemichi được xây dựng rất tốt, ngay từ những mối quan hệ đầu tiên. Không dừng lại tại đó, các mối quan hệ khác của main cũng được làm rất tốt, trong đó có Mikey, Draken, Chifuyu, Hakai... Bạn đọc không bị bất ngờ khi thấy các nhân vật gắn kết với nhau, vì rõ ràng, Tokyo Revengers đã xây dựng cả một quá trình dài để đẩy thiện cảm giữa các nhân vật với nhau lên cực điểm. Tuy nhiên, điểm trừ không phải không có. Ta chỉ được thấy duy nhất khía cạnh đó từ anh: với ngưòi yêu và với chiến hữu, anh em, chấm hết. Ta không được đào sâu vào những yếu tố khác, các khía cạnh khác. Một vài chap truyện đổi không khí sau những chap “đánh đấm” căng thẳng cũng là một cách cải thiện tốt, nhưng có lẽ chưa đủ. Takemichi được xây dựng quá... tích cực, không hề có mặt tối, hay những tính cách không tốt lành điều cần thiết để tạo sự chân thực và khách quan.
Sau khi đọc xong Tokyo Revengers, ta còn nhớ được những gì từ Takemichi- nhân vật chính? Yếu đuối? Mù quáng? Đánh nhau tệ? Best Tanker? Hành ca phiên bản chịu đòn đầy ảo diệu? Có thể là một chút về tính cách đấy, nhưng ngoại trừ tình cảm dành cho Hinata, sự quyết tâm đến cùng cực, ta còn lại gì?
So với Takemichi, Mikey được khắc họa tốt hơn hẳn. Ta có động lực, ta có mặt tối của Mikey, ta có mơ ước của Mikey cũng như cách mà cậu giằng co với nó. Đa chiều hơn Takemichi? Tất nhiên. Có lẽ một phần là do Mikey có nhiều mối quan hệ hơn là chỉ anh em và bạn gái. Mikey có cả gia đình. Và việc Mikey có nội tâm phức tạp cũng là một điểm cộng, khi khiến cậu vô cùng khó đoán- sự khác biệt đối với những người khác. Ta có những tình huống xây dựng, thể hiện mối quan hệ của cậu với nhân vật khác. Sự quan trọng của bạn bè, gia đình được thể hiện rõ ràng hơn cả main, khi mà ta biết họ ảnh hưởng trực tiếp đến cậu như thế nào, hậu quả tương lai như thế nào, chứ không đơn thuần là chỉ trải nghiệm nó trong thoáng chốc. Sức mạnh của Mikey cũng không thể bỏ qua. Mặc dù một nhân vật bá đạo quá cũng có thể rất dễ gây chán, nhưng với Mikey thì không, tại sao? Bởi lẽ, Mikey dù mạnh như vậy, nhưng nội tâm lại yếu đuối và dễ lạc lối, bị lợi dụng. Một sự tương phản tinh tế- điểm cộng nữa dành cho Mikey.
Mikey và Takemichi không phải những nhân tố duy nhất ta nên đề cập. Rõ ràng, cả hai đều được khai thác khá tốt. Tuy nhiên, bỏ quan Draken hay Hinata, Hakai... là một thiếu sót. Nội tâm, tính cách, hành động của những nhân vật này vô cùng đặc biệt, và đóng góp của họ tới mạch truyện là không nhỏ. Ai ngờ được Hinata sẽ đấm vào mặt Takemichi khi cậu chia tay với cô gái cậu yêu thương nhất trên đời? Ai ngờ Draken mạnh mẽ, lạnh lùng kia thực ra lại rất ấm áp, quan tâm đến bạn bè? Ai biết được rằng Hakai kia thực ra vô cùng yếu đuối, nhưng dám vượt qua chính bản thân mình? Rất nhiều nhân vật để ta thấu hiểu, đồng cảm, và tiếc thương nếu chẳng may có ra đi. Những khoảng truyện yên bình, hay kể cả có đánh nhau cũng khiến họ xây dựng được thiện cảm với ta.
Tuy nhiên, với một số người đọc, việc Tokyo Revengers phân bố tình tiết chưa thực sự hợp lý. Mạch truyện xoay chuyển liên tục giữa quá khứ và hiện tại (chủ yếu là quá khứ) rất đều và hợp lý. Tuy vậy, kể cả với một mạch truyện chậm dãi và dễ theo dõi, ta vẫn không thể không thấy “Đánh nhau gì lắm vậy?”. Có thể xuyên suốt hơn 120 chap, mới chỉ có 2-3 trận đánh lớn, tuy nhiên, tần suất bạo lực, máu me trong truyện xuất hiện khá bị... lạm dụng, khiến cho dần dần ta mất dần hứng thú với những màn so trình đầy vi diệu của đám nhóc cấp 2,3. Trách sao được đây, truyện về đầu gấu mà?
Chất lượng về hình ảnh của Tokyo Revengers có thể gói gọn trong từ “ổn”. Không quá xuất sắc, nhưng cũng không hề tệ. Nếu bạn sợ sẽ đọc phải một bộ truyện có hình ảnh “xấu” thì đừng lo.
Tạm kết lại, Tokyo Revengers là một Manga rất thích hợp nếu bạn muốn thử một điều gì đó mới lạ- “một luồng gió mới”. Ở đây, ta không có main bá, không có buff tinh thần, không có harem hay hở dzú. Ở đây, bạn có mấy đứa nhóc mới 12 tuổi đã xăm, lái mô tô phân khối lớn, đánh nhau như cơm bữa và ảo như phim chưởng. Nói cách khác, ta có “đầu gấu thân thiện”, “xã hội đen tốt tính”... Ở đây, bạn có một bộ Manga khá hay..
Nguồn ảnh: https://pin.it/q6674bqprnbdxe
#Cáo
Nhận xét
Đăng nhận xét