[Review and Recommendation] HOMUNCULUS


Tác giả: Hideo Yamamoto.
Thể loại: Tâm lý, Bí ẩn, Kinh dị, Seinen.
Mình làm bài review này một phần là vì muốn nói về bộ manga mà mình yêu thích, một phần muốn recommend cho bạn nào chưa đọc. Do vậy, mình xin được tách riêng hai phần: recommendation và review cho bạn nào ngại spoilers.
RECOMMENDATION
Giới thiệu nội dung: Câu chuyện nói về Nakoshi, một kẻ vô gia cư sống trong chiếc xe hơi của mình ở bên ngoài một công viên trong thành phố. Một ngày nọ, Nakoshi nhận được một lời đề nghị của một sinh viên y khoa tên Manabu Ito để thực hiện thủ thuật khoan sọ và đổi lấy một số tiền lớn. Vì túng quẫn, Nakoshi đã đồng ý thực hiện thí nghiệm trên. Kết quả của thí nghiệm đáng sợ này lại mang đến cho Nakoshi một năng lực kỳ thú: giác quan thứ 6 có thể nhìn thấy các homunculus – một thực thể đại diện cho bản chất của con người.
Recommend cho bạn nào chán với những bộ manga thông thường, muốn tìm những cái mới lạ, chắc chắn bộ này sẽ không làm bạn thất vọng. (Truyện có yếu tố 18+)
Homunculus là một bộ manga phản ánh hiện thực đời sống xã hội nên nếu bạn thích những bộ tương tự như: Oyasumi Punpun, No Longer Human (Ningen Shikkaku), Welcome to NHK, Onanie Master Kurosawa,... thì khuyên mạnh bạn nên đọc bộ này.
REVIEW (CÓ SPOILERS)
- Cốt truyện:
Nội dung của Homunculus có thể được tóm gọn lại là hành trình đi tìm lại bản thân của các nhân vật bị lễ giáo, sự áp đặt, tiền tài, danh vọng hay những lỗi lầm trong quá khứ mà quên đi hoặc đánh mất bản chất con người của mình. Homunculus là một trong những bộ manga độc đáo và đầy sáng tạo nhất mà mình từng đọc. Điều mình thích nhất ở đây đó là chủ đề của bộ manga về hiện thực xã hội là không quá mới mẻ, thế nhưng cái cách trình bày nội dung của tác giả lại quá tuyệt vời, thể hiện rõ nhất là ở các homunculus.
+ Homunculus:
Các homunculus trong bộ manga này là vô cùng đa dạng và phong phú, mang đầy đủ hình thù kỳ dị với các kích thước khác nhau do trí tưởng tượng, liên tưởng và sáng tạo vô hạn của tác giả. Không chỉ được đầu tư theo “chiều rộng” mà thế giới của các homunculus còn được đầu tư cả về “chiều sâu”. Nếu ta tập trung vào từng homunculus, ta sẽ thấy được sự phức tạp và biến đổi không ngừng của chúng, điều này thể hiện sự phức tạp và đa chiều của nội tâm con người. Một điều đặc biệt ở đây đó là cách sử dụng nghệ thuật kể chuyện bằng hình ảnh (visual storytelling).Tác giả đã sử dụng một cách rất thông minh nghệ thuật này khi biến một thứ vô hình và khó diễn đạt như cảm xúc và suy nghĩ của con người thành một thứ có hình thù rõ ràng, dễ dàng nắm bắt và miêu tả chi tiết như các homunculus. Tuy rằng đã có nhân vật chính suy luận và giúp chúng ta tìm ra sự thật, thế nhưng đọc giả vẫn có “dư chỗ” để thể hiện tài suy đoán và liên tưởng của mình.
+ Yếu tố bí ẩn và kinh dị:
Hai yếu tố bí ẩn và kinh dị được lồng ghép đầy khéo léo trong truyện và được thêm thắt đầy đủ, không thừa và cũng không thiếu. Tuy cốt truyện không quá ly kỳ, nhiều plot twist, nhưng nhờ vào sự thay đổi không ngừng và khó đoán của các homunculus mà từ đó tại nên sự hứng thú cho đọc giả. Tuy bộ manga không quá máu me và bạo lực, không có ma quỷ nhưng sự kỳ dị của các homunculus có thể khiến nhiều người khiếp sợ.
+ Cái kết:
Mình xin được dành phần này để nói về cái kết của manga vì theo mình, đây là một trong những nguyên nhân khiến bộ manga này đặc biệt và khó quên. Trước tiên mình xin tóm tắt phần kết: trong hành trình đi tìm lại bản thân, Nakoshi đã gặp lại bạn gái cũ của mình là Nanako, người duy nhất còn nhớ đến cậu trước cuộc phẫu thuật thẩm mĩ làm thay đổi hoàn toàn khuôn mặt của Nakoshi, với hi vọng rằng Nanako có thể giúp cậu tìm được con người thật của mình. Tuy nhiên, sự thật đầy phũ phàng, Nanako cũng chịu chung số phận với Nakoshi, vì tiền tài và vẻ bề ngoài, Nanako đã chịu đánh đổi bản thân để sống một cuộc sống đầy giả tạo. Cùng với việc cậu không thể cứu được bác già Ita, đã đập tan hi vọng cuối cùng của Nakoshi. Cậu nhận ra năng lực nhìn thấy homunculus của mình là một thứ có hạn, không thể thay đổi được cái xã hội đầy nghịch lý này và cũng không thể cứu giúp được chính bản thân cậu. Cuối cùng, Nakoshi đã hóa điên vì cái khát vọng tột cùng của mình.
Mình có xem một vài bài review trên mạng và một số ý kiến cho rằng cái kết của bộ manga là quá tuyệt vọng và bế tắc. Mình cũng một phần đồng ý là cái kết thực sự buồn và bế tắc. Tuy nhiên, cần phải xem lại thể loại của manga này là phản ánh hiện thực đời sống xã hội thì mình nghĩ cái kết này là hợp lý. Bởi vì cuộc sống không phải lúc nào cũng có cái kết đẹp như trong phim và không phải nỗ lực, cố gắng nào cũng dẫn đến thành công. Mặt khác, đây cũng là một cái kết đầy ám ảnh và khó quên. Đến bây giờ, mình vẫn còn nhớ hoài khung hình cuối cùng khi mà Nakoshi mỉn cười vẫy tay chào cảnh sát trong một khung cảnh êm đềm. Thú thật là mình vẫn chưa hiểu rõ hoàn toàn về cái kết. Theo mình, tuy rằng là một cái kết buồn nhưng thông điệp của tác giả là có tính tích cực và hoàn toàn không tuyệt vọng. Có lẽ là tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta hãy tự chấp nhận bản thân mình, và sống chân thật, cho dù cuộc sống có nhiều điều dối trá và không công bằng thế nào đi chăng nữa. (Cái này là mình tự cảm nhận, còn bác tác giả nghĩ gì thì thực sự khó mà biết được, cần lắm một bài phân tích chi tiết của bạn nào có năng lực cảm thụ tốt hơn
-Nhân vật:
Tuy có dung lượng khá dài (166 chương), nhưng dàn nhân vật của Homunculus lại tỏ ra khá khiêm tốn với chỉ khoảng dưới 10 nhân vật là có tác động đến cốt truyện. Đều này là một lợi thế khiến cho tác giả có thể đào sâu phân tích và phát triển nội tâm, tính cách của từng nhân vật. Để bù đắp lại sự ít ỏi của dàn char, tác giả đã đầu tư rất nhiều vào xây dựng nhân vật, khiến cho mỗi nhân vật đều có tính cách riêng biệt (thể hiện qua sự khác biệt của các homunculus) và nội tâm sâu sắc, đa chiều. Một điểm khá thú vị đó là các nhân vật phụ, theo một cách nào đó, đều có mối liên hệ với Nakoshi. Thông qua việc phân tích từng nhân vật phụ, quá khứ của Nakoshi dần dần hiện ra và từ đó nhân vật Nakoshi được xây dựng và phát triển dựa trên các nhân vật phụ.
Ở đây, nghệ thuật sử dụng hình ảnh đối lập cũng được sử dụng như: nhân vật Nakoshi, một kẻ vô gia cư, đã từng là một kẻ thượng lưu, giàu có, đứng trên đỉnh của xã hội; Manabu, một kẻ có bề ngoài dị hợm lại thực chất là một cậu sinh viên “con nhà người ta” và hiền lành; Yukari, một cô nữ sinh sống trong một gia đình đầy gia giáo và khiêm khắc lại là một người đầy nổi loạn và có phần biến thái; những người vô gia cư lại sống tại công viên nằm bên cạnh những tòa nhà chọc trời – nơi ở của những đại gia giàu có nhất xã hội với cuộc sống xa hoa lộng lẫy. Tất cả những chi tiết trên nhằm để nhấn mạnh phần nội dung và gây ấn tượng mạnh mẽ với đọc giả.
- Phần hình ảnh:
Phần hình ảnh được đầu tư công phu với chất lượng artstyle rất tốt. Ở đây, tác giả đã sử dụng artstyle tả thực nhằm tăng thêm tính thực tế cho cốt truyện và nhân vật.Đặc biệt, sự biến đổi của các homunculus được diễn tả vô cùng chi tiết và sống động trên từng khung hình, khiến chúng ta có thể liên tưởng chúng như một thực thể sống.Bên cạnh đó, nhiều ký hiệu (symbolism) cũng được sử dụng tài tình nhằm tăng thêm chiều sâu và hàm ý của cốt truyện.
Đánh giá chung: 10/10.
Cảm ơn bạn nào đã đọc hết bài review của mình

Nhận xét

Bài đăng phổ biến