CÂU CHUYỆN CỦA TÔI VÀ STEINS;GATE
(Có Spoilers)
Thực sự thì đây cũng chẳng phải là một bài phân tích sâu gì . Do bộ Steins;gate này nó quá nổi rồi, cộng với việc đã có nhiều bài review trên mạng rồi nên mình không muốn đào quá sâu vấn đề thêm nữa. Nhìn chung đây chỉ là một bài chia sẻ mang nhiều tính cá nhân của mình mà thôi.
Trong những bộ anime mà mình yêu thích nhất tính đến hiện tại thì có lẽ Steins;gate là bộ mà mình xem sớm nhất. Mình đã xem Steins;gate lần đầu từ 4 năm trước, cái thời mà mình còn mới tập làm quen những cái khái niệm cơ bản về anime. Hồi đó, cũng giống như khá nhiều bạn nam mới bắt đầu xem anime, thể loại mà mình xem nhiều nhất là harem, ecchi , với mấy bộ shounen kinh điển như Naruto, Inuyasha. Trong một lần vào web anime, mình tình cờ nhìn thấy bộ anime Steins;gate, lúc bấy giờ dưới cái tên được dịch ra tiếng Việt là “Nghịch loạn thời không”. Với cái tên như vậy, mình cũng đã một phần đoán được là bộ anime này là về du hành thời gian, thế nhưng mình chỉ nghĩ đơn giản là chắc bộ này giống như cỗ máy thời gian của Doraemon thôi chứ gì . Trong lúc đang cảm thấy buồn chán vì không có bộ nào để xem, mình quyết định xem thử tập đầu. Và oh boy! Mình đã có một trong những chuyến tàu lượn cảm xúc khó quên nhất. Mình xem xong bộ Steins;gate này chỉ trong 2 ngày, và sau đó mình đã không thể lấy bộ anime này ra khỏi đầu mình. Mình cố gắng tìm những thứ liên quan đến Steins;gate như những tập OVA, Steins;gate movie để xem hết. Đến bây giờ mình vẫn còn ấn tượng cái cảnh mà hai nhân vật chính vừa hôn nhau vừa nói về thuyết tương đối của Einstein, đó là một cảnh thực sự kỳ lạ nhưng cũng lãng mạn và rất đẹp.
Niềm yêu thích của mình đối với Steins;gate có phần nhiều đóng góp do thời điểm mà mình lần đầu xem bộ anime này. Steins;gate thực sự là một bộ anime tuyệt vời. Mình đã xem lại bộ anime này một vài tháng trước và mình vẫn rất thích nó, thế nhưng, nó vẫn không thể so sánh được với cái trải nghiệm lần đầu tiên đầy cảm xúc được. Ngay trước khi xem Steins;gate, mình đang có niềm hứng thú với các video của Stephen Hawking về vũ trụ và khoa học viễn tưởng và trong đó có cả các lý thuyết về du hành thời gian. Có thể nói những video của nhà khoa học đại tài này đã làm thay đổi cái nhìn của mình về Vật lý. Khi học trong trường, mình chỉ nghĩ môn Vật lý là một môn chỉ đầy những công thức, định nghĩa, lý thuyết chán phèo. Thế nhưng, khi xem những video này, mình có thể thấy được vật lý đôi lúc cũng rất vĩ đại, đầy mơ mộng và lý thú. Và Steins;Gate xuất hiện đúng trong thời gian đó, như một cú huých khiến cho định kiến cá nhân của mình bị phá vỡ hoàn toàn. Steins;gate không những áp dụng một cách hoàn chỉnh những lý thuyết về du hành thời gian mà mình đã tìm hiểu được mà còn kết hợp một cách tuyệt vời cả sự nhân văn, tình người và lãng mạn trong đó nữa. Cảm giác như bạn đang mong muốn có một món quà nhỏ trong dịp giáng sinh, thế nhưng ông già Nô-en lại rất rộng lượng, cho bạn một món quà tuyệt vời nhất có thể vậy .
Mình nghe có khá nhiều ý kiến trên mạng cho rằng 12 tập đầu của Steins;gate khá chán. Thế nhưng đối với mình, mình đã tận hưởng từng giây phút của bộ aime này. Nửa phần đầu và nửa phần sau đều đem lại những trải nghiệm lý thú và khác biệt. Đối với nửa phần đầu là cái chất bí ẩn hack não, giúp lôi cuốn sự tò mò, hứng thú của khán giả. Còn nửa phần sau thì như là một chuyến hành trình của các khung bậc cảm xúc từ đau khổ, tuyệt vọng đến hạnh phúc, ấm áp. Và yếu tố rất quan trọng giống như “chất keo” liên kết giữa khán giả và các nhân vật đó chính là sự tương tác giữa các nhân vật. Điều này có được là do sự thể hiện quá tốt của các seiyuu. Miyano Mamoru, anh này là một seiyuu đầy tài năng, thế nhưng màn trình diễn của anh với nhân vật chính Okabe Rintarou là thực sự ngoại hạng. Từ các câu thoại trêu chọc nhau giữa các nhân vật cho đến những phân cảnh đầy cảm xúc đều được thể hiện đúng mực và gây ấn tượng mạnh mẽ.
Tuy Steins;gate đã sử dụng đúng và chuẩn xác các lý thuyết khoa học về du hành thời gian thế nhưng, một mặt nào đó, bộ anime này vẫn rất đậm cái chất “over the top”, phi thực tế đặc trưng của anime. Những chi tiết như: một cái lò vi sóng và một cái điện thoại lại có thể tạo ra một cái hố đen để du hành thời gian, một tổ chức nghiên cứu khoa học đơn thuần lại có thể có âm mưu thống trị thế giới hay các thuyết âm mưu về WW3 trên mạng xã hội được đưa vào và trở thành những chi tiết chính trong cốt truyện của bộ anime này. Điều này khiến cho chúng ta nếu suy nghĩ theo hướng hoàn toàn nghiêm túc thì có cảm giác như một tên otaku bị chuunibyou đã viết cái cốt truyện cho Steins;gate . Và mình lại rất thích điều đó, Steins;gate đã chứng tỏ cho chúng ta rằng khi áp dụng những thứ khô khan như khoa học vào trong một bộ anime, ta cũng cần phải có sự biến đổi linh hoạt sao cho nó độc đáo và sáng tạo và phù hợp với cái “chất anime” vốn có đó.
Một yếu tố nữa rất là quan trọng, đó là cái cách Steins;gate phát triển nhân vật và phân bố vai trò của các nhân vật trong bộ anime. Bản chất của du hành thời gian đó là tính dây chuyền của các sự kiện có tính nhân – quả. Và các tác giả đã áp dụng rất tốt cái chuỗi nhân – quả này để khiến cho tất cả các nhân vật đều có liên hệ đến cốt truyện và đóng góp vai trò ngang nhau. Nếu chỉ thiếu đi một nhân vật mà thôi, thì Okabe Rintarou – nhân vật chính của chúng ta, đã không thể tới được cái đích cuối cùng mà mình mong muốn.
Okabe Rintarou
Okabe Rintarou là một nhân vật vừa kỳ quái vừa rất thú vị. Vẻ ngoài anh giống như một tên bị chuunibyou nặng, thường xuyên tự gọi mình với một cái biệt danh “Houin Kyouma” và làm những trò dị hợm chẳng ai hiểu nổi. Thế nhưng bên trong Okabe Rintarou là một con người luôn thấu hiểu, quan tâm, trân trọng những bạn bè, người thân của mình, đồng thời cũng là một người có tinh thần trách nhiệm cao và đầy dũng cảm. Các tác giả đã chú ý phát triển anh theo hướng chân thực, giúp người xem đồng cảm sâu sắc với những sự đau khổ mà anh phải trải qua cũng như những sự khó khăn cùng cực trong các quyết định có tính đánh đổi quá lớn của nhân vật chính. Và một lần nữa phải cảm ơn sự thể hiện xuất sắc của seiyuu Miyano Mamoru . Có thể nói, Rintarou là một nhân vật độc đáo tuy có cá tính mạnh nhưng lại rất thực tế và gần gũi.
Makise Kirisu
Tsundere là một kiểu nhân vật, có thể nói là phổ biến nhất trong anime. Có một đặc điểm của các nhân vật tsundere mà mình rất ghét, đó là họ hay đặt bản thân mình lên trên người khác hay không tôn trọng người khác (dân gian mình gọi là chảnh cờ hó đó ), một số thì lại hay quá bạo lực. Thế nhưng đối với Kirisu thì ngược lại, cô lại hiền hòa và dễ chịu với mọi người. Ta có thể nhận ra điều này khi lần tiên cô gặp Mayuri, cô đã tỏ ra rất thân thiện và quý mến cô bé. Tuy là một tsundere, thế nhưng Kirisu lại khác với cái đặc trưng “ngoài cứng trong mềm” cơ bản của loại nhân vật này, cô ngọt ngào cả trong lẫn ngoài. Yếu tố tsundere chỉ khiến cho Kirisu tăng thêm độ dễ thương của mình chứ hoàn toàn không gây khó chịu gì. Khi bị ai đó trêu chọc, cô chỉ biết đỏ mặt xấu hổ chứ không có động đến vũ lực như các tsundere khác. Điều đó khiến cho mình yêu thích Kirisu mặc dù mình ghét thể loại tsundere nói chung. Ngoài ra, khi cần thiết, cô là một chỗ dựa về mặt tinh thần rất tốt cho nhân vật chính là Okabe. Những lúc mà anh main suy sụp tinh thần, thì chỉ có cô là người phù hợp nhất trực tiếp kề bên hỗ trợ và động viên anh ta. Mối quan hệ giữa Okabe và Kirisu là một mối quan hệ hai chiều đầy mạnh mẽ. Không những Okabe cố gắng cứu sống Kirisu mà chính cô cũng đã nhiều lần vực dậy Okabe khi anh đang trên bờ vực của sự tuyệt vọng.
Các nhân vật phụ
Do tính nhân quả dây chuyền của cốt truyện. Các nhân vật phụ của Steins;gate đã đóng vai trò quan trọng không kém gì nhân vật chính. Nếu thiếu bất kỳ ai trong số họ, câu chuyện đã không thể có được cái kết thỏa mãn.
Và cũng giống như nhân vật chính Okabe Rintarou, các nhân vật phụ như Suzuha, Ruka, Rumiho đã đánh đổi quá lớn để cứu được người bạn của mình. Mình thấy sự đánh đổi này có phần hơi quá tàn nhẫn. Suzuha gần như hy sinh cả đời cô mà chẳng làm được gì, Rumiho đã đánh đổi người cha thân yêu nhất của mình còn Ruka thì đánh đổi mong ước cả đời được sống với giới tính thật của mình. Nhất là câu chuyện của Suzuha, cái bức thư của cô có thể nói cảm động không thua kém gì câu chuyện của nhân vật chính. Qua đó, bộ anime đã nhấn mạnh rằng chúng ta phải thật trân trọng thời gian quý báu, bởi vì kể cả có một cỗ máy thời gian đi chăng nữa, chúng ta vẫn phải hy sinh rất nhiều để có thể thay đổi được quá khứ.
Có thể nói Steins;gate đã thay đổi hoàn toàn cái nhìn của mình về anime. Trước Steins;gate mình chỉ nghĩ anime gồm một số bộ hành động hay harem, ecchi xem để giải trí cho vui. Thế nhưng sau khi trải nghiệm cái chuyến tàu cảm xúc đó mình đã rất ngạc nhiên đến muốn thốt lên:”Anime có thể làm được điều này à!”. Kể từ đó, mình đã được mở rộng tầm mắt và nhìn thấy được thế giới anime đa dạng đầy màu sắc với rất nhiều thể loại, ý tưởng sáng tạo khác nhau. Đương nhiên cũng không thể nói tốt 100% được, anime hiện nay có khá nhiều bộ đầy cliche và copy – paste của nhau. Thế nhưng, trên một phương diện nào đó, anime vẫn là miền đất hứa của sự sáng tạo và vẫn là một sở thích mà mình đã, đang và sẽ theo trong một thời gian dài nữa. Tất cả là nhờ vào cái “lần gặp mặt” đầu tiên đầy ngẫu nhiên đó.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết này.
#Athes
Thực sự thì đây cũng chẳng phải là một bài phân tích sâu gì . Do bộ Steins;gate này nó quá nổi rồi, cộng với việc đã có nhiều bài review trên mạng rồi nên mình không muốn đào quá sâu vấn đề thêm nữa. Nhìn chung đây chỉ là một bài chia sẻ mang nhiều tính cá nhân của mình mà thôi.
Trong những bộ anime mà mình yêu thích nhất tính đến hiện tại thì có lẽ Steins;gate là bộ mà mình xem sớm nhất. Mình đã xem Steins;gate lần đầu từ 4 năm trước, cái thời mà mình còn mới tập làm quen những cái khái niệm cơ bản về anime. Hồi đó, cũng giống như khá nhiều bạn nam mới bắt đầu xem anime, thể loại mà mình xem nhiều nhất là harem, ecchi , với mấy bộ shounen kinh điển như Naruto, Inuyasha. Trong một lần vào web anime, mình tình cờ nhìn thấy bộ anime Steins;gate, lúc bấy giờ dưới cái tên được dịch ra tiếng Việt là “Nghịch loạn thời không”. Với cái tên như vậy, mình cũng đã một phần đoán được là bộ anime này là về du hành thời gian, thế nhưng mình chỉ nghĩ đơn giản là chắc bộ này giống như cỗ máy thời gian của Doraemon thôi chứ gì . Trong lúc đang cảm thấy buồn chán vì không có bộ nào để xem, mình quyết định xem thử tập đầu. Và oh boy! Mình đã có một trong những chuyến tàu lượn cảm xúc khó quên nhất. Mình xem xong bộ Steins;gate này chỉ trong 2 ngày, và sau đó mình đã không thể lấy bộ anime này ra khỏi đầu mình. Mình cố gắng tìm những thứ liên quan đến Steins;gate như những tập OVA, Steins;gate movie để xem hết. Đến bây giờ mình vẫn còn ấn tượng cái cảnh mà hai nhân vật chính vừa hôn nhau vừa nói về thuyết tương đối của Einstein, đó là một cảnh thực sự kỳ lạ nhưng cũng lãng mạn và rất đẹp.
Niềm yêu thích của mình đối với Steins;gate có phần nhiều đóng góp do thời điểm mà mình lần đầu xem bộ anime này. Steins;gate thực sự là một bộ anime tuyệt vời. Mình đã xem lại bộ anime này một vài tháng trước và mình vẫn rất thích nó, thế nhưng, nó vẫn không thể so sánh được với cái trải nghiệm lần đầu tiên đầy cảm xúc được. Ngay trước khi xem Steins;gate, mình đang có niềm hứng thú với các video của Stephen Hawking về vũ trụ và khoa học viễn tưởng và trong đó có cả các lý thuyết về du hành thời gian. Có thể nói những video của nhà khoa học đại tài này đã làm thay đổi cái nhìn của mình về Vật lý. Khi học trong trường, mình chỉ nghĩ môn Vật lý là một môn chỉ đầy những công thức, định nghĩa, lý thuyết chán phèo. Thế nhưng, khi xem những video này, mình có thể thấy được vật lý đôi lúc cũng rất vĩ đại, đầy mơ mộng và lý thú. Và Steins;Gate xuất hiện đúng trong thời gian đó, như một cú huých khiến cho định kiến cá nhân của mình bị phá vỡ hoàn toàn. Steins;gate không những áp dụng một cách hoàn chỉnh những lý thuyết về du hành thời gian mà mình đã tìm hiểu được mà còn kết hợp một cách tuyệt vời cả sự nhân văn, tình người và lãng mạn trong đó nữa. Cảm giác như bạn đang mong muốn có một món quà nhỏ trong dịp giáng sinh, thế nhưng ông già Nô-en lại rất rộng lượng, cho bạn một món quà tuyệt vời nhất có thể vậy .
Mình nghe có khá nhiều ý kiến trên mạng cho rằng 12 tập đầu của Steins;gate khá chán. Thế nhưng đối với mình, mình đã tận hưởng từng giây phút của bộ aime này. Nửa phần đầu và nửa phần sau đều đem lại những trải nghiệm lý thú và khác biệt. Đối với nửa phần đầu là cái chất bí ẩn hack não, giúp lôi cuốn sự tò mò, hứng thú của khán giả. Còn nửa phần sau thì như là một chuyến hành trình của các khung bậc cảm xúc từ đau khổ, tuyệt vọng đến hạnh phúc, ấm áp. Và yếu tố rất quan trọng giống như “chất keo” liên kết giữa khán giả và các nhân vật đó chính là sự tương tác giữa các nhân vật. Điều này có được là do sự thể hiện quá tốt của các seiyuu. Miyano Mamoru, anh này là một seiyuu đầy tài năng, thế nhưng màn trình diễn của anh với nhân vật chính Okabe Rintarou là thực sự ngoại hạng. Từ các câu thoại trêu chọc nhau giữa các nhân vật cho đến những phân cảnh đầy cảm xúc đều được thể hiện đúng mực và gây ấn tượng mạnh mẽ.
Tuy Steins;gate đã sử dụng đúng và chuẩn xác các lý thuyết khoa học về du hành thời gian thế nhưng, một mặt nào đó, bộ anime này vẫn rất đậm cái chất “over the top”, phi thực tế đặc trưng của anime. Những chi tiết như: một cái lò vi sóng và một cái điện thoại lại có thể tạo ra một cái hố đen để du hành thời gian, một tổ chức nghiên cứu khoa học đơn thuần lại có thể có âm mưu thống trị thế giới hay các thuyết âm mưu về WW3 trên mạng xã hội được đưa vào và trở thành những chi tiết chính trong cốt truyện của bộ anime này. Điều này khiến cho chúng ta nếu suy nghĩ theo hướng hoàn toàn nghiêm túc thì có cảm giác như một tên otaku bị chuunibyou đã viết cái cốt truyện cho Steins;gate . Và mình lại rất thích điều đó, Steins;gate đã chứng tỏ cho chúng ta rằng khi áp dụng những thứ khô khan như khoa học vào trong một bộ anime, ta cũng cần phải có sự biến đổi linh hoạt sao cho nó độc đáo và sáng tạo và phù hợp với cái “chất anime” vốn có đó.
Một yếu tố nữa rất là quan trọng, đó là cái cách Steins;gate phát triển nhân vật và phân bố vai trò của các nhân vật trong bộ anime. Bản chất của du hành thời gian đó là tính dây chuyền của các sự kiện có tính nhân – quả. Và các tác giả đã áp dụng rất tốt cái chuỗi nhân – quả này để khiến cho tất cả các nhân vật đều có liên hệ đến cốt truyện và đóng góp vai trò ngang nhau. Nếu chỉ thiếu đi một nhân vật mà thôi, thì Okabe Rintarou – nhân vật chính của chúng ta, đã không thể tới được cái đích cuối cùng mà mình mong muốn.
Okabe Rintarou
Okabe Rintarou là một nhân vật vừa kỳ quái vừa rất thú vị. Vẻ ngoài anh giống như một tên bị chuunibyou nặng, thường xuyên tự gọi mình với một cái biệt danh “Houin Kyouma” và làm những trò dị hợm chẳng ai hiểu nổi. Thế nhưng bên trong Okabe Rintarou là một con người luôn thấu hiểu, quan tâm, trân trọng những bạn bè, người thân của mình, đồng thời cũng là một người có tinh thần trách nhiệm cao và đầy dũng cảm. Các tác giả đã chú ý phát triển anh theo hướng chân thực, giúp người xem đồng cảm sâu sắc với những sự đau khổ mà anh phải trải qua cũng như những sự khó khăn cùng cực trong các quyết định có tính đánh đổi quá lớn của nhân vật chính. Và một lần nữa phải cảm ơn sự thể hiện xuất sắc của seiyuu Miyano Mamoru . Có thể nói, Rintarou là một nhân vật độc đáo tuy có cá tính mạnh nhưng lại rất thực tế và gần gũi.
Makise Kirisu
Tsundere là một kiểu nhân vật, có thể nói là phổ biến nhất trong anime. Có một đặc điểm của các nhân vật tsundere mà mình rất ghét, đó là họ hay đặt bản thân mình lên trên người khác hay không tôn trọng người khác (dân gian mình gọi là chảnh cờ hó đó ), một số thì lại hay quá bạo lực. Thế nhưng đối với Kirisu thì ngược lại, cô lại hiền hòa và dễ chịu với mọi người. Ta có thể nhận ra điều này khi lần tiên cô gặp Mayuri, cô đã tỏ ra rất thân thiện và quý mến cô bé. Tuy là một tsundere, thế nhưng Kirisu lại khác với cái đặc trưng “ngoài cứng trong mềm” cơ bản của loại nhân vật này, cô ngọt ngào cả trong lẫn ngoài. Yếu tố tsundere chỉ khiến cho Kirisu tăng thêm độ dễ thương của mình chứ hoàn toàn không gây khó chịu gì. Khi bị ai đó trêu chọc, cô chỉ biết đỏ mặt xấu hổ chứ không có động đến vũ lực như các tsundere khác. Điều đó khiến cho mình yêu thích Kirisu mặc dù mình ghét thể loại tsundere nói chung. Ngoài ra, khi cần thiết, cô là một chỗ dựa về mặt tinh thần rất tốt cho nhân vật chính là Okabe. Những lúc mà anh main suy sụp tinh thần, thì chỉ có cô là người phù hợp nhất trực tiếp kề bên hỗ trợ và động viên anh ta. Mối quan hệ giữa Okabe và Kirisu là một mối quan hệ hai chiều đầy mạnh mẽ. Không những Okabe cố gắng cứu sống Kirisu mà chính cô cũng đã nhiều lần vực dậy Okabe khi anh đang trên bờ vực của sự tuyệt vọng.
Các nhân vật phụ
Do tính nhân quả dây chuyền của cốt truyện. Các nhân vật phụ của Steins;gate đã đóng vai trò quan trọng không kém gì nhân vật chính. Nếu thiếu bất kỳ ai trong số họ, câu chuyện đã không thể có được cái kết thỏa mãn.
Và cũng giống như nhân vật chính Okabe Rintarou, các nhân vật phụ như Suzuha, Ruka, Rumiho đã đánh đổi quá lớn để cứu được người bạn của mình. Mình thấy sự đánh đổi này có phần hơi quá tàn nhẫn. Suzuha gần như hy sinh cả đời cô mà chẳng làm được gì, Rumiho đã đánh đổi người cha thân yêu nhất của mình còn Ruka thì đánh đổi mong ước cả đời được sống với giới tính thật của mình. Nhất là câu chuyện của Suzuha, cái bức thư của cô có thể nói cảm động không thua kém gì câu chuyện của nhân vật chính. Qua đó, bộ anime đã nhấn mạnh rằng chúng ta phải thật trân trọng thời gian quý báu, bởi vì kể cả có một cỗ máy thời gian đi chăng nữa, chúng ta vẫn phải hy sinh rất nhiều để có thể thay đổi được quá khứ.
Có thể nói Steins;gate đã thay đổi hoàn toàn cái nhìn của mình về anime. Trước Steins;gate mình chỉ nghĩ anime gồm một số bộ hành động hay harem, ecchi xem để giải trí cho vui. Thế nhưng sau khi trải nghiệm cái chuyến tàu cảm xúc đó mình đã rất ngạc nhiên đến muốn thốt lên:”Anime có thể làm được điều này à!”. Kể từ đó, mình đã được mở rộng tầm mắt và nhìn thấy được thế giới anime đa dạng đầy màu sắc với rất nhiều thể loại, ý tưởng sáng tạo khác nhau. Đương nhiên cũng không thể nói tốt 100% được, anime hiện nay có khá nhiều bộ đầy cliche và copy – paste của nhau. Thế nhưng, trên một phương diện nào đó, anime vẫn là miền đất hứa của sự sáng tạo và vẫn là một sở thích mà mình đã, đang và sẽ theo trong một thời gian dài nữa. Tất cả là nhờ vào cái “lần gặp mặt” đầu tiên đầy ngẫu nhiên đó.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết này.
#Athes
Nhận xét
Đăng nhận xét