[REVIEW] Rikei ga Koi ni Ochita no de Shoumei shitemita

Trong cuộc sống, người thường tách lý trí và cảm xúc ra thành hai khái niệm đối lập nhau. Một bên hành động rất logic, còn bên kia thì lại quá cảm tính. Việc lý trí và cảm xúc bị tách rời nhau dường như đã ăn rất sâu vào tiềm thức của con người.

Ấy vậy nhưng, cũng có nhưng kẻ điên rồ muốn chứng minh rằng cảm xúc có liên quan đến logic. Thế nhưng sự điên rồ ấy cũng chỉ có giới hạn, khi các báo cáo chỉ chứng minh được hệ thần kinh hoạt động ra sao, hay cơ thể sẽ tiết ra cocaine, mà chưa lý giải được tình yêu nằm ở đâu.

Rikei ga koi là một tác phẩm như thế. Đây là một trong số rất ít show mình theo dõi cho đến hết. Thứ nhất toán học là một trong những môn mình yêu thích nhất, thứ hai nó giúp mình nhớ lại một vài kiến thức đã quên trên giảng đường và thứ 3 chứng minh cho Vĩnh Dragon thấy rằng không phải cái gì dùng để giải trí cũng là xấu.



Poster chính thức của phim

Plot & Story

Về mặt tình tiết, mình không có nhiều điều để nói về plot của tác phẩm này, khi tất cả những gì bạn cần biết đều đã hiện rõ mồn một trong suốt cả hành trình 12 tập.Thế nhưng về mặt câu chuyện thì lại khác. Thật hiếm khi thấy một anime lại sử dụng các kiến thức về toán học để thu hút người xem một cách hiệu quả như vậy.

Rikei nếu nhìn theo một hướng nào đấy, rõ ràng cũng chỉ đang cố gắng góp nhặt và thể hiện những ý kiến cũng như những báo cáo về tình yêu của các nhà khoa học trước kia. Thế nên tác phẩm hoàn toàn là một nguồn cung cấp thông tin về nghiên cứu tình yêu hết sức đang tin cậy, vì nó hoàn toàn dựa trên những yếu tố có thật đã được các nhà khoa học lớn trên thế giới tìm ra trong quá khứ.

Đấy là chưa kể, sự kết nhuần nhuyễn giữa các kiến thức khoa học với đa số đều là những pha tấu hài mặn chát từ các nhân vật trong phòng thí nghiệm Ikedai đã làm nét hấp dẫn của Rikei.


Bạn sẽ bật cười nghiêng ngả vì độ mặn chát

Câu chuyện sẽ bắt đầu bằng lời tỏ tình ngọt ngào mà bất cứ ai cũng muốn được nghe bởi Himuro danh cho anh chàng mọt sách Yukimura, và thay vì câu chuyện diễn ra theo như motif thông thường, nhân vật nam sẽ cảm thấy bối rối, hay đại loại như ậm ừ nói đồng ý, thì đăng này Yukimura làm hẳn một câu gây sốc:’’Bà lấy cơ sở nào để nói yêu tui?’’. Và bài toán tình yêu được mở đầu.

Trong suốt tác phẩm ngoài các yếu tố hài hước mặn chát và những lần nhắc lại kiến thức cực dễ thương từ chú gấu kuma. Ta cũng có thể được trải nghiệm một chút về một phòng thí nghiệm khoa học sẽ hoạt đông ra sao.

Và cá nhân người viết cũng cảm thấy rất hứng thú nếu được làm việc trong một phòng thí nghiệm như vậy, mà có lẽ chắc cũng chỉ là mơ mà thôi, vì ở ngoài đời làm gì có ai mà tấu hài nhiều đến mức như vậy. Làm gì có chuyện một nghiên cứu sinh lười biếng chơi gal game đến nghiện rồi quên làm đề tài lại được ưu ái cho mấy lần sửa sai như vậy.

Nhưng cũng có những yếu tố khá thực tế, khi trong phòng thí nghiệm luôn xuất hiện những nhân vật bá đạo hết chỗ nói, như Yukimura hay Ibarada, và càng bá đạo hơn khi đề tài chứng minh tình yêu lại được thực hiện một cách tấu hài đến như vậy.


Những điều bá đạo của phòng thí nghiệm

Ngoài ra Rikei cũng không bị sa đà như một vài anime khác khi cố tình tạo rất nhiều drama để lôi kéo cảm xúc hay nước mắt người xem. Rikei chỉ gắn nhãn Romance và Comedy và đã hoàn toàn thực hiện đúng chính xác những gì mà tác phẩm thể hiện ngay từ đầu, các yêu tố drama thật sự rất ít, mà nếu có xuất hiện thì cũng chỉ là bề nổi cho những tình huống lãng mạn đến mức đáng ghen tị, hay lại tiếp tục tấu hài một cách mặn chát.

Rikei cũng đã làm rất ổn trong việc duy trì mạch truyện được phát triển theo hướng vừa đủ, không có tập nào quá sốc, quá hay hay quá dở, nó đều một cách đáng kinh ngạc và gần như tuần nào mình cũng bật cười mà không cảm thấy bị nhạt tuếch hay bị xuống cấp ở những tập sau.

Câu chuyện của Rikei cũng rất dễ nắm bắt, và có tính liên kết rất tốt, nếu bạn nhảy vào xem một tập nào đấy mà không theo dõi ngay từ đầu thì sẽ khó có thể nắm bắt câu chuyên. Ngoài ra mình cũng đánh giá cao, các màn thể hiện kiến thức toán học của chú gấu Kuma. Nó rất dễ hiểu, dễ nhớ, và cũng cực kì dễ hình dung nhờ vào những ví dụ minh họa không thể thực tế hơn.


Thầy giáo Kuma!!!

Người viết cũng đánh giá rất cao các nét châm biếm, hài hước của tác phẩm. Nó không quá lố mà có phần rất duyên, rất bộc trực, và cực kì thuần khiết. Lý do tại sao lại dùng từ thuần khuyết, bởi vì nó hoàn toàn không mang tính người lớn hay quá đồi trụy. Hầu hết các tình huống hài hước đều thuần khiết như vậy, và đó chính là lí do quan trọng nhất và là điểm nhấn khiến Rikei hấp dẫn đối với mình. Tuy vậy, đôi lúc vẫn có những cảnh Fan Services khá khó chịu, nhưng may mắn thay chúng không chiếm quá nhiều thời lượng trong tác phẩm


Những tình huống hài hước tránh đụng chạm fan services

Thế nhưng điểm trừ thì cũng vô số, câu chuyện của tác phẩm thật sự quá nghèo nàn, nó cũng không có tình tiết quá đặc biệt mà lại cực kì dễ đoán. Đặc biệt hơn chính câu chuyện nghèo nàn này, đã dấn tới việc sự phát triển nhân vật bị kém cỏi đi rất nhiều.

Rikei bị hớ ở chỗ đấy, dù là một show có ý tưởng khá hay, nhưng lại thể hiện quá dở về mặt cậu chuyện. Và nếu không vì sự mong chờ vào các tình tiết mặn chát của tác phẩm, khó có ai có thể trụ vững được suốt 12 tập mà không cảm thấy chán vô độ.

Thông điệp của tác phẩm cũng bị nửa vời, nửa thì xây đắp nhiệt tình cho việc chứng minh tình yêu, nhưng nửa còn lại thì cố tình xây dựng một số nhân vật có tư tưởng phản bác lại chính cái ý tưởng chính của tác phẩm. Điều này có thể cực kì tốt trong việc đưa ra nhiều góc nhìn khác nhau, song với cá nhân người viết, mình thích một tác phẩm có một ý tưởng rõ ràng hơn. Hoặc là chọn làm một người đứng ngoài để lắng nghe những góc nhìn của họ, hoặc là chọn ý tưởng chính của tác phẩm và theo đuổi đến cùng.

Rikei đã quá tham lam trong việc thể hiện cả hai điều này, và nó đã dẫn đến sự nửa vời của tác phẩm.

Characters

Như đã nói ở phía trên, Rikei khá thảm họa về mặt nhân vật bởi vì rất ít được chăm chút cho phần tâm lí nhân vật, và quá khứ của họ. Trong suốt hành trình, quá khứ của các nhân vật chỉ được nhắc đến chút ít. Nhưng đấy là với hai nhân vật chính, còn các nhân vật còn lại hầu như chỉ được nhắc đến cho có hoặc quá khứ được đem ra để làm trò cười (Như Ibarada, Kanade hay Ikunai chẳng hạn).


Tưởng là quá khứ êm đềm lắm nào ngờ lại là vựa muối

Thế nhưng điều đấy không đồng nghĩa rằng tuyến nhân vật của Rikei hoàn toàn tệ, nếu không muốn nói rằng mình vẫn khá hài lòng với những tính cách được khắc họa ở mỗi nhân vật mà Rikei thể hiện cho người xem.

Một Yuikimura lạnh lùng, nghiêm túc, và có phần ngờ nghệch trong tình yêu. Nhưng mình vẫn cưc kì thích nhân vật này bởi vì sự kiên định về lý tưởng của mình. Anh ta sẽ không bao giờ chấp nhận được mình đang yêu, nếu không chứng minh được mệnh đề này.

Ta còn Himuro vô cùng xinh đẹp và dễ thương, so với Yukimura, cô có chút đời về tình yêu hơn, và hành xử cũng giống người bình thường hơn. Thế nhưng Himuro được khắc họa khá hay, và mình đặc biệt thích cái vẻ say rượu đáng yêu đến không thể cưỡng được của Himuro, một nhân vật mà vừa có cả sự đời lẫn nét đáng yêu cùng tồn tại trong một con người.


Yukimura (Trái) và Himuro (Phải)

Có Kanade là minh chứng cho một người bình thường đang phải cố gắng hòa nhập trong một phòng thí nghiệm toàn những thành phần không bình thường, cô bé cũng gặp rất nhiều khó khăn trong việc thích nghi, và là người thường xuyên châm biếm tạo nên sự hài hước cho tác phẩm. Có một điều khá ngộ nghĩnh ấy là dù là nhân vật phụ thế những sự phát triển tâm lí nhân vật và quá khứ của Kanade lại vượt trội hơn hẳn các nhân vật còn lại.

Kanade là nhân vật duy nhất được show thể hiên rất rõ những khó khăn trong cuộc sống, hay sự khó khăn trong việc so sánh mình với những đàn anh, đàn chị, rất tài giỏi và bị áp lực nặng nề. Và chắc chắn cũng là điểm sáng nhất trong phần nhân vật của Rikei.


vào nhầm chỗ rồi bạn ơi

Ngoài ra chúng ta còn có Ikunai một anh chàng nghiện otome games đến mức bị lậm, và thường xuyên lẫn lộn hư ảo với nhau.

Chúng ta có Ibarada - một nhân tài đích thực, người có thể vừa chơi game, mà vẫn có những công trình nghiên cứu tốt để luôn được giáo sư khen ngợi.


Dễ thương và cũng mặn thôi rồi

Các nhân vật còn lại hầu như không có ấn tượng bao nhiêu, và như đã nói việc phát triển tâm lí nhân vật và quá khứ của họ hoàn toàn không được phát triển quá nhiều, dù thực tế phải nói rằng. Với một dàn nhân vật thú vị như thế này, nếu được phát triển tâm lí đúng cách lẽ ra phải làm cho mục Characters này tràn ngập toàn những từ khen ngợi.

Art/Animation

Đây là điểm tụt dốc thảm nhất của Rikei, thậm chí thảm hơn cả phần Characters.

Thật đáng tiếc cho Rikei khi giai đoạn ban đầu, đây là yếu tố làm mình cảm thấy khá hài lòng, nó không quá đẹp và xuất sắc, nhưng không quá tệ đối với một bộ comdey, romance. Thế nhưng chính việc không thể duy trì chất lượng qua từng giai đoạn sau là một điểm trừ lớn.

Thế nhưng không hiểu sao, cảnh nền lại được đầu tư khá kĩ. Cảnh vật xung quanh, những tòa nhà, cây cối, khu vui chơi,... tất cả những yếu tố này lại được duy trì một cách rất ổn định, chứ không phải như phần hoạt họa của nhân vật.

Thật may mắn cho Rikei, yếu tố này hoàn toàn không gây ảnh hưởng quá nhiều đến trải nghiệm giải trí đơn thuần. Bởi rõ ràng như đã có đề cập, mạch truyện được duy trì một cách rất ổn định, và cá nhân mình nếu chỉ coi giải trí, thì lo mà cười chứ chẳng mấy quan tâm đến những yếu tố bên lề như thế này.


Những cảnh nền vẫn được duy trì rất ổn


Sound

Đây là một điểm sáng của bộ, khi các nhân vật đều được lồng tiếng một cách chỉn chu, chẳng có gì để chê cả. Thậm chí, chính nhờ những diễn viên lồng tiếng hài hước như thế này, mà các tình huống trong tác phẩm đều thể hiện được những nét khó đỡ của riêng mình.

Đối với phần này, mình có lời khen dành cho Amamiya Sora, người chịu trách nhiệm lồng tiếng cho Himuro, và nếu các bạn không biết, đây cũng chính là Seiyuu đã lồng tiếng cho nữ thần ăn hại Aqua trong Konosuba! Bảo sao khi xem, mình lại cảm thấy ngữ điệu có vẻ quen thuộc quá nhỉ, và khi tìm hiểu, mình không bất ngờ khi cô thể hiện vai trò của mình tốt đến như vậy. Có lẽ chẳng ai có thể quên được giọng nói ngừa ngựa của Himuro khi đang say rượu, vừa dễ thương, lại vừa khó đỡ.


Amayami Sora cũng đồng thời là người đảm nhiệm hát OP cho phim

Các diễn viên còn lại đều hoàn thành ổn vai trò của họ, song không có điều gì quá nổi trội. Đáng nhắc đến có lẽ là seiyuu của Ibarada - Oomori Nichika khi chất giọng của cô rất đáng yêu.

Phần nhạc nền cho phim, mình không hề có ý kiến, bởi cũng tương tự như phần Art/Animation, dù nó không có quá nổi trội, hay quá tệ, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến trải nghiệm của người xem.

Được nhất có lẽ là bài OP, khi nó khá hợp gu của mình, và nghe rất dịu dàng.


Nghe khá bắt tai

Kết


Rõ ràng Rikei là bộ comedy, romance với mình là đáng để theo dõi, không chỉ vì mức độ tấu hài mà còn vì ý tưởng cũng như các kiến thức mà đã lâu rồi mình không còn đụng đến.

Dù cho có những điểm yếu khá khó chấp nhận, nhưng tổng quan, Rikei vẫn đem lại cho mình độ hưởng thụ tuyệt vời. Như đã nói, dường như những điểm yếu này sẽ không làm phiền bạn trong quá trình theo dõi, bởi có lẽ lúc đấy bạn đang bận cười nhiều quá nên quên mất luôn là Rikei liệu có điểm yếu hay không.

Ngoài ra tác phẩm cũng khá hay khi chọn khối tự nhiên làm đề tài chính, vốn được cho là rất khô khan, thì giờ đây hiện lên trong tác phẩm không khác gì trò đùa, mà lại còn rất dễ hiểu. Mình nghĩ Rikei không đơn giản chỉ là một tác phẩm hài, nó hoàn toàn có thể thay mặt rất nhiều các anh em trong phòng nghiên cứu (như mình) nói lên nỗi lòng rằng, toán không hề khô khan, nó rất thú vị và thực tế. Và cũng đừng bao giờ quá sợ hãi nó, hãy học tập Kanade dù không tài giỏi nhưng chính vì sự chăm chỉ đã cho cô bé có một bài thuyệt trình về nghiên cứu của bản thân tuyệt vời.


Plot & Story : 7.0
Character : 7.0
Art/Animation : 6.5
Music/Sound : 8.0
--------------------
Overall : 7.2

Nhận xét

Bài đăng phổ biến