[MOVIE REVIEW] HOPE (2013)- KHI DỤC VỌNG CHE MỜ NHÂN TÍNH, LIỆU CÓ CÒN CHỖ CHO TẤM LÒNG BAO DUNG?
CẢNH BÁO SPOIL: ĐỪNG CHẾT VÌ THIẾU HIỂU BIẾT.
Về phía nạn nhân Na-young, sau tấn thảm kịch 2008, em đã phải chịu nhiều tổn thương cả về thể xác và tinh thần (vĩnh viễn mất khả năng làm mẹ, phải mang hậu môn giả suốt đời). Sau khi câu chuyện của em được chia sẻ vào hôm 31/10, Na-young đã nhận được nhiều sự quan tâm, giúp đỡ của nhiều tổ chức trên cả nước. Một doanh nghiệp sản xuất thiết bị y tế nhận cung cấp túi hậu môn giả miễn phí cho em. Giáo sư Han Seok-ju thuộc Bệnh viện Trẻ em Severance đề nghị sẽ trực tiếp phẫu thuật phục hồi hậu môn cho Na-young. Nếu thành công, cô bé có thể tháo bỏ túi hậu môn giả. Quá trình điều trị tâm lý của em cũng có nhiều dấu hiệu tích cực khi cô bé đã có thể quay lại trường học và giao tiếp trở lại với bạn bè. Khi được hỏi về ước mơ trong tương lai thì em chia sẻ rằng muốn trở thành bác sĩ vì trong quá trình điều trị họ đã giúp cô bé rất nhiều. Những chia sẻ ngắn ngủi của phóng viên đã thắp nên niểm hy vọng cho tất cả những ai theo dõi vụ án về tương lai tươi sáng cho Na-young. Cộng đồng mạng đã gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến cô bé, mong em sớm bình phục và sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên gia đình và bạn bè.
Ý KIẾN ĐÁNH GIÁ CÁ NHÂN:
Hmm, tại vì đây là lần đầu tiên mình review một tác phẩm của Hàn Quốc nên sẽ có một vài điểm mới trong cách viết của mình, mong các bạn thông cảm. Tất cả các ý tiếp theo đều mang tính chủ quan. Do đó, nếu mọi người muốn đọc bài của ad tên là homu thì hãy ném cái “khách quan” đi vì ở đây chúng tôi nói không với cái từ đó. Mỗi ad mang một cá tính riêng và họ viết bài vì sở thích và đam mê cá nhân chứ không phải để làm vừa lòng tất cả các bạn. Mình thấy tác phẩm hay, xứng đáng được khen nhiều thì sẽ auto khen còn khi đã ghét thì xác định là chỉ có bash (làm gì có ai viết bài chê tác phẩm cá nhân lại đề cập đến cái hay
ĐIỂM CỘNG:
ĐIỂM TRỪ (từ ngữ trong đoạn khá cục súc và thiếu tôn trọng ai thì người đó tự biết, cảnh báo trước khi đọc):
MỘT SỐ THÔNG TIN BÊN LỀ VỀ LUẬT PHÁP ĐỐI VỚI NHỮNG TỘI DANH TƯƠNG TỰ NHƯ TRONG BÀI VIẾT:
Hmm, cuối cùng tôi cũng được chuyển ngôi xưng lại để cà khịa rồi. Sau đây, để trả lời cho câu hỏi “Minh Béo Hàn Quốc” nếu phạm tội tương tự ở nước nhà sẽ bị trừng trị ra sao thì đây là luật pháp liên quan đến vấn đề này.
TỔNG KẾT:
Hope có lẽ không phải là một “siêu phẩm” của Hàn Quốc nhưng bộ phim sẽ mãi để lại nỗi ám ảnh cùng rất nhiều cung bậc cảm xúc lẫn lộn cho người xem, có lẽ câu nói của Mi-hee: “12 năm nữa So-won của chúng ta còn chưa đủ 20 tuổi” hay hình ảnh cô bé tội nghiệp vừa khóc vừa van xin Dong-hoon hãy bình tĩnh và về nhà với mình đã để lại những dư âm đối với tất cả những ai may mắn được xem tác phẩm. Chỉ với vỏn vẹn 2 tiếng, phim đã mang đến cho chúng ta một lời cảnh tỉnh về những hiểm nguy rình rập với con em của mình. Qua đó lan tỏa một thông điệp ý nghĩa: “HÃY CHUNG TAY ĐẨY LÙI NẠN XÂM HẠI T.Ì.N.H D.Ụ.C TRẺ EM VÀ DÀNH NHỮNG HÀNH ĐỘNG BAO DUNG NHẤT NHẰM GIÚP ĐỠ CÁC NẠN NHÂN SỚM PHỤC HỒI SAU THẢM KỊCH”.
Hello đồng bào, lại là tôi, homu ăn hại đây. Hôm nay tôi sẽ không giới thiệu cho mọi người một bộ anime, manga hay light novel có yếu tố bi kịch nữa, thay vào đó là một trong những tác phẩm điện ảnh của Hàn Quốc mà tôi yêu thích nhất và có lẽ mỗi người đều nên xem ít nhất một lần, đó là Hope. OK, đổi ngôi xưng cái nhỉ.
THÔNG TIN SƠ LƯỢC:
TÓM TẮT:
Ngày phát hành: 6 tháng 12, 2013 (Việt Nam)
Đạo diễn: Lee Joon-ik
Giải thưởng: Giải thưởng nghệ thuật Baeksang cho Nam diễn viên chính xuất sắc nhất Hạng mục Điện ảnh, Giải Điện ảnh Rồng Xanh cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, Giải Điện ảnh Rồng Xanh cho Kịch bản xuất sắc nhất,..
Đề cử: Giải thưởng nghệ thuật Baeksang cho Nam diễn viên được yêu thích nhất Hạng mục Điện ảnh…
Các nhà sản xuất: Byun Bong-hyun, Seong Chang-yeon, Kim Yong-dae
Điểm IMDB: 8.3.
Nói sơ qua một chút, bộ phim dựa trên một vụ án có thật, các bạn có thể lên mạng gõ từ khóa “Na-young” hay “vụ án 2008 ở Hàn Quốc”. Đây được coi là một trong những tấn bi kịch chưa từng có của xứ sở kim chi bởi tính tàn bạo, vô nhân tính, đi cùng với đó là làn sóng phẫn nỗ nổ ra mạnh mẽ trước quyết định vô trách nhiệm của bên thực thi luật pháp đến mức ngay sau khi thông tin được công bố, khoảng 400.000 người ký vào đơn kiến nghị yêu cầu tên thủ phạm phải chịu mức án tối đa và bồi thường thiệt hại. Một trang web còn đăng tải cả cả tên tuổi, hình ảnh và địa chỉ của kẻ phạm tội lên công khai dù chưa chính thức bị kết án.
TÓM TẮT:
Một cô gái trẻ tên So-won sống một cuộc sống bình dị với cha mẹ của tầng lớp lao động Dong-hoon và Mi-hee. Một ngày nọ trên đường đến trường, So-won bị bắt cóc, đánh đập và cưỡng h.i.ế.p bởi một người đàn ông xa lạ trước khi bị bỏ lại cho đến chết. May mắn thay, cô sống sót và có thể gọi xe cứu thương. Phim kể về những bi kịch mà gia đình So-won phải gánh chịu cùng nghị lực phi thường của cô bé và tình cảm của toàn xã hội với em. Cuối cùng, chính nhờ lòng bao dung của tất cả mọi người, So-won đã có thể hòa nhập trở lại với các bạn.
Đạo diễn Lee Joon-ik chia sẻ rằng ông đã lược bỏ hầu hết những tình tiết đen tối của vụ việc năm 2008 để mang đến cho công chúng một tác phẩm có nội dung tươi sáng nhất có thể về niềm hy vọng cùng với sự chung tay của toàn xã hội với nạn nhân của những vụ việc tương tự. Qua đó thể hiện khát khao một xã hội không kì thị mà mở lòng giúp đỡ những trẻ em bị lạm dụng t.ì.n.h d.ụ.c khi còn nhỏ để các em sớm hòa nhập với xã hội.
Về phía nạn nhân Na-young, sau tấn thảm kịch 2008, em đã phải chịu nhiều tổn thương cả về thể xác và tinh thần (vĩnh viễn mất khả năng làm mẹ, phải mang hậu môn giả suốt đời). Sau khi câu chuyện của em được chia sẻ vào hôm 31/10, Na-young đã nhận được nhiều sự quan tâm, giúp đỡ của nhiều tổ chức trên cả nước. Một doanh nghiệp sản xuất thiết bị y tế nhận cung cấp túi hậu môn giả miễn phí cho em. Giáo sư Han Seok-ju thuộc Bệnh viện Trẻ em Severance đề nghị sẽ trực tiếp phẫu thuật phục hồi hậu môn cho Na-young. Nếu thành công, cô bé có thể tháo bỏ túi hậu môn giả. Quá trình điều trị tâm lý của em cũng có nhiều dấu hiệu tích cực khi cô bé đã có thể quay lại trường học và giao tiếp trở lại với bạn bè. Khi được hỏi về ước mơ trong tương lai thì em chia sẻ rằng muốn trở thành bác sĩ vì trong quá trình điều trị họ đã giúp cô bé rất nhiều. Những chia sẻ ngắn ngủi của phóng viên đã thắp nên niểm hy vọng cho tất cả những ai theo dõi vụ án về tương lai tươi sáng cho Na-young. Cộng đồng mạng đã gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến cô bé, mong em sớm bình phục và sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên gia đình và bạn bè.
Ý KIẾN ĐÁNH GIÁ CÁ NHÂN:
Hmm, tại vì đây là lần đầu tiên mình review một tác phẩm của Hàn Quốc nên sẽ có một vài điểm mới trong cách viết của mình, mong các bạn thông cảm. Tất cả các ý tiếp theo đều mang tính chủ quan. Do đó, nếu mọi người muốn đọc bài của ad tên là homu thì hãy ném cái “khách quan” đi vì ở đây chúng tôi nói không với cái từ đó. Mỗi ad mang một cá tính riêng và họ viết bài vì sở thích và đam mê cá nhân chứ không phải để làm vừa lòng tất cả các bạn. Mình thấy tác phẩm hay, xứng đáng được khen nhiều thì sẽ auto khen còn khi đã ghét thì xác định là chỉ có bash (làm gì có ai viết bài chê tác phẩm cá nhân lại đề cập đến cái hay
của nó để người đọc sao nhãng nhỉ)
ĐIỂM CỘNG:
+, Cốt truyện mang màu sắc tươi sáng nhưng đâu đó vẫn ẩn chứa sự đen tối, tiếc nuối và phẫn nộ về luật pháp Hàn Quốc.
+, Nhịp phim chậm, dễ theo dõi, các yếu tố đối lập nhau như bi kịch và ấm áp được kết hợp ăn ý. Yếu tố tình cảm gia đình, tình bạn, sự sẻ chia của toàn xã hội với hoàn cảnh của So-won được khai thác triệt để nhằm làm cho màu sắc phim bớt u ám.
+, Diễn viên dễ thương, nhất là cô bé So-won.
+, Diễn xuất tuyệt vời. Các diễn viên đều làm tròn vai của mình, từ Dong-hoon- người cha hết mực yêu thương con gái mình, sẵn sàng làm mọi thứ để So-won được sống hạnh phúc, thậm chí có phải trả giá đắt đi chăng nữa. Mi-hee- người mẹ đúng nghĩa, luôn ân cần, chăm sóc cho gia đình, lặng thầm hy sinh cho hai bố con, đau đớn, suy sụp khi chứng kiến con mình bị hủy hoại, mất hoàn toàn niềm tin vào xã hội nhưng sau khi hiểu được hoàn cảnh đáng thương của bác sĩ Jung-sook. Gwang-sik- hình mẫu quản lí trong mơ khi giúp đỡ cho Dong-hoon rất nhiều, mình vẫn nhớ mãi câu nói: “Cần tiền không? Hay cậu phải để tôi cầu xin cậu vay tiền mới được?” của nhân vật này. Jung-sook- người mẹ có cùng cảnh ngộ với Mi-hee nhưng kém may mắn hơn, luôn ở bên động viên So-won để em có thể vượt qua mặc cảm của quá khứ, chính những lời động viên chân thành của bà đã tiếp thêm sức lực cho mẹ Mi-hee để cùng với Dong-hoon trèo lái con thuyền vượt qua sóng gió để chạm đến bến bờ hạnh phúc. Cuối cùng, không thể không nhắc đến So-won và diễn xuất hồn nhiên cùng những biểu cảm khiến cho người xem không khỏi rớt nước mắt, ngả mũ khâm phục trước nỗ lực phi thường. Hình ảnh em cố gắng với lấy chiếc điện thoại trong khi tay đang bê bết máu có lẽ đã lấy đi không ít nước mắt của người xem (trong đó có mình) bởi tính tàn bạo, vô nhân tính của tên sát nhân với một cô bé chỉ 8 tuổi.
+, Nhiều ý nghĩa nhân văn được lồng ghép trong cốt truyện một cách rất khéo léo (mình sẽ phân tích rõ hơn ở phần sau nhé)
+, Âm nhạc nhẹ nhàng, thư giãn. Xuyên suốt bộ phim là những bản piano cùng những màn độc tấu violin làm nên thương hiệu của hầu hết tác phẩm của Hàn Quốc. Ca khúc kết thúc có lời đẹp, nhân văn.
ĐIỂM TRỪ (từ ngữ trong đoạn khá cục súc và thiếu tôn trọng ai thì người đó tự biết, cảnh báo trước khi đọc):
Việc giữ nguyên bản án của tòa dành cho thủ phạm của vụ việc không khiến người xem thỏa mãn. Riêng cá nhân mình thấy thì nếu đạo diễn có cho thằng khốn đó 1 tỉ năm tù, cho nó chết mục xác ở cái nơi bẩn thỉu, ô uế nhất của Hàn Quốc hay bắt hắn phải nếm trải những hình phạt vô nhân đạo nhất mà con người có thể nghĩ ra thì ĐỀU LÀ KHÔNG ĐỦ cho tội ác của chính hắn. Ấy vậy mà CHỈ 12 NĂM, đoạn tòa tuyên án 12 năm và thằng khốn đó một mực bảo nó vô tội làm mình cay cú đến nỗi ném luôn cái điện thoại vào tường và đạp xước cái màn hình laptop (lúc nhận ra thì đã quá muộn nhưng hai em nó vẫn sống khỏe lắm- đồ nhà Táo bền thật).
PHÂN TÍCH TÁC PHẨM:
Hmm, đây sẽ là chuyên mục thay thế cho phần ý nghĩa nhân văn quen thuộc, phần này có thể khá dài dòng và lan man nên các bạn đọc đến hết đánh giá cá nhân mà hứng thú muốn xem phim ngay thì có thể bỏ qua đoạn này và quay ra xem phim vẫn kịp chứ đọc hết mấy cái này là xác định spoil hết phim luôn nhé.
Phần phân tích của mình sẽ nêu lên quan điểm cá nhân về 2 vấn đề chính, thứ nhất là: “Liệu hentai nói chung và hentai thể loại loli và shota có nên cấm để bảo vệ trẻ em khỏi những đối tượng bệnh hoạn không?” Thứ hai là: “Vai trò của cộng đồng trong việc ngăn chặn tệ nạn này” (bao gồm cả những người đọc bài viết này nhé).
Ok, về vấn đề hentai loli và shota thì quan điểm của mình rất rõ ràng: “Nên cấm càng sớm càng tốt.” Ý kiến trên có vẻ mâu thuẫn vì hầu hết mọi người đều nghĩ rằng hentai sinh ra để thỏa mãn nhu cầu sinh lý cá nhân của mỗi người và việc xem sẽ giảm thiểu tối đa những vụ việc liên quan đến t.ì.n.h d.ụ.c. Mình không phản đối quan điểm này nhưng nếu xem xét nó theo hướng chủ quan thì phải chăng những kẻ “nghiện hentai” mới có nguy cơ trở thành tội phạm cao. Bản chất của con người là lòng tham vô đáy, hentai có thể giúp họ giải tỏa đi những mong muốn ngắn hạn nhưng càng xem nhiều thì nhu cầu của những người này càng cao, chưa kể vì được thiết kế bằng kĩ thuật số nên những phân đoạn thường bị làm quá lên (tiêu biểu là thể loại loli+bdsm+anal+guro), với tâm lý chưa vững vàng cùng nhu cầu đang ngày một tăng lên, các đối tượng sẽ rất dễ tìm đến những đối tượng khác ngoài xã hội để đạt được sự thỏa mãn. Đối với chúng, trẻ em không khác gì thứ công cụ không biết chống trả mà chỉ ngoan ngoãn nghe theo. Việc thực hiện những phân cảnh được làm quá lên như trong hentai đối với người trưởng thành đã là không thể chấp nhận được, vậy cớ sao, một đứa trẻ với tương lai đang rộng mở lại phải chịu đựng thú tính chỉ vì những kẻ trên “nghiện hentai” (mình sẽ lấy ví dụ cho các bạn dễ hình dung hơn nhé: Việc “nghiện hentai” cũng giống như nghiện ma túy bởi lẽ bạn sẽ không thể nào hoàn toàn dứt bỏ được chính những ham muốn thể xác đang hành hạ bạn. Giống như một người nghiện ma túy ban đầu chỉ nghĩ là thử cho biết, lâu dần họ lệ thuộc hoàn toàn vào thứ chất gây nghiện này dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng về cả thể chất và tinh thần của nạn nhân và mọi người xung quanh, nhu cầu sử dụng càng cao đồng nghĩa với liều lượng chất hóa học trong những viên ma túy tổng hợp càng được đẩy cao. Nghe có giống với việc “nghiện hentai” không các bạn. Có thể ý kiến của mình sau khi viết ra sẽ có nhiều người nói là tiêu cực và phiến diện nhưng hãy tưởng tượng (đây chỉ là giả định thôi nhé) rằng 1000 người xem hentai thể loại loli và shota thì có duy nhất 1 người bị “nghiện” nó, nếu mục tiêu kẻ kia nhắm đến là người thân của các bạn thì cho mình hỏi là có bao nhiêu người còn có thể bình tĩnh đứng đây cào phím để bác bỏ quan điểm của mình nữa hay 10 người thì 11 người sẽ quay ra nguyền rủa thằng khốn nạn đã làm vậy và cái thể loại phim bệnh hoạn không kém mà hắn ta không xem nữa. Việc cấm hentai thể loại loli và shota là không hề dễ do nó ảnh hưởng trực tiếp đến văn hóa và kinh tế của Nhật Bản nhưng so với cái lợi ích kinh tế trước mặt và nét văn hóa trong quá khứ thì mình vẫn đề cao quyền con người- đặc biệt là việc bảo vệ trẻ em hơn. Nền kinh tế có thể vực dậy được nhưng nỗi đau phải gánh chịu của một đứa trẻ thì mãi mãi sẽ không thể nào nguôi ngoai nó sẽ trở thành nỗi ám ảnh cho tương lai sau này của các em, thậm chí ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia khi trẻ em là mầm non tương lai của đất nước. Tâm hồn thơ ngây của những đứa trẻ là tạo vật quý giá nhất mà thượng đế ban tặng cho loài người để cứu rỗi họ khỏi đáy sâu tuyệt vọng, xin đừng tước đi nó bằng bất kì lý do nào.
Tiếp tục với ý kiến tiếp theo liên quan đến vai trò của cộng đồng trong việc ngăn chặn nạn ấ.u d.â.m. Hmm, theo các bạn- những người đang đọc bài viết này có thể làm gì để ngăn chặn tệ nạn này, đơn giản thôi, khi thấy một bài viết liên quan đến chủ đề này, việc đầu tiên, kiểm tra xem nguồn thông tin có đáng tin cậy không, tiếp theo, share bài viết để mọi người xung quanh có thể biết và phòng tránh, cuối cùng, nhớ lắp não khi cmt, đừng để mọi người thấy được cái sự óc động vật của bạn khi bình luận: “Ngu thì….; nó câu like đấy, tin làm gì; có phải con mình đâu mà phải thương; loại… thế chết cho đỡ chật đất”. Nên nhớ, không có ai mới sinh ra đã ngu, chỉ có những ai khao khát kiếm tìm sự “ngu” thì mới có thể ngu. Về vụ án mà bài có đề cập thì mọi người hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất gửi đến em ở khắp mọi nơi, mình tin rằng những tín hiệu tích cực của tất cả các bạn sẽ tạo nên phép màu thắp nên niềm hy vọng cho cô bé tội nghiệp. Mình cũng xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới nạn nhân cũng như gia đình của các em bé phải chịu cảnh tương tự như Na-young, những sự đau đớn và tủi nhục mọi người phải gánh chịu là vô cùng lớn nhưng thay vì oán trách số phận nghiệt ngã, hãy đứng lên để không có ai phải chịu đựng số phận như con em của mình nữa, mọi hành động do dự, không hợp tác điều tra sẽ làm cho nạn ấ.u d.â.m trở nên nghiêm trọng. Bài viết này có lẽ chỉ là một đóng góp vô cùng nhỏ nhoi để chống lại cái tệ nạn này nhưng đó là tất cả tâm huyết cùng sự nỗ lực của mình ở thời điểm hiện tại bởi lẽ quyền hạn của một học sinh không cho phép người viết thực hiện những việc làm to lớn hơn nữa. Mình chỉ mong sau khi đọc, các bạn sẽ rút ra một điều gì đó cho bản thân và giúp người viết lan tỏa đi thông điệp “NGĂN CHẶN NẠN Ấ.U D.Â.M Ở MỌI NƠI, VÌ MỘT TƯƠNG LAI TƯƠI SÁNG CHO TOÀN BỘ TRẺ EM, HÃY CHUNG TAY BẢO VỆ CÁC EM VÌ VẬN MỆNH ĐẤT NƯỚC MAI SAU”.
MỘT SỐ THÔNG TIN BÊN LỀ VỀ LUẬT PHÁP ĐỐI VỚI NHỮNG TỘI DANH TƯƠNG TỰ NHƯ TRONG BÀI VIẾT:
Hmm, cuối cùng tôi cũng được chuyển ngôi xưng lại để cà khịa rồi. Sau đây, để trả lời cho câu hỏi “Minh Béo Hàn Quốc” nếu phạm tội tương tự ở nước nhà sẽ bị trừng trị ra sao thì đây là luật pháp liên quan đến vấn đề này.
Theo quy định của Bộ luật Hình sự 2015, thì người có hành vi vi phạm pháp luật liên quan đến tình dục (bao gồm dâm ô) đối với trẻ em sẽ tùy theo mức độ, tính chất mà bị xử phạt đối với tội danh tương ứng. Cụ thể như sau:
- Điều 142: Tội hiếp dâm trẻ dưới 16 tuổi sẽ bị phạt tù từ 07 - 15 năm (nếu phạm tội trong trường hợp thuộc Khoản 2 Điều này sẽ bị phạt tù từ 12 đến 20 năm; Khoản 3 Điều này sẽ bị phạt tù 20 năm, tù chung thân, hoặc tử hình).Nếu đồng bào ngại đọc luật thì tôi có thể chốt lại như sau cho nó vuông, thanh niên trong vụ án nếu được xét xử ở Việt Nam hoàn toàn có thể phải chịu khung hình phạt cao nhất là từ 20 năm đến tử hình còn lý do tại sao thì mọi người có thể đọc lại luật nhé. Vụ này thuộc dạng “đặc biệt nghiêm trọng”, xử 20 năm thì dân nó lên mạng boc phốt ném đá, xứ chung thân thì dân có vẻ xuôi xuôi còn tử hình thì người ta sẽ mang hết ảnh của luật sư cùng với pháp luật Việt Nam ra gáy với bọn súc vật còn có ý đồ tương tự là: “Ở đây chúng tôi nói không với việc làm vô nhân tính đó, không như đất nước nào không có miền Nam chỉ phạt có vỏn vẹn 12 năm.” Cùng với đó là lượng người dân yêu nước, trung thành với lý tưởng của đảng và Bác Hồ vĩ đại tăng đột biến mà không cần bất cứ buổi giáo dục nào. Thậm chí ảnh hay in4 của thẩm phán và luật sư trong phiên tòa cuối sẽ được tìm nhanh chóng, bên cạnh đó là làn sóng spam “mlem mlem”, “anh/ chị luật sư/ thẩm phán đẹp trai/ xinh gái quá”, “idol quốc dân là đây chứ đâu”, rồi thì “UwU”, “nam thần”, “thánh nữ”. Sau khi vào tù thì thanh niên sẽ được giao lưu bữa đầu với anh Bảnh cùng vô số đại ca máu mặt để tập quen cái cảm giác ăn “cháo hành” thay cơm. Đồng bào thấy đó, pháp luật nước nhà nó phải khác bọt thế chứ.
- Điều 144: Tội cưỡng dâm người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi sẽ bị phạt tù 05 - 10 năm (nếu phạm tội trong trường hợp thuộc Khoản 2 Điều này sẽ bị phạt tù từ 07 - 15 năm; Khoản 3 Điều này sẽ bị phạt tù từ 12 đến 20 năm hoặc tù chung thân).
- Điều 145: Tội giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi
Người nào đủ 18 tuổi trở lên mà giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi, nếu không thuộc trường hợp quy định tại Điều 142 và Điều 144 của Bộ luật này, thì bị phạt tù từ 01 - 05 năm.
Nếu phạm tội trong trường hợp thuộc Khoản 2 Điều này sẽ bị phạt tù từ 03 - 10 năm; Khoản 3 Điều này sẽ bị phạt tù từ 07 - 15 năm.
- Điều 146. Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi
Người nào đủ 18 tuổi trở lên mà có hành vi dâm ô đối với người dưới 16 tuổi không nhằm mục đích giao cấu hoặc không nhằm thực hiện các hành vi quan hệ tình dục khác, thì bị phạt tù từ 06 tháng - 03 năm.
Nếu phạm tội trong trường hợp thuộc Khoản 2 Điều này sẽ bị phạt tù từ 03 - 07 năm; Khoản 3 Điều này sẽ bị phạt tù từ 07 - 12 năm.
Điều 142 Bộ luật hình sự năm 2015 quy định về tội hiếp dâm người dưới 16 tuổi như sau:
1.Người nào thực hiện một trong các hành vi sau đây, thì bị phạt tù từ 07 năm đến 15 năm:
a) Dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực hoặc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ được của nạn nhân hoặc thủ đoạn khác giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi trái với ý muốn của họ;
b) Giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người dưới 13 tuổi.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ 12 năm đến 20 năm:
a) Có tính chất loạn luân;
b) Làm nạn nhân có thai;
c) Gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của nạn nhân mà tỷ lệ tổn thương cơ thể từ 31% đến 60%;
d) Gây rối loạn tâm thần và hành vi của nạn nhân từ 11% đến 45%;
đ) Đối với người mà người phạm tội có trách nhiệm chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh;
e) Phạm tội 02 lần trở lên; g) Đối với 02 người trở lên; h) Tái phạm nguy hiểm.
3. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình:
a) Có tổ chức;
b) Nhiều người hiếp một người;
c) Phạm tội đối với người dưới 10 tuổi;
d) Gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của nạn nhân mà tỷ lệ tổn thương cơ thể 61% trở lên;
đ) Gây rối loạn tâm thần và hành vi của nạn nhân 46% trở lên;
e) Biết mình bị nhiễm HIV mà vẫn phạm tội;
g) Làm nạn nhân chết hoặc tự sát.
4. Người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ 01 năm đến 05 năm".
TỔNG KẾT:
Hope có lẽ không phải là một “siêu phẩm” của Hàn Quốc nhưng bộ phim sẽ mãi để lại nỗi ám ảnh cùng rất nhiều cung bậc cảm xúc lẫn lộn cho người xem, có lẽ câu nói của Mi-hee: “12 năm nữa So-won của chúng ta còn chưa đủ 20 tuổi” hay hình ảnh cô bé tội nghiệp vừa khóc vừa van xin Dong-hoon hãy bình tĩnh và về nhà với mình đã để lại những dư âm đối với tất cả những ai may mắn được xem tác phẩm. Chỉ với vỏn vẹn 2 tiếng, phim đã mang đến cho chúng ta một lời cảnh tỉnh về những hiểm nguy rình rập với con em của mình. Qua đó lan tỏa một thông điệp ý nghĩa: “HÃY CHUNG TAY ĐẨY LÙI NẠN XÂM HẠI T.Ì.N.H D.Ụ.C TRẺ EM VÀ DÀNH NHỮNG HÀNH ĐỘNG BAO DUNG NHẤT NHẰM GIÚP ĐỠ CÁC NẠN NHÂN SỚM PHỤC HỒI SAU THẢM KỊCH”.
Chà, cuộc vui nào cũng phải đến lúc kết thúc nhỉ, có lẽ đây là những dòng cuối cùng của bài viết này rồi. Mình xin cảm ơn tất cả các bạn đã bỏ thời gian quý báu ra đọc bài viết dài lê thê này, nếu có bất kì góp ý hay trao đổi gì về phim thì đưng ngại mà hãy mạnh dạn chia sẻ cho mình và mọi người được biết nhé. Chúc các mem của page ngủ ngon. Hẹn gặp lại mọi người trong những bài viết sau.
#homuhomu
#homuhomu
Nhận xét
Đăng nhận xét