[Manga Review/Recommend]: Machida-kun no Sekai – tôi muốn sống như chàng trai ấy
Kể từ khi đọc được Pluto, góc nhìn của tôi về manga đã thay đổi đáng kể. Tôi nhận ra thứ mình từng coi là phương tiện để giải trí không hơn không kém thực sự có khả năng truyền cảm, có tính nhân văn sâu sắc tới mức nào. Tôi vẫn bồi hồi khi nhớ lại khung cảnh 1 con robot chỉ biết ngồi im lặng rửa tay sau chiến trận, nhớ lại người bác sĩ vẫn luôn tin rằng sinh mạng là bình đẳng , nhớ về bài ca tự do của người đàn ông trung niên,… Những tác phẩm với khả năng truyền cảm có thể liệt vào cái tên kiệt tác như vậy, tôi tin rằng mình sẽ luôn còn cơ hội gặp chúng trong tương lai. Nhưng có một điều tôi không ngờ là 1 manga bình thường như Machida-kun no Sekai, thứ tôi chắc chắn sẽ không xếp ngang hàng với 3 tác phẩm kia, lại đem về cho mình nguồn cảm xúc dồi dào tới vậy. Giống như cách một đứa wjbu xem xong 1 bộ isekai với self insert mc muốn được chuyển sinh tới dị giới, khi đọc xong Machida-kun, trong tôi cháy bỏng mong ước muốn sống tốt hơn, như chàng trai 16 tuổi yêu đời kia.
-Tên: Machida-kun no Sekai ( The world of Machida-kun )
-Hình thức: Manga
-Số volume: 7
-Số chap: 28
-Tình trạng: Đã kết thúc
-Thể loại: Comedy, School life, Shoujo, Slice of life, Romance
-Tác giả: Andou Yuki
-Tóm tắt: Câu chuyện xoay quanh cuộc sống thường ngày của Machida-kun, một thanh niên 16 tuổi yêu quý tất cả mọi người.
-Background: bộ manga đoạt giải New Creator Prize của lễ trao giải Osamu Tezuka Cultural Prize 2016
Như đã nói, câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Machida, 1 chàng trai 16 tuổi và là con trai cả trong gia đình Machida. Tự nhìn nhận bản thân, cậu không thấy điểm tốt gì ở mình. Học lực của cậu chưa đạt tới mức trung bình, dù đảm nhiệm việc nấu nướng trong gia đình nhưng khả năng nấu nướng của cậu cơ bản là gồm luộc trứng và làm bánh, thể lực lẫn phản xạ không có gì đáng tự hào. Dù vậy, Machida vẫn được mọi người yêu quý và động viên, khiến cậu phần nào nghi ngờ giá trị của mình, thắc mắc rằng liệu mình có điểm mạnh thực sự nào không. Nhưng, trong từng trang một, ta có thể thấy một Machida luôn luôn quan sát, để tâm tới người khác, giúp đỡ mọi người một cách chân thành. Đến đây, ngoài việc đồng cảm với Machida, tôi mong chờ một câu chuyện diễn biến theo hướng chàng thanh niên này đi tìm giá trị của mình. Phần nào trong sự kì vọng về hướng đi đó của câu chuyện là mong muốn tự tìm kiếm giá trị bản thân mình của tôi, muốn nhìn xem con người cũng mang những thắc mắc về giá trị bản thân như mình sẽ làm gì. Khi ta không tìm ra cái tốt đẹp của bản thân, ta sẽ tìm đến những người khác để xác nhận giá trị của mình đối với họ, nhưng không thiếu những trường hợp cá nhân ta thấy rằng mình không tuyệt vời đến vậy, không tốt đẹp như những gì người khác nhận xét. Và như vậy, cứ nhắc đến giá trị cá nhân hay cái tôi của mình, nhiều người, trong đó có tôi, lại im lặng. Và, đáp lại sự kì vọng của tôi, Machida-kun no Sekai đưa ra câu trả lời ngay trong chap đầu, đơn giản đến khó tin. Machida yêu mọi người, và mọi người yêu cậu ấy, thế là đủ rồi.
Cậu chưa thể hiểu tại sao mọi người yêu quý cậu, nhưng cậu biết mọi người yêu quý mình, và cậu luôn sẵn sàng giúp đỡ họ. Đọc đến đây, tôi vô thức ngưỡng mộ con người này, ngưỡng mộ cách sống của cậu ta, và thay cho câu hỏi “Liệu những gì tôi làm được có ý nghĩa đến vậy không, khi người khác cũng làm được nó, khi cá nhân tôi cũng thấy nó không to lớn đến vậy ?”, tôi bỗng nhìn lại. Có thể những hành động của tôi không to lớn đến vậy, nhưng không gì phủ nhận được tôi đã làm nó, và không thể phủ nhận những tác động của nó lên người khác xung quanh tôi. Cũng như không thể phủ nhận được những việc mà cá nhân tôi đã, đang và muốn làm vì người khác.
Thay vì nói về Machida, bộ manga tập trung vào những con người, sự kiện xảy ra xung quanh cậu, và từ những hành động, suy nghĩa của cậu về những việc đó mà ta hiểu hơn về con người luôn nói “Tôi yêu mọi người” này. Cả bộ manga giống như tổng hợp nhiều oneshot về Machida-kun ở trong những hoàn cảnh khác nhau, nhưng suy nghĩa, hành động và con người của cậu vẫn cứ ấm áp, chân thành như thế. Coi cả thế giới là nhà, lối suy nghĩ của cậu có hơi kì lạ như vậy, nhưng xuất phát từ tình yêu bao la ấy mà bao nhiêu con người đã nhận được hơi ấm từ Machida. Những suy nghĩ đơn giản thôi, không phải những điều mà ta phải dừng lại suy ngẫm, nhưng đủ sâu lắng để chạm tới nội tâm đang dần được hé mở của người đọc. Những hành động thường ngày như nói lời cảm ơn, tha lỗi cho 1 đứa bé vô tình làm ướt áo bạn, bê đồ giúp người khác, với hộ đồ vật trên cao,… cũng đơn giản không kém, nhưng thử xem lại, bao nhiêu người trong chúng ta sẵn sàng dừng lại vài giây để làm chúng.
>Pic 3
Machida sống một cuộc sống tràn ngập hạnh phúc, tuy chưa từng trải nghiệm sự thiếu thốn tình cảm nhưng chính vì bản thân cậu biết được, từng trải nghiệm và trân trọng sự quý giá của tình yêu nên cậu dễ dàng đồng cảm với những con người thiếu thốn chúng. Đồng thời, lối suy nghĩ của cậu cũng làm tôi ngạc nhiên. Thay vì thương hại những con người trong hoàn cảnh khó khắn, Machida ngưỡng mộ những con người đã luôn cố hết sức mình, vẫn luôn cố gắng vật lộn trong cái khó khăn đó. Và Machida không phải là con người duy nhất sẵn sàng đưa tay mình ra giúp đỡ người khác, mà thực tế ai cũng có khả năng làm vậy. Khi mắt cậu có vấn đề, không biết bao nhiêu người sẵn sàng giúp đỡ cậu dù chỉ là những việc nhỏ nhặt. Không chỉ những người đã được cậu giúp đỡ, cả những người lạ mắt cũng chẳng ngần ngại nở một nụ cười thân thiện và giúp đỡ cậu bé kia một chút.
Bên cạnh việc khắc họa Machida, những câu chuyện đơn lẻ cũng đưa ta đến với những nhân vật xa lạ nhưng lại mang các vấn đề tình cảm gần gũi, thân thuộc. Và từ những sự kiện xảy ra, mỗi ngừời nhận ra một điều nhỏ nhoi nào đó. Đó có phải là bài học cho độc giả hay không, tôi không dám khẳng định, nhưng nó là những nhận định quý giá đối với từng người trong truyện. Trước khi phàn nàn về việc cuộc sống tràn ngập ác ý, hãy thử mở lòng và giúp đỡ người khác trước khi mong chờ điều gì dó từ người khác. Hãy học cách trân trọng bản thân mình hơn, trân trọng cảm xúc của mình hơn dù điều đó nghe rất hiển nhiên. Và đôi khi, chỉ được sinh ra đã là một phép màu, một niềm hạnh phúc vô bờ rồi.
Vẫn còn điều mình muốn nói, nhưng thôi, đây là 1 cái recommendation của mình, nên mình muốn để dành thêm những điều đặc biệt cho bạn thưởng thức khi bạn đắm chìm vào thế giới của Machida-kun.
Bộ manga có pacing chậm rãi, từ tốn và nhẹ nhàng. Mọi nhân vật trong bộ manga, dù để lại ấn tượng lâu dài hay chỉ thoáng qua, đều được kết nối với nhau bởi những mảnh nhỏ của hạnh phúc. Và không ai là hoàn hảo cả, kể cả Machida, nhưng chính sự thiếu thốn riêng của từng người tạo điều kiện để ta bù đắp cho họ, cũng là cơ hội để những con người thiếu sót nhận được thứ còn bao la hơn bù đắp vào mảnh khuyết. Bao la hơn, mênh mông hơn, nhưng chúng không bao giờ là thừa thãi. Thật sự mà nói, đây là một trong những bộ manga phản ánh lòng tốt của con người một cách chân thật mà vẫn đẹp đẽ nhất mà mình biết. Nét vẽ shoujo manga hơi mới lạ với mình nhưng chúng không pải là vấn đề, và cũng không thiếu những khung cảnh lung linh. Vấn đề duy nhất của mình với Machida-kun no Sekai là những vấn đề đưa ra, thường là ở phần sau, được giải quyết một cách có hơi tiện nghi và dễ dàng quá.
Tiện thể hai chap mình thích nhất toàn bộ manga là chap 5 và 9. Nếu bạn không có thời gian đọc toàn bộ, hai đĩa tráng miệng nhỏ nhắn kia có thể lấp đầy trái tim ( có thể ) hơi thiếu thốn chút vị ngọt nhẹ nhàng trong lồng ngực bạn.
#Raidriar
Nhận xét
Đăng nhận xét