[Manga Review]: Half & Half



Và tuần mới lại đến rồi, trong cái không khí tưng bừng của ngày thứ 2 mà đứa học sinh nào cũng kêu gào sao cuối tuần qua nhanh thế rồi hậm hực tới trường, mình xin giới thiệu cho các bạn một món ăn nhanh thấm đẫm chút vị gia cảm xúc để bắt đầu một vòng tuần hoàn thời gian mới ( Dù mình khá chắc là lúc các bạn đọc đến dòng này cũng đã cuối ngày rồi ). 





-Tên: Half & Half
-Tác giả: Seo Kouji
-Tình trạng: Hoàn thành
-Số chương: 13
-Thể loại: Drama, Lãng mạn, Ecchi, Siêu nhiên
-Tóm tắt nội dung: Nagakawa Shinichi và Sanada Yuuki bị dính vào một tai nạn và chết cùng nhau, nhưng một giọng nói kì lạ cho họ được tiếp tục sống. Nhưng cuộc sống của họ được san sẻ cho nhau, Shinichi và Yuuki phải chia sẻ cảm xúc, cảm giác vật lý và không được rời xa nhau. Sau bảy ngày được sống, hai người sẽ lựa chọn ra người được sống tiếp, và người còn lại sẽ chấp nhận cái chết của mình. 

    2 vol của Half & Half được phát triển từ một oneshot cùng tác giả. Như mình đã nói ngay từ đầu, bộ truyện chỉ là một món ăn nhanh với motif chia sẻ cảm xúc không quá xa lạ được nêm nếm bằng chút vui buồn lẫn lộn cùng một ít đường. Đây không phải là một câu chuyện siêu nhiên tập trung đề cao giá trị mạng sống con người, cũng không phải cuộc tình lâm li bi đát quá đỗi đau thương của đôi trai gái sắp phải chia lìa, chỉ là một câu chuyện nhỏ về hai người có đôi nét tương đồng về hoàn cảnh. 

    Chàng thanh niên sinh viên đại học bình thường Shinichi sau khi chống lại lời bố, dọn ra ở riêng để theo đuổi đam mê hội họa chưa được lâu đã bị một cô gái rơi từ tầng thượng của toà nhà kéo mình cùng đi xuống gặp ông bà. Không những bị chết oan uổng, phải chia sẻ cuộc sống với một người lạ mặt, mà cậu còn cay đắng nhận ra cô gái có ý định tự tử kia giờ lại thay đổi ý định và muốn sống. Thậm chí, việc hai người không thể tách xa khỏi nhau còn gây ra hàng loạt vấn đề, đỉnh điểm là việc bạn gái cậu hiểu nhầm và chia tay cậu. Mọi việc đã trở nên tệ nhất có thể rồi đúng không ? Đúng vậy, nếu như ta cố hết sức để làm ngơ việc thằng bạn từ thuở nhỏ, đứa cậu tin tưởng và yêu quý, người đã động viên và hứa sẽ giúp đỡ cậu, đang đầu ấp tay gối với bạn gái "cũ" của cậu trước sự chứng kiến của Shinichi cùng ngày diễn ra cuộc chia tay. Chán nản, đau đớn, thất vọng, Shinichi bỏ mặc mọi thứ, và đó cũng là lúc cậu nhận ra bên cạnh có một người luôn đồng cảm với mình cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Yuuki, cũng bị người bạn thân của mình phản bội, không biết vì thương hại, vì đồng cảm với tình cảnh tương đồng hay vì cùng cảm nhận nỗi niềm của người kia mà cố gắng giúp đỡ, động viên kẻ nếu mất ý chí sống sẽ có lợi cho cô. 

    Điểm mà cá nhân mình cho là nổi bật nhất của Half & Half, không gì khác ngoài cái motif chia sẻ cảm giác. Nó đã tạo nên một số tình huống dở khóc dở cười trong bộ manga, ví dụ như cảm giác khó tả được truyền tới Shinichi khi Yuuko tự massage ngực, hay việc chính nó là nguyên nhân dẫn tới hiệp ước "Cấm quay tay" mà Yuuki đề ra sau khi Shinichi vào phòng vệ sinh tự xử, và nó cũng ngăn cản kế hoạch giết người còn lại để mình được sống. Không chỉ về thể chất, sự sẻ chia về cảm xúc tinh thần cũng có được những ánh hào quang cần thiết. Khi nhìn thấy cảnh người bạn thân hứa sẽ cố gắng hàn gắn tình cảm của mình với bạn gái đang lên giường cùng bạn gái mình cũng như nghe những lời bài chữa đáng thất vọng, Shinichi chỉ biết trơ nhìn và cười. Nhưng Yuuki cho tên kia cái tát mà có lẽ hắn xứng đáng nhận từ Shinichi, không chỉ vì thương hại Shinichi. Nhờ sự liên kết tình cảm, cô biết được cuộc chia tay ấy đau đớn nhường nào, biết được sự lo lắng của tên ngốc kia dành cho bạn gái còn nhiều hơn cả sự lo lắng về việc có thể hắn sẽ chết trong chưa đầy tuần nữa cũng như tự mình cảm nhận từng vết khắc vào tim mà những lời bào chữa, sỉ vả đi ra từ miệng người bạn thân có dáng dấp của một con dao mang lại cho Shinichi. Không chỉ những thứ cảm xúc rõ ràng như vui, buồn, đau đớn, ngượng ngùng, ... mà cả những thứ khó miêu tả, khó hình dung cũng được tái hiện rõ ràng đến mức ngạc nhiên, ít nhất là đối với mình. Đam mê, nói rõ ra là đam mê hội họa cũng như cảm xúc của Shinichi khi vẽ tranh, là một thứ rất khó hình dung cũng như khó để độc giả tin tưởng nếu đấy chỉ là lời nói của con người đang vẽ hay lời dẫn. Nhưng vẫn chỉ là một lời nói "Tôi thích cái cảm giác khi cậu vẽ", mình lại thấy một vẻ đẹp đam mê lạ lùng và một sự xác đáng đầy đủ trong câu nói ấy. Cùng là cảm xúc đam mê, vẫn có tính cá nhân của con người đắm mình trong nghệ thuật, nhưng lại đến từ một góc nhìn khách quan hơn. 

    Ngoài ra, thứ cực kì quan trọng mà  sự sẻ chia kia góp phần gây dựng là tình cảm giữa hai người. Dù tình cảm nảy sinh trong thời gian khá ngắn, nhưng nó vẫn khá "thật" đối với mình. Việc nảy sinh tình cảm giữa hai con người có điểm tương đồng về cảnh ngộ, sống và sinh hoạt chung, chia sẻ niềm vui nỗi buồn và ở bên nhau trong những phút yếu lòng là chuyện tất yếu. Nhưng nó cũng đem lại cho mình vài thắc mắc, nếu như tình yêu giữa hai người là tình đơn phương, nhưng tình cảm ấy được chia sẻ cho người kia, vậy có khi nào mối tình đẹp này thật sự chỉ là sự nhân đôi ép buộc của một tình cảm bị che dấu ? Nhưng cũng có cách giải thích khác cho mối tình nhanh chóng chớm nở này, rằng 2 người chỉ có một chút cảm tình với nhau, nhưng những tình cảm này được chia sẻ, nâng niu và lớn dần theo cấp số nhân :3. 

    Và khi hai con người yêu nhau phải lựa chọn kẻ sống người chết, một số tình huống dễ đoán sẽ xảy ra. Nhưng việc cho cả 2 sống tiếp, hay cả hai cùng tự tử đều bị gạt bỏ bởi giọng nói tên xưng của thần, và không thể không đưa ra lựa chọn. Và sau quãng thời gian đắn đo, Shinichi quyết định nhìn nhận vấn đề theo khía cạnh khác. Người được sống là người khóc thương cho người chết, là người đơn độc ở lại, thậm chí trong trường hợp một người không bạn bè hay gia đình như Yuuki, cuộc sống ảm đạm cô đơn của cô là thứ cậu không thể chịu được. Dù lối suy nghĩ ấy có hơi quá tiêu cực với một đứa "còn sống là còn cố gắng" như mình, nó cũng không sai hoàn toàn. Nhưng cuối cùng, khi đưa ra quyết định, Shinichi lại nghe thấy dòng suy nghĩ "Tôi không muốn chết" đến từ Yuuki, và mặc dù Yuuki hết sức phủ nhận, Shinichi vẫn chấp nhận làm người hi sinh. Ban đầu, mình cho rằng đó là mong muốn sống của mỗi người, và điều đó có lẽ không sai, nhưng mong muốn đó không phải của Yuuki. Đó là mong muốn sống của đứa trẻ trong bụng Yuuki ( mặc dù xét về mặt logic thì nó khá bullshit, nhưng cứ mặc kệ để cảm nhận plot vậy ), và Shinichi cảm nhận được nó. Để rồi ta có cái kết điển hình nhưng mình chưa từng thấy nhàm chán: người phụ nữ và đứa con còn sống để vun đắp thế hệ tương lai. 

    Ngoài ra, bộ manga còn có một số drama, cao trào cảm xúc khác không đến nỗi tệ, nhưng chúng bị hào quang của plot chính che mất. Nét vẽ khá đẹp, pha vào đó là một số canh nhạy cảm mà mình không quan tâm nhưng chắc chắn các bạn sẽ cần quan tâm xem có ai ở quanh không :v

  
    Mong món khai vị này sẽ khởi đầu một tuần mới tràn đầy cảm xúc cho các bạn :3

#Raidriar

Nhận xét

Bài đăng phổ biến