[Anime Review] Wolf Children - Ame to Yuki - Những Đứa Con Của Sói



GIA ĐÌNH VÀ LÒNG MẸ, TRƯỞNG THÀNH VÀ THAY ĐỔI, SÓI HAY NGƯỜI ?

Tổng quát :
Tên: Ookami Kodomo no Ame to Yuki / Wolf Children/ Mưa và Tuyết những đứa con của Sói
Thể loại: Drama, Slice of Life, Fantasy,
Studio: MadHouse
Đạo diễn/ kịch bản: Mamoru Hosoda


Nội dung:
Phim nói về cô gái trẻ đem lòng yêu một chàng người sói giữa thời hiện đại, họ sống hạnh phúc và có với nhau hai đứa con; đáng tiếc thay sau một vụ tai nạn, cô trở thành người mẹ đơn thân. Một cô gái loài người hiền lành và nhỏ bé liệu có thể một mình chăm sóc hai đứa con và giữ cho chúng được an toàn? Vì sau tất cả… Ame và Yuki chính là con của Sói.

Một câu chuyện tràn đầy sự huyền ảo và lãng mạn đúng không? Tuy nhiên, dù khởi đầu từ sự huyền ảo, bộ phim lại đi theo một chiều hướng khác. Sự xuất hiện của người sói giữa một xã hội hiện đại, tình yêu của cô gái loài người với một á nhân và dĩ nhiên những đứa trẻ có thể biến thành loài nanh vuốt; tất cả những chi tiết ấy chính là phần huyền ảo duy nhất của bộ phim, mặt khác, tất cả đều chỉ là nền tản để xây dựng nên sự khó khăn của gia đình nhỏ bé này. Ngoài những chi tiết huyền ảo đó, bộ phim xoáy sâu vào sự chân thực trong cuộc sống hiện đại, tình cảm gia đình và sự trưởng thành của những đứa trẻ.

Phần đầu phim nói về sự gặp gỡ, tình yêu nhẹ nhàng của cô gái hiền lành và chàng trai chăm chỉ; họ nhanh chóng đến với nhau, về chung một nhà và có cuộc sống êm đềm, dẫu có chút khó khăn nhưng vẫn luôn hạnh phúc. Đứa con đầu lòng hạ sinh khi trời tuyết: Yuki; và đứa thứ ra đời lúc trời mưa: Ame. Những tưởng hạnh phúc sẽ ngập tràn trong gia đình nhỏ, sự bất hạnh đã tìm đến họ, cướp đi người cha, trụ cột của gia đình. Cô gái hiền lành nay đã làm mẹ, đứng trước sự ra đi của chồng, cô gái nhỏ bé mất đi chỗ dựa duy nhất trong cuộc sống; tuy nhiên, cô nhỏ bẻ mà vô cùng mạnh mẽ. Vượt qua mất mát, kìm nén đau thương, cô biết rằng mình là chỗ dựa duy nhất cho con và chỉ cô mới có thể nuôi nấng, dạy dỗ chúng. Đối mặt trước vô vàng khó khăn trong việc chăm sóc con, sự khác biệt giống loài và ngột ngạt của phố thị, cô quyết định đưa con về vùng thôn quê và từ đây, cuộc sống của ba mẹ con bước sang một trang mới.

Xuyên suốt bộ phim không hề có cảnh chiến đấu khốc liệt, tổ chức bí ẩn hay những cuộc phiêu lưu tìm kiếm sự thật. “Ame và Yuki, những đứa con của sói” chỉ đơn giản là đi sâu vào diễn biến tâm lí nhân vật, sự trưởng thành, sự thay đổi và sự mạnh mẽ của con người. Bộ phim chỉ xoay quanh cuộc sống bình dị, có lúc khó khăn có khi yên ả, song lại cuốn hút đến lạ kì. Cả ba mẹ con đều là những nhân vật có chiều sâu, đều sống dựa vào nhau và cùng nhau thay đổi; Cả ba dù cuộc đời gắn kết nhưng ta đều thấy được những phát triển riêng biệt ở họ, như thể, bộ phim này là sự lồng ghép của 3 câu truyện vào nhau: câu truyện của người mẹ với 2 đứa con là sói; câu chuyện của cô bé người sói Yuki hoà nhập vào với loài người; và câu chuyện của cậu bé Ame lựa chọn cuộc sống của chính mình. Nếu các bạn muốn, mình có thể viết phân tích sâu về từng câu chuyện của mỗi người, nhưng mình xin dành điều đó cho một bài viết riêng; trong khuôn khổ bài viết này, mình chỉ xin đề cập đến một vài phân đoạn trong phim mà theo mình đã ảnh hưởng đến sự trưởng thành của cả Ame và Yuki sau này.

Nói về Yuki, từ lúc sinh ra em đã là một đứa trẻ hướng ngoại, hiếu động, nghịch ngợm và gần như không biết sợ là gì. Khi được chuyển tới vùng quê, em nhanh chóng thích nghi và đầy phấn khích; em tự hào với phần sói trong mình, sẵn sàng đối đầu với bất cứ sinh vật nào dám khiêu chiến hay xâm phạm địa bàn. Về phần Ame, thể trạng của em vốn yếu ớt, dễ bị bệnh, em nhút nhát, hướng nội và chỉ muốn được ở bên mẹ. Sau khi chuyển nhà, Ame ngay lập tức không thích vùng đất mới, em không thích côn trùng, cây cỏ và bùn đất, em thích thành phố hơn. Tính cách hai chị em hoàn toàn trái ngược nhau, dù vậy, hai đứa đều là trẻ con và đều là sói. Mùa đông năm ấy, khu rừng phủ đầy tuyết, ba mẹ con háo hức, lao ra khỏi nhà và vui đùa. Xung quanh không có ai nên hai em không cần che dấu bản thân, rất nhanh chóng Yuki hoá sói và vẫy vùng trong tuyết trắng, niềm vui của em lan tỏa đến Ame, dù vốn rụt rè thì trẻ em vẫn là trẻ em; Ame cũng hoá sói và đùa nghịch với chị. Giữa cánh rừng tuyết là hai con sói nhỏ, lạ lẫm mà gần gũi với thiên nhiên, lần đầu tiên được tự do hết mình ở nơi mà chúng thuộc về, đây hẳn sẽ là một kí ức đẹp đẽ nếu chuyện đó không xảy ra: Ame trượt chân rơi vào dòng suối. Trời đang sang xuân, băng suối dần tan chảy.

Trong dạng sói, Ame như bị bản năng thúc đẩy, điều này có lẻ là lần đầu tiên xảy ra với cậu bé; Ame nghĩ rằng mình có thể bắt được con chim bói cá đó, em lao đến, ngoạm nó trong hàm, chiến thắng đã thuộc về chú sói nhỏ, lần đầu tiên trong đời em săn mồi thành công, rồi em vấp ngã… dẫm lên chính chiếc khăn choàng của mình mà rơi vào dòng nước lạnh buốt, con mồi thoát khỏi hàm và bay đi mất, Ame chới với; đây cũng là lần đầu tiên em đối diện với cái chết… Yuki phát hiện ra em trai mình, cô bé hoảng loạn, lần đầu tiên Yuki thật sự hoảng loạn, em không biết phải làm gì, em phải cứu lấy Ame… nhưng làm thế nào đây? Yuki gọi mẹ, cô bé lao theo em trai mình, nhảy vào dòng nước lạnh. Ame được cứu. Không có mất mát ngày hôm đó, nhưng mọi thứ đã thay đổi và Yuki cảm nhận được điều đó. Một đứa trẻ vốn nhút nhát và yếu ớt như Ame, lần đầu tiên đối mặt và vượt qua cái chết, em chẳng mảy may sợ hãi, chẳng một giọt nước mắt, chẳng một tiếng kêu la; Ame nằm trong vòng tay của mẹ và chỉ kể lại chiến công hụt của mình như một trải nghiệm đáng tự hào. Có lẽ vì vẫn còn quá nhỏ, Ame chưa nhận thức được sự nguy hiểm mà em vừa trải qua chăng? Thậm chí đó còn là lần đầu tiên em thấy mẹ khóc. Dĩ nhiên rồi, vì sự liều lĩnh của em giống hệt cha mình, bản năng đều đẩy cả hai vào dòng nước, may mắn là em có Yuki bên cạnh. Chính giây phút đó người mẹ nhận ra Ame giống cha nó đến mức nào, nhưng không phải ở phần người và đó là điều khiến cô sợ hãi nhất… rằng một ngày Ame sẽ rời xa cô. Phân cảnh đó chính là điềm báo trước cho tương lai của Ame, trải nghiệm đó đã đánh thức bản năng trong em, nó khiến cho em: một đứa trẻ từng rất ghét cây cỏ và bùn đất, trở nên gắn bó với thiên nhiên đến kì lạ, dù chính thiên nhiên đã suýt nuốt chửng em.

Phân cảnh về Yuki đến ngay sau tai nạn của Ame, khi mùa đông qua đi và xuân đến, với tính cách hiếu động và tò mò của mình, Yuki rất rất muốn được đến trường như bao đứa trẻ khác, em muốn có bạn và muốn biết trường là nơi thế nào? Những gì xảy qua với Yuki không ập đến một cách bất chợt như Ame mà từng chút, từng chút một. Hiển nhiên ban đầu Yuki dễ dàng kết bạn và được yêu mến, nhưng em nhanh chóng nhận ra mình không giống với các bạn; tất nhiên không phải vì một nửa của em là sói, mà là vì chẳng cô bé cùng tuổi nào cư xử như em cả, và điều này làm Yuki thấy buồn. Có thể dễ dàng thấy được, Yuki luôn cư xử như một đứa bé trai từ khi còn nhỏ, hành động và sở thích của cô hoàn toàn không giống các bạn nữ cùng lớp: trong khi các bạn đi nhặt hoa, Yuki nhặt rắn; các bạn sưu tầm những thứ dễ thương, đẹp đẽ, Yuki nhặt xương và da rắn… Dù rất phiền lòng, một cô bé mạnh mẽ như Yuki đâu dễ dàng bỏ cuộc. Nhờ sự giúp đỡ của mẹ, Yuki trở nên thân thiết và hòa đồng hơn với các bạn, cũng chính từ đây, Yuki gần gũi và yêu quí loài người hơn, em dần quên đi bản chất sói của chính mình. Những chuyện sau đó mình xin không kể thêm nữa, nhưng chúng ta có thể thấy được sự trưởng thành và thay đổi có phần đối lập của hai chị em: một từng rất tự hào về phần sói và nay lại chỉ muốn là người, một từng muốn tránh xa cây cỏ, nay lại chỉ muốn gắn bó với thiên nhiên. Cuộc đời của hai đứa trẻ rẽ theo hai hướng hoàn toàn khác nhau và có thể sẽ không bao giờ giao nhau nữa.

Như mình đã nói, bộ phim này như sự giao thoa, kết hợp của 3 câu chuyện có phần riêng biệt mà gắn kết. Sau khi Ame và Yuki rời khỏi mẹ mình, chúng ta không biết được cuộc sống sau này của các em sẽ ra sao, liệu có được hạnh phúc hay không, có giúp đỡ nhau hay không,... Bộ phim để lại một cái kết lửng với bao suy nghĩ, đồng thời làm nổi bật lên hiện thực của cuộc sống và gia đình; hai đứa trẻ đó, dù có là sói hay người thì đến khi trưởng thành cũng sẽ rời khỏi mẹ, có cuộc sống riêng biệt, gặp người chúng yêu và xây dựng một gia đình mới, một câu chuyện mới. Cũng như bao gia đình loài người, rồi sẽ có lúc rời xa nhau, có thể vẫn liên lạc, giúp đỡ, có thể không bao giờ gặp lại, dẫu đáng buồn nhưng lại cần thiết; vì thế giới này luôn thay đổi và phát triển, thời gian mãi mãi không dừng lại và cuộc sống cũng vậy.

Nghệ thuật:
Nét vẽ đơn giản mà mượt mà, diễn tả cảm xúc nhân vật rõ ràng và chân thực. Từng hành động của các nhân vật đều được chăm chút dù là chính hay phụ. Màu sắc và khung cảnh phối hợp rất tốt đặc biệt là ở những cảnh rừng núi và đồng ruộng. Đặc biệt là lối dẫn chuyện chậm rãi mà không gây nhàm chán, tình tiết không nhanh cũng không dong dài, từng cảnh phim và lời thoại đều có liên kết đến hoàn cảnh, nội tâm và sự phát triển của các nhân vật chính. Ngoài ra, các Seijuu cũng đã hoàn thành rất tốt phần việc của mình. Nhìn chung, mình không thể chê được phần đồ họa của phim.

Kết:
“Mưa và Tuyết những đứa con của Sói” chính là một trong những bộ phim mà mình thích nhất về chủ đề tình mẹ và trưởng thành. Bỏ qua những chi tiết huyền ảo như người sói thì gia đình trong phim cũng giống bao gia đình bình thường khác, người mẹ đơn thân vẫn vất vã chăm sóc và yêu thương các con, những đứa trẻ lớn lên, kết bạn và lựa chọn cuộc sống riêng. Chỉ là đến cuối phim, câu chuyện của người mẹ đã hoàn thành nhưng câu chuyện về Ame và Yuki vẫn có thể viết thêm nữa, nhiều nữa và đặc sắc hơn nữa. Mình trộm nghĩ nếu phần phim sau sẽ về Ame, khi cậu lớn lên và phải đối đầu với một tổ chức nào đó muốn chiếm lấy khu rừng, cậu phải tìm đến sự giúp đỡ của chị và loài người, rồi vô tình gặp được tình yêu của đời mình,... một câu chuyên gắn tag Shonen, Adventure khởi đầu từ slice of life đúng không nào? Còn về Yuki, cô bé người sói xa nhà, vô cấp ba phải tìm cách dấu đi thân phận mình, bên cạnh cậu bạn thưở bé sống cuộc sống học đường, hài hước; hoặc vô tình phát hiện những người giống mình rồi dính vào vô số rắc rối giữa chốn thành thị,... cuộc đời của Yuki và Ame hoàn toàn rộng mở và khó đoán định được, cho đến cuối cùng thì chúng ta vẫn luôn mong điều tốt đẹp sẽ đến với hai em. Ookami Kodomo no Yuki to Ame là bộ phim hoàn toàn xứng đáng để bạn dành một tối cuối tuần để ngồi xem, nhâm nhi chút bánh và trà.


#Lamp

Nhận xét

Bài đăng phổ biến