[LIGHT NOVEL REVIEW]: KIMI WA TSUKIYO NI HIKARI KAGAYAKU– BẢN TÌNH CA THUẦN KHIẾT, ĐẪM NƯỚC MẮT CỦA TUỔI THANH XUÂN.

Chào đồng bào cả nước. Lại là homu ăn hại chuyên flop đây. Từ khi bắt đầu tiếp xúc với light novel đến giờ thì những oneshot có tag drama (hay thậm chí là tragedy) luôn mang lại cho mình một nguồn cảm hứng bất tận để ngồi lại cào phím review. Với phương châm luôn gửi đến cho các bạn độc giả theo dõi page những tác phẩm có nội dung cực kì u ám và nặng nề, oneshot mang tên Kimi wa Tsukiyo ni Hikari Kagayaku chính là cái tên đầu tiên mình quyết định gửi đến cho mọi người. Về cách xưng hô trong bài viết thì “mình” và “các bạn” sẽ được dung khá thường xuyên còn “tôi” và “đồng bào” hay là “ông nào” hoặc “thành phần nào” sẽ dùng trong một số câu có lồng ghép hài nhảm, cà khịa hoặc là đưa link nhé.  

Link truyện cho đồng bào nào ngại tìm trên mạng:

https://ln.hako.re/truyen/3124-kimi-wa-tsukiyo-ni-hikari-kagayaku

THÔNG TIN SƠ LƯỢC:

Tên: You Shine in the Moonlit Night

Tên gốc: Kimi wa Tsukiyo ni Hikari Kagayaku (君は月夜に光り輝く)

Tác giả: Tetsuya Sano

Minh họa: loundraw

Thể loại: Oneshot, Drama, Romance, School Life, Tragedy

Nhà xuất bản: ASCII Media Works

Trước khi vào bài review thì mình có một gợi ý nho nhỏ dành cho cấc bạn này. Mọi người có thể vừa đọc truyện vừa nghe những bản piano nhẹ nhàng. Tin mình đi, việc này sẽ giúp các bạn thư giãn sau một ngày học tập và làm việc mệt mỏi đấy. Đồng thời nó cũng giúp xoa dịu tâm hồn đang bị tổn thương của các độc giả - những con người bị mất niềm tin sâu sắc vào phép màu trong cuộc sống khi đọc xong truyện. Nếu các bạn không thích nhạc không lời thì mình xin mạnh dạn đề cử nhạc của Aimer (nhất là 2 bài April Showers và Ref:Rain nhé) để vừa nghe nhạc vừa đọc. Cuối cùng thì mình khuyên các bạn hãy sắp xếp thời gian đọc một cách thật khéo léo để tận hưởng câu truyện mà không bị ngắt quãng vì những lí do cá nhân khác bởi vì cảm nhận của mọi người có thể thay đổi tùy theo tâm trạng của từng thời điểm trong ngày, điều này ảnh hưởng rất lớn tới trải nhiệm đọc của chính bạn đấy. Mà cũng đang mùa dịch, hầu hết mọi người đều được nghỉ thì việc gì chúng ta không thử lười nhác một chút. Giữa thời tiết đang se lạnh, được một mình trong chăn khi không phải lo nghĩ gì về cuộc sống, chỉ có một bản nhạc êm dịu và một oneshot để đọc thì còn gì tuyệt vời hơn đúng không.

 Link nhạc cho ông nào ngại lên youtube tìm, cái bên trên là Aimer còn bên dưới là piano không lời nhé.

https://www.youtube.com/user/aimerSMEJ

https://www.youtube.com/watch?v=HSOtku1j600

OK, không linh tinh luyên thuyên gì nữa, mời đồng bào đọc tiếp bài review của tôi.

 TÓM TẮT:

Kể từ cái chết của một người quan trọng trong cuộc đời, tôi dần dần sống vô trách nhiệm với bản thân hơn. Mãi cho đến khi vào cao trung, lúc tôi được gặp một cô gái mang trong mình căn bệnh “phát sáng”. Thứ bệnh ấy khiến cho cơ thể người bệnh khi đứng dưới ánh trăng sẽ phát ra ánh sáng, ánh sáng phát ra từ cơ thể càng mạnh thì thời gian đếm ngược cho tới cái chết càng đến ngắn. Cô gái ấy chính là Watarase Mamizu. Sau khi tình cờ biết chuyện Mamizu chẳng còn nhiều thời gian trên đời này nữa, nhưng lại còn quá nhiều thứ muốn thực hiện… tôi bèn đánh bạo:
“Để tớ giúp cậu nhé?”
“Thật sao?”
Và khi lời hứa giữa chúng tôi được giao ước, dòng thời gian vốn đã đóng băng của tôi bỗng bắt đầu xoay chuyển.


Bạn sẽ làm gì nếu bạn được chẩn đoán mắc một căn bệnh nan y và chỉ còn vài tháng để sống? Bạn sẽ làm gì để vượt qua nỗi đau mất đi người mình yêu thương nhất? Oneshot này sẽ giúp các bạn trả lời được câu hỏi này. Với một cốt truyện rất có triển vọng bởi tính bi kịch gắn với một hiện thực nghiệt ngã, oneshot đã hoàn toàn làm cho mình bị ấn tượng. Bối cảnh của câu truyện diễn ra vào thời điểm năm học mới bắt đầu và trải dài qua 4 mùa xuân, hạ, thu, và đông. Theo mình thì đây là bối cảnh khá quen thuộc với tất cả những ai yêu thích thể loại học đường, lãng mạn. Tuy nhiên, nếu bối cảnh chỉ đơn giản như vậy thì chắc chắn oneshot này sẽ không nằm trong những tác phẩm mà mình muốn chia sẻ cho các bạn. Điểm đặc biệt ở đây nằm ở việc thay vì 2 nhân vật sẽ quen nhau từ nhỏ hay tình cờ gặp nhau trong lớp, trong thư viện, ở công viên giải trí, cùng lắm là trên đường đến trường (về nhà) như trong các tác phẩm học đường lãng mạn khác thì lần này Takuya gặp gỡ mối tình đầu của cậu một cách bất đắc dĩ vì người bạn thân duy nhất của cậu là Kayama mới vừa xung phong đi thăm Mamizu hôm qua thì vào sáng hôm sau, cậu nhận được lời nhờ vả cùng một màn đóng kịch rất gượng gạo, do đó, anh main nhà ta “đành” phải đi (chắc chỉ có mấy thằng nam chính số hưởng trong này mới từ chối một cơ hội mười mươi để làm quen với gái như thế, mình mà là main là mình đi luôn, không cần ai nhờ :V ).

Với một cốt truyện thế này thì không khó để đoán trước kết cục của nó, các tình tiết bên trong cũng rất dễ để suy luận ra, điều này theo mình chính là một điểm cộng bởi lẽ sau một ngày học tập mệt mỏi thì một oneshot với một cốt truyện dễ theo dõi và không có twist là một lựa chọn hàng đầu để có thể lấy lại năng lượng và chuẩn bị cho một ngày mới.

Nếu nói đến yếu tố làm mình ghét nhất trong cốt truyện của một bộ anime, manga hay là light novel thì đó chính là sự thiếu hài hòa của các yếu tố trong đó. Lấy ví dụ đơn giản nhé, nếu bạn xem một bộ anime hay đọc 1 bộ manga có tag drama+romance với hi vọng tác phẩm sẽ khiến mình cảm động đến rơi nước mắt. Và sau khi xem cốt truyện. Hmm, câu truyện kể về một nhân vật nam vừa trải qua cái chết của một người thân, chúng ta hầu hết sẽ nghĩ rằng main sẽ đau đớn và buồn bã, thậm chí là anh này sẽ tự cô lập mình với xã hội và sau đó sự mất mát đó sẽ khiến nhân vật này dằn vặt trong những quyết định sau này. Chà, có vẻ cốt truyện này sẽ hút nước mắt lắm đây, mình nên đi lấy sẵn khăn giấy. Nhưng tác giả say đ*o, trong cốt truyện của tác phẩm đó, main đến trường và sau một vài tình huống khóc dở mếu dở, hắn ta có 1 dàn harem với trên dưới 10 em gái với đủ lứa tuổi và địa vị, tuyệt nhiên không hề có bất kì sự đau buồn hay day dứt nào. Chắc chắn bạn sẽ muốn tự nguyền rủa mình vì đã không chọn kĩ tác phẩm để rồi  nhìn hôp khăn giấy và… (thôi thì tí nữa kiểu gì chả cần :V ). Đó chính là một ví dụ điển hình của sự thiếu hụt yếu tố drama trong một tác phẩm có tag drama+romcom.

Quay trở lại với nhân vật chính của ngày hôm nay. Rất may khi đọc oneshot này mình đã không gặp tình trạng trên. Với sự chăm chút dành cho từng chi tiết nhỏ nhất của cốt truyện dù đây chỉ là tác phẩm đầu tay, oneshot này đã thực sự thành công trong việc hòa trộn giữa các yếu tố. Những tình huống dở khóc dở cười trong mối quan hệ của 2 nhân vật chính xuyên suốt cốt truyện cùng những khoảng lặng để chúng ta suy ngẫm đã thực sự có tác dụng trong việc tận hưởng một cốt truyện vốn đã mang một màu sắc u ám từ trước. Trong một thế giới nơi hy vọng là không đủ để níu giữ mạng sống của người mà mình yêu thương nhất thì những tình huống hài hước và lãng mạn được thêm một cách vừa đủ qua mỗi chương truyện chính là những gam màu sáng tô điểm lên một bức tranh vốn đã nhuốm màu đen của tuyệt vọng. Dù biết nói ra câu này hơi xàm nhưng cốt truyện thực sự đã sưởi ấm trái tim vốn đã đóng băng của mình bởi cuộc sống ồn ào náo nhiệt. Cũng phải rất lâu rồi mình mới khóc khi đọc một oneshot light novel. Mình vô cùng chân trọng những giọt nước mắt đó vì chúng đã chứng minh cho mình thấy rằng mình còn là một con người và còn có thể rơi lệ khi đọc một tác phẩm.

Bất kì tác phẩm dù có xuất sắc thế nào nào cũng có thể xuất hiện một vài lỗi nhỏ. Đó mới là cách chúng ta nhận biết một tác phẩm có phải do con người viết ra không. Với nhân vật chính của ngày hôm nay thì điểm trừ nằm ở cốt truyện đầu chương 3, việc giới thiệu về vở kịch và mối quan hệ của Takuya với Kayama để người đọc hiểu hơn về quan hệ của 2 người này đã làm đứt mạch tình cảm vốn đang rất liền mạch và được đẩy lên cao trào ở cuối chương 2, việc này cũng gây ra cho mình sự hụt hẫng nhất định nhưng nếu xét về tổng quan thì đây vẫn là một cốt truyện xuất sắc.

Ok, tiếp theo là phần nhân vật. Vì là một oneshot, Kimi wa Tsukiyo ni Hikari Kagayaku không hề có bất kỳ một dàn nhân vật đồ sộ nào, câu chuyện chỉ xoay quanh hai nhân vật chính Takuya và Mamizu cùng vài nhân vật phụ khác mà Takuya đã gặp khi thực hiện những mong ước của Mamizu. Vì Takuya là nhân vật gây cho mình nhiều cảm xúc nhất trong oneshot này nên mình xin phép nói kĩ hơn một chút trong phần phân tích nhân vật. Điều này không đồng nghĩa với việc các nhân vật khác được xây dựng không tốt nên đồng bào đừng hiểu lầm là tôi bị gay nên chỉ thích viết cảm nhận về nhân vật nam, nói thế là mất hết quan điểm đấy.                                                     

‘’Meiko-neechan.

Sau khi chị chết, em đã tự hỏi tại sao rất nhiều, rất nhiều. Em đã nghï về nò hàng trăm lần. Nhưng em không thể hiểu được cảm xúc của chị. Em đã nghï chị là một con ngốc. Em không hề hiểu được cảm giác phải chết. Thậm chí em đã từ bỏ việc cố hiểu nó, vì nghï rằng chúng ta chỉ đơn giản là khác nhau, cho dù là chị em ruột đi chăng nữa. Nhưng nó vẫn ở trong tâm trí em. Nếu chị chết vì bạn trai chị qua đời, vậy thì không có cách nào để hồi đò em hiểu được câm giác cûa chị. Em chưa từng thích ai và cüng chưa từng phải bận tâm về cái chết cûa một ai đò quan trọng. Nhưng cuối cùng thì em cüng hiểu. Em đã hiểu được ý nghïa đằng sau sự đau khổ đó.

- Giã biệt trần gian Người đi mất, tôi còn ở lại đây làm chi.” Okada Takuya


Takuya là nhân vật nam chính trong truyện, đồng thời cũng là người kể câu truyện này. Ban đầu, ấn tượng của mình về Takuya là không nhiều. Có lẽ hình tượng một nhân vật nam chính thờ ơ, không quan tâm đến thế giớ bên ngoài  đại diện cho tầng lớp thanh thiếu niên Nhật Bản đã quá quen thuộc trong những tác phẩm đến từ đất nước mặt trừ mọc. Chính điều đó cũng làm mình nghĩ rằng cậu cũng được khắc họa với hình tượng trên. Tuy nhiên, trong khi đọc, mình cảm nhận ở cậu một cái gì đó rất khác so với các nhân vật cùng thể loại, và quả thực Takuya không hề đơn giản như mình nghĩ, càng đọc thì mình càng ấn tượng với cách tác giả khắc họa nhân vật này. Từng lời nói, cử chỉ, hành động trong truyện đều xuất phát từ chính mong muốn của cậu chứ không hề đến từ sự toan tính hay sự sắp xếp của bất kì ai.

Sau cái chết của chị mình là Meiko, Takuya trở thành con người vô cảm, thờ ơ, không quan tâm đến thế giới bên ngoài, điều này làm cho mẹ cậu vô cùng lo lắng bởi sau sự ra đi của  con gái, bà chỉ còn đúng Takuya là con, nếu mất nốt cậu thì có lẽ cuộc sống của bà sẽ không còn gì quý giá nữa, do đó bà luôn theo dõi nhất cử nhất động của Takuya để có thể kịp thời ngăn không cho cậu tự tử vì quá đau buồn sau cái chết của người chị gái. Việc cậu không thể khóc trước mặt mọi người trong lễ tang của chị không phải là do sự vô cảm mà do cái chết diễn ra quá đột ngột khiến cậu không thể ổn định tâm lý mà đón nhận sự mất mát này, Rượu bia đã trở thành công cụ để cậu quên đi thực tại và tự trừng phạt bản thân mình vì đã không thể bày tỏ chút cảm xúc tiếc thương nào trong đám tang. Cậu ghê tởm chính bản thân khi tưởng tượng ra sau này có thể chính cậu cũng sẽ quên đi người chị gái của mình. Takuya có một tâm hồn vô cùng nhạy cảm, dễ bị tổn thương, có thể cậu là người tiếp xúc nhiều nhất, tuy vậy cậu lại không đủ nhạy cảm để nhận ra những dấu hiệu kì lạ ở Meiko và để rồi không thể ngăn chặn cái chết thẩm khốc của chị cậu. Sự giày vò, tội lỗi sẽ vẫn bám lấy cậu như một vòng luẩn quẩn để rồi cậu cũng sẽ chết đi khi vẫn đang mang trong mình những cảm xúc tội lỗi chưa có hồi kết nếu như cậu không tình cờ gặp Mamizu.

Mình có một câu hỏi cho các bạn này. Tại sao Takuya lại cố gắng thực hiện tất cả những điều trong “danh sách cần làm trước khi chết” của Mamizu như vậy. Vì cậu thấy ấn tượng bởi vẻ đẹp của cô bé? Vì thương hại? Vì cảm thấy tội lỗi khi đã vô tình làm hỏng món kỉ vật mà cha cô bé đã để lại?  Hay là cậu nhìn thấy những nét của Meiko ở cô bạn này? Đáp án là tất cả những điều trên. Cậu đã nhận ra mong muốn sâu thẳm trong tim của bạn mình là trở thành “hư vô” qua cuốn tiểu thuyết ưa thích của cô bé. Cảm nhận được khát vọng sống đang từng ngày nhen nhóm trong một cơ thể mỏng manh yếu đuối sắp gục ngã vì bệnh tật để rồi nhờ sự chân thành, Takuya đã thắp sáng nên niềm hy vọng - thứ đã vốn tắt từ lâu trong cô bé. Cậu đã đem lòng yêu Mamizu dù biết cô sẽ sớm rời xa cậu mãi mãi, chính vì lẽ đó mà cậu luôn muốn người mình yêu được hạnh phúc. Tình cảm của Takuya được thể hiên rõ nhất ở cuối chương 3 khi cậu sẵn dàng tự tử để có thể cho Mamizu thấy được cuộc sống sau khi chết. Chính việc phải gánh lấy quá nhiều đau thương đã làm tâm hồn đa cảm của cậu không thể gắng gượng được nữa, sự tiêu cực và ham muốn giải thoát đến với cậu như một lẽ tất yếu. Vào khoảnh khắc đó, chỉ có duy nhất một cô gái dang tay ra giữ lấy chút hi vọng cuối cùng trong tim của chàng trai tội nghiệp đó, không ai khác là Mamizu. Cô không những ngăn chặn được hành động dại dột đó mà còn tiếp thêm cho Takuya hy vọng- thứ mà cậu đã đánh mất từ khi Meiko mất và trao cho cậu một mục tiêu sống mới-sống thay cho cả cuộc sống của người con gái sắp ra đi này.

Thực sự thì mình còn rất nhiều điều muốn chia sẻ thêm về nhân vật này nữa nhưng do không muốn spoil thêm cốt truyện nên mình xin nhường lại cho các bạn. Mọi người nghĩ sao về nhân vật này, hãy chia sẻ cho mình biết nhé, biết đâu các bạn cũng có suy nghĩ giống mình thì sao.

Các nhân vật trong oneshot này cũng được xây dựng rất xuất sắc, từ cô bé Mamizu tội nghiệp đến cậu bạn Kayama si tình, từng cá tính một đều được khắc họa hết sức rõ nét khiến cho mình không thể nào tìm được một Kazama hay Mamizu khác trong bất kì tác phẩm nào mà mình đã từng đọc hay xem qua. Một Mamizu đã từ bỏ tất cả để có thể ra đi một cách thanh thản nhất nhưng cuối cùng vẫn không thế chấp nhận được số phận nghiệt ngã,  tìm được sự đồng cảm trong cuốn tiểu thuyết yêu thích, từ đó mong muốn biến thành một “hư vô” để xóa hết những dấu vết chứng minh sự tồn tại của mình trên thế giới này. Cuối cùng mong muốn đó cũng đã không còn nữa, thay vào đó là khát vọng sống tràn trề trong cơ thể tội nghiệp sắp gục ngã vì bệnh tật, nếu nói Takuya đã cứu rỗi Mamizu chắc chắn không sai, điều ngược lại cũng vậy. Chỉ có duy nhất Mamizu có thể chữa lành những tốn thương trong linh hồn của được Takuya bởi lẽ nỗi đau của cô đối lập hoàn toàn với nỗi đau phải sống của cậu và chính vì lẽ đó, Mamizu mới có thể đồng cảm với Takuya. Có lẽ chỉ có những người sắp phải lìa xa cõi đời mới thấu hiểu hơn ai hết nỗi đau của những ai sắp phải chứng kiến sự ra đi của mình, để rồi từ sự đồng cảm đó,     Mamizu đã cụ thể hóa khát vọng sống mà Takuya trao cho cô suốt những ngày tháng hai người bên nhau bằng những từ ngữ thoát ra từ chính tâm hồn của mình vào đúng khoảnh khắc người con trai mà cô yêu thương yếu đuối nhất. Chính tình yêu dành cho Takuya đã tiếp thêm cho Mamizu sức mạnh để có thể đứng lên, nắm chặt lấy trái tim đang vụn vỡ của cậu để rồi đem người con trai ấy trở về với thế giới thực tại. Đây hoàn toàn không phải là lời nguyền dành cho Takuya khi không thể ra đi theo mong muốn mà nó còn là một đặc ân dành cho riêng cậu vì cậu đã gặp gỡ, đã yêu và trên tất cả là đem lại hy vọng cho cô gái ấy.   


Phần cảm nhận về nhân vật tới đây là kết thúc. TIếp theo sẽ là một chuyên mục mà mỗi khi xem xong một bộ anime, đọc một bộ manga hay là light novel mình thường hay suy nghĩ vế nó. Đó chính là ý nghĩa nhân văn của một tác phẩm. Thật ra thì mình cũng không phải là một người có kiến thức chuyên sâu về vấn đề này mà tất cả những điều dưới đây đều xuất phát từ những cảm nhận của chính bản thân sau khi đọc truyện, nếu không muốn đọc thì các bạn có thể bỏ qua phần này và đọc phần nhận xét về minh họa hay góp ý thẳng thấn cho mình, mọi bình luận không mang tính xây dựng sẽ chẳng đem lại lợi ích gì cho đôi bên nên đừng phí thời gian vô ích vào việc đó.

Ok, tiếp tục nào đồng bào, theo mình thì oneshot này có rất nhiều ý nghĩa nhân văn tuy nhiên hy vọng chính là thứ thắp sáng lên bức tranh u tối của truyện, vì vậy chúng ta sẽ bàn luận về vấn đề này một chút.

Theo các bạn, hy vọng đã biến mất khỏi thế giới này chưa. Theo mình thì hy vọng sẽ không bao giờ vụt tắt hoàn toàn trong một thế giới quá tàn nhẫn đang dần sụp đổ vì những âm mưu và tội ác. Chỉ có chính chúng ta, những con người đang góp phần xây dựng thế giới tốt đẹp lên hay phá nát nó thêm mới có đủ khả năng đem hy vọng đến cho tất cả mọi người chỉ bằng những hành động rất giản đơn trong cuộc sống như là giúp đỡ một người ăn xin bằng một vài đồng lẻ mà có lẽ chính mình còn không dùng tới, tuy nhiên đó lại chính là cả một gia tài của những người ăn xin- những người sắp đánh mất đi hi vọng giữa một cuộc sông nghệt ngã không có chỗ đứng cho những kẻ bất hạnh kém may mắn hay hành động giúp đỡ một cụ già qua đường cũng đã nhen nhóm lên hi vọng trong đầu người đó về một thế hệ trẻ giàu tình yêu thương hơn. Vì vậy sau bài này mình cũng tự rút ra một bài học là phải mở lòng và quan tâm đến những người xung quanh mình hơn, hy vọng sẽ luôn tồn tại trong cuộc sống, miễn là bạn còn tin và còn trao nó cho những người khác. Ngoài ra thì sự cứu rỗi mà mình có nhắc tới trong bài cũng chính là hành động đem niềm hy vọng cho lẫn nhau của Takuya và Mamizu, họ là những ví dụ tiêu biếu của niềm hy vọng vào một tình yêu đẹp giữa một thực tại hết sức tàn nhẫn.

Tiếp theo là phần minh họa, oneshot sở hữu một dàn minh họa được vẽ bởi loundraw, có thể cái tên này còn xa lạ với mọi người đúng không nhưng chắc chắn sau khi nghe những cái tên này thì sự lạ lẫm này cũng không còn nữa. Theo như mình tìm hiểu trên mấy trang thông tin chính thống thì ông bác này vẽ minh họa cho một số con hàng khá chất lượng như là tiểu thuyết Boku wa Robot-goshi no Kimi ni Koi wo Suru, thiết kế nhân vật cho movie Kimi no Suizou wo Tabetai và anime Tsuki ga Kirei, sau đó cùng với Miaki Sugaru xuất bản một manga có tên là Aozora to Kumorizora, nếu có ông nào hỏi Miaki Sugaru là ai thì đây là tác giả của mấy bộ Starting Over, Three Days of Happiness, Pain, Pain, Go Away nhé. Ngoài ra thì loundraw cũng tham gia vào 1 studio có tên FLAT STUDIO chuyên sản xuất một số video ca nhạc đăng lên trên Youtube, loundraw cũng làm đạo diễn cho một anime 2 tập tên là Line Novel. Chừng đó thông tin chắc cũng đủ chứng minh cho đồng bào biết chất lượng của minh họa lần này đúng không, nếu bìa truyện không đem lại cho mình nhiều ấn tượng lắm thì các tấm minh họa khác đã khiến mình thay đổi ý nghĩ về minh họa hoàn toàn, các chi tiết trong minh họa được chăm chút một cách vô cùng chi tiết, chắc chắn sẽ làm hài lòng những ông nào muốn đọc những tác phẩm nào mà minh họa vừa đẹp vừa hay. Tôi xin khẳng định rằng nếu sau khi đọc xong truyện đồng bào vẫn còn hoài nghi về sắc đẹp em Mamizu thì cứ nhìn vào minh họa nhé, em này xinh thực sự đấy.



Chà, cuộc vui nào cũng đến hồi kết thôi nhỉ, đây đã là những dòng cuối của bài viết này rồi. Tôi cũng chỉ muốn cảm ơn đồng bào đã ngồi kiên nhẫn đọc cái bài viết dài lê thê và lủng củng này của tôi. Nếu có góp ý hay chia sẻ gì thì nhớ cho tôi biết để còn tìm cách khắc phục. Chào tạm biệt và hẹn gặp lại đồng bào ở những bài review lần sau.

PS: Đây là Twitter, Pixiv với cái web studio của loundraw, ông nào hứng thú có thể vào xem ảnh với xem mấy video trên Youtube để ủng hộ họa sĩ. Nếu mà đọc xong bài review này mà vẫn có ông nào nghi ngờ chất lượng của con hàng oneshot này thì con hàng này đã đạt giải thưởng thiểu thuyết Dengeki 23 cho tác phẩm đầu tay.

https://twitter.com/loundraw

https://www.pixiv.net/en/users/772547

http://flatstudio.jp/#works

PS: Link cái thông tin kia không mấy ông lại bảo mồm điêu, thêm cái link Live Action của con hàng này nữa.

https://phim.hotakky.com/tin-tuc/10998/kimi-wa-tsukiyo-ni-hikari-kagayaku-cong-bo-trailer-va-ca-khuc-chu-de.html

https://luotphim.com/phim-le/em-toa-sang-duoi-anh-trang-server-15144/


#homuhomu

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến