[MONOGATARI SERIES] HANAMONOGATARI - CÂU CHUYỆN VỀ KẾT CỤC MỘT THIÊN TÀI.
Bài viết về Monogatari series của mình lần này là về Numachi Rouka và Kanbaru Suruga, trong đó Rouka một nhân vật chỉ xuất hiện trong phần phim thứ 5 của series, qua một câu chuyện về cuộc đời ngắn ngủi của một thiên tài thể thao. Nếu bạn chưa xem phần Hanamonogatari này thì đây là cảnh báo rằng bài viết này có chứa SPOIL về cái kết của phim. Vậy mọi người có ấn tượng về Rouka qua câu chuyện này là như thế nào? Tại sao cô lại bước tới con đường trở thành Quỷ Thần hay tại sao phải kết thúc cuộc đời từ sớm? Tuy xuất hiện chỉ vọn vẹn phần Hana nhưng câu chuyện của Rouka đã để lại suy nghĩ trong mình, suy nghĩ về số mệnh của một người có thể gọi là thiên tài.
Thời điểm xảy ra Hanamonogatari trong timeline của anime series là phần xa nhất, khi Koyomi đã tốt nghiệp. Chính vì vậy, vào khúc mở đầu của phần phim, ta nhận ra ngay nhân vật chính ở đây không phải là đại hiệp Koyomi như mọi lần mà lại là cô đàn em tinh nghịch, mê gái Suruga. Lúc này, cảm giác của Suruga kể từ vụ việc bàn tay quỷ vẫn chưa thể nào yên tâm hoàn toàn, cô vẫn nơm nớp lo sợ có gì đó xảy ra vào mỗi đêm. Và rồi nỗi lo lắng đó càng hiện hữu thông qua tin đồn Suruga nghe từ Higasa (người bạn cùng lớp) và đàn em Ougi về “quỷ thần”. Tin đồn nói rằng, quỷ thần là người giải quyết mọi vấn đề, thực hiện mọi mong muốn của những người tìm đến nó. Điều này làm Suruga lo lắng rằng cô chính là quỷ thần và bàn tay quỷ của cô là thứ thực hiện điều ước, để rồi cô quyết định hỏi cách liên lạc với quỷ thần để có thể tìm ra chân tướng sự việc. Nhưng rồi quỷ thần không phải là Suruga, đó lại chính là một cô gái mang tên Numachi Rouka, là người mà có thể gọi là người quen của Suruga hồi còn học cấp 2. Quan hệ của hai người chính là những đối thủ trên sân đấu bóng rổ, Suruga là một tuyển thủ tấn công tốc độ còn Rouka ở chiến tuyến ngược lại thì là một tay phòng ngự chắn chắn. Và rồi không chỉ Suruga phải từ bỏ bóng rổ, Rouka cũng vậy, cô đã gặp phải chấn thương và không thể tiếp tục thi đấu. Cuộc sống của cả Rouka và Suruga đều đã rẽ hướng sau biến cố khiến họ phải từ bỏ bóng rổ để rồi một lần nữa số mệnh của cả 2 lại vướng vào nhau một lần nữa thông qua “quỷ thần”.
Rouka và lời đồn về “quỷ thần” thực tế lại không phải là chiêu trò lừa đảo hay âm mưu nào cả, nhưng cũng chẳng phải là “thần” thực sự hay có khả năng giải quyết các vấn đề. Cô chẳng phải là kẻ lừa đảo, cũng chẳng phải là vị thần tới để giúp đỡ, cô chỉ đơn thuần là một người đang đi kiếm sự thỏa mãn cho sở thích của bản thân. Sở thích của Rouka chính là những câu chuyện bất hạnh. Vào một ngày, khi cô đang điều trị chấn thương, nhờ một câu chuyện của một đồng đội trong đội bóng, cô phát đã phát hiện ra sở thích mà có lẽ Suruga cho là quái đản này, đây chính là lúc mọi thứ dần thay đổi, bởi lẽ sở thích đó chính là thứ dẫn cô tới con đường quỷ thần. Cô dần cháy lên mong muốn được biết những câu chuyện mang trong nó sự bất hạnh để có thể xoa dịu chính trái tim cô. Nếu nói Rouka không làm gì cả dưới vai trò “quỷ thần” thì có lẽ là không đúng, bởi công việc thu thập bất hạnh này của cô chính là đang lắng nghe câu chuyện của người khác. Hay nói mặt khác, mọi chia sẻ với Rouka chẳng phải vì tin vào một quỷ thần toàn năng có thể cứu giúp họ, bởi lẽ họ cần ai đó để có thể tâm sự, trút đi phần nào gánh nặng. Hiểu được điều này, Rouka tin rằng mình chỉ cần lắng nghe và để thời gian giải quyết vấn đề, nếu có vấn đề nào quá lớn thì cô cũng chỉ cần chút can thiệp nhờ vào hệ thống chính quyền và pháp luật, vậy là cả 2 bên đều cùng có lợi thông qua công việc của cô. Tuy rằng Suruga không đồng tình với quan điểm thời gian giải quyết mọi vấn đề của Rouka cũng như cho đó chỉ là một kiểu trốn chạy, nhưng thực sự thì Rouka cũng chẳng gây hại cho bất cứ ai và Suruga cũng đã hoàn thành việc xác minh danh tính quỷ thần. Nên sau một cuộc tranh cãi với Rouka, Suruga quyết định không làm gì cả và ra về, tưởng rằng Rouka và cô sẽ không còn gì cả. Hồi đầu của Hana kết thúc bằng việc bàn tay quỷ của Suruga đã mất đi, tại đây Rouka mới chỉ đơn giản xuất hiện dưới danh “quỷ thần” và được đề cập tới là một người có sở thích để có thể mà nói thì không lành mạnh cho lắm.
Hồi tiếp theo của Hanamonogatari khởi đầu khi Suruga tỉnh dậy và nhận ra bàn tay quỷ của mình đã biến mất. Đây là điều mà cô đã chờ đợi từ lâu, mong muốn thoát khỏi thứ gây cho mình nỗi bất an mỗi đêm. Cô khởi đầu ngày mới với cánh tay quỷ đã biến mất với sự vui mừng trong lòng, tuy có chút không quen với cánh tay bình thường bởi cô đã vận động với chiếc tay quỷ khá lâu. Nhưng rồi Suruga đã tự hỏi tại sao cánh tay đó lại biến mất đột ngột như vậy, biến mất mà không để lại dấu tích nào và có lẽ đó không phải là sự trùng hợp sau cuộc nói chuyện của cô và Rouka vào ngày hôm qua. Nếu biết được tường tận mọi chuyện rắng Rouka là người sưu tập bộ phận quỷ cùng với việc Suruga cũng đã biết Rouka chỉ thu thập bất hạnh thì có lẽ cô sẽ không cần phải làm gì nữa. Bởi lẽ gánh nặng bấy lâu nay của cô đã được cho đi, cho một người có mong muốn sở hữu nó để sưu tập, không có lý do nào để cô phải tiếp tục dính líu đến Rouka để gánh thêm rắc rối cả. Và tất nhiên là điều đó không xảy ra, câu chuyện trong Hanamonogatari không thể dừng lại ở đó, đó là lý do mạch truyện ép cô tiếp tục. Nói là ép buộc thì hơi quá bởi nó không cưỡng ép vô lí cho việc Suruga tiến sâu vào câu chuyện. Vào lúc tìm kiếm câu trả lời, Suruga đã gặp kẻ lừa đảo Kaiki Deishuu (cô đã chạy ngay lập tức theo lời cảnh báo của senpai nhưng người ta gọi Kaiki là the Flash nên là Suruga sủi sao được khỏi ngài Kaiki?), và có một cuộc nói chuyện “thân tình” ở quán BBQ. Sau những lời tán nhảm về Tooe - mẹ Suruga và thịt cũng như tuổi trẻ, thì Kaiki đã coi như hé lộ việc có một người đang thu thập cả những bộ phận của quỷ và giao nó ra ngay khi có thể kèm theo việc đề cập tên Rouka. Với những thông tin mơ hồ đó đã khiến Suruga không thể hoàn toàn yên tâm cũng như đoán ra phần nào. Ngay hôm sau Rouka đến gặp cô một lần nữa, cho cô thấy cánh tay quỷ mà Rouka đã lấy từ cô, xác nhận phỏng đoán của Suruga và kết thúc hồi 2 của phim. Chính việc Rouka và Kaiki liên tục xuất hiện trước Suruga đã khiến cô bị kéo vào trong câu chuyện lần nữa.
Phần thứ 3 của Hanamonogatari chính là phần mở ra về quá khứ cũng như nói rõ nhất về con người Rouka, đây chính là cái kết trong câu chuyện quá khứ của Rouka, cái kết cho một thiên tài. Mở đầu cho đoạn thứ 3 chính là cuộc đấu bóng rổ tay đôi giữa Suruga và Rouka, cả 2 người đã thi đấu một trận một đối một và chỉ kết thúc khi cả 2 đã thấm mệt. Cả 2 bắt đầu kể câu chuyện của mình trong 3 năm, câu chuyện của Suruga thì chúng ta đều đã biết từ phần Bake còn của Rouka, đó là một câu chuyện không chỉ gói gọn trong 3 năm mà thực ra là từ trước đó nữa. Câu chuyện của cô cho ta thấy cô là một người có tài năng trong thể thao, nhưng tài năng đó lại không giúp cô tiến xa hơn mà lại khiến bản thân bị ghét. Bị ghét vì chơi bóng đá hay hơn lũ con trai, từ đó cô nhận ra mình phải hạn chế khả năng của mình, cô tới với bóng rổ và chọn vị trí phòng thủ ít nổi bật hơn tấn công để hạn chế tài năng của bản thân, tuy vậy cô vẫn trở thành một tay phòng thủ tài ba dù đã hạn chế bản thân, cô thật sự là một tài năng thể thao. Thế nhưng cuối cùng cô lại trở nên yêu bóng rổ, môn thể thao mà cô chọn chỉ đơn thuần là do nó chơi bằng tay - trái ngược với bóng đá. Có lẽ chính vì niềm đam mê bóng rổ mà cô mới chọn gặp lại Suruga sau khi lấy đi cánh tay ác quỷ của cô, Rouka là người được Higasa nói là luôn đi thách đấu các tuyển thủ khác vậy nên cô vẫn còn muốn được đấu với Suruga trên sân bóng một lần nữa, một cuộc đấu của 2 địch thủ cũ, một cuộc đấu của cả 2 người phải từ bỏ bóng rổ. Về phía Suruga có lẽ cũng bởi việc cả 2 từng là đối thủ, cùng là những người yêu thích bóng rổ nên cô muốn biết thêm về câu chuyện của Rouka, thứ mà đáng lẽ cô có thể bỏ qua và chấp nhận việc cánh tay quỷ thuộc về Rouka mà tiếp tục sống, cũng là lý do cho việc cô quyết định hành động. Tiếp tục về Rouka, tuy là một tài năng nhưng dù là bóng rổ hay bóng đá, cô vẫn luôn cảm thấy đơn độc và có những sự ganh ghét chĩa về cô. Và rồi chấn thương chân của cô đã thay đổi tất cả, đồng đội quan tâm tới cô, cùng tới thăm cô và cũng là khoảng thời gian bắt đầu cho sở thích sưu tập bất hạnh của cô. Thế nhưng dù mọi thứ xung quanh cô có thay đổi như thế nào, thì chấn thương đó đã tước đi khả năng chơi bóng rổ của cô là một bất hạnh đối với cô. Và chính nó cũng cho thấy mọi người quanh Rouka đã thay đổi cách ứng xử với cô khi cô đã mất đi khả năng chơi bóng, hay chính là tài năng và thế mạnh của cô. Chỉ khi Rouka không còn tài năng, mọi người quanh cô mới dần thay đổi. Sau đó Rouka quyết định thôi học, mà nếu chiếu theo cuộc nói chuyện đầu tiên thì đó là một quyết định phù hợp với quan điểm mà cô đã nói, đó chính là trốn chạy và để thời gian giải quyết tất cả, đó là kết thúc của hồi thứ 3.
Hồi thứ 4 đã ngay lập tức tiếp nối hồi 3 để kể tiếp câu chuyện của Rouka. Phần kế tiếp đó chính là điểm mấu chốt trong câu chuyện của Rouka xảy ra, cô gặp Kaiki và dần biết về các bộ phận quỷ để rồi người đầu tiên cô thu thập bộ phận quỷ này là nữ sinh tên Hanadori Rouka. Hanadori Rouka là một nữ sinh đã trót dại có thai với bạn trai ngay khi đang đi học, đó là một câu chuyện làm Numachi Rouka thực sự cảm động và sau khi giúp đỡ, lấy đi đôi chân quỷ thì cô không còn nghe về Hanadori nữa. Ở đây chính là giả thiết rằng Numachi Rouka và Hanadori Rouka là một, bởi cái tên Rouka, chiếc quần thể dục giống nhau không phải là những hint duy nhất. Bởi Numachi Rouka đã cảm động trước câu chuyện của Hanadori Rouka, dù đã nghe qua rất nhiều các loại bất hạnh nhưng tại sao Numachi (phần này xin đổi qua xưng là Numachi và Hanadori vì viết Rouka bị trùng) lại cảm động trước một câu chuyện bất hạnh không phải quá hiếm gặp như của Hanadori, tại sao nó lại để lại dư âm trong Numachi và quan trọng nhất đó là tại sao cô không hề biết cái kết cho bất hạnh của Hanadori, dù cho là giúp đỡ thoáng qua thì một câu chuyện để lại ấn tượng với cô mà cô lại không hề biết chút gì về kết cục của nó. Tại sao cô không biết kết cục của câu chuyện đó lại là một điểm mình đưa ra để cho rằng Hanadori và Numachi là một? Bởi ở phần sau của hồi này Karen đã cho chúng ta biết Numachi thực sự đã chết, cô đã không còn trên cõi đời này và đó là lý do cô không hề biết kết cục của Hanadori bởi cô chính là Hanadori và cô đã kết thúc mạng sống của mình sau biến cố đó. Giả thuyết này càng hợp lý khi Karen ngoài việc cho biết Numachi đã chết ra thì cô còn nói rằng quan hệ của Numachi với gia đình đặc biệt là mẹ không tốt. Nếu đối với câu chuyện của Numachi ở đầu thì việc bị chấn thương, việc chạy trốn bằng cách thôi học, chuyển nhà không thể nào là lý do khiến gia đình, mẹ cô có quan hệ không tốt với cô. Để giải thích cho việc đó chính là việc mang thai trong câu chuyện của Hanadori mới có thể là một sự kiện khiến quan hệ gia đình đổ vỡ. Câu chuyện này là minh chứng cho cuộc đời đau khổ của thiên tài Rouka đã kết thúc trong đau đớn khi mà việc trốn chạy cuối cùng cũng không giúp cô giải quyết vấn đề (but commited suicide yes) và là điểm nhấn mạnh mẽ nhất của hồi này khi đánh dấu sự thay đổi trong cuộc đời của Numachi với việc trở thành nhà sưu tập. Phần còn lại của hồi này là cuộc gặp gỡ giữa đại hiệp Koyomi và Suruga khi cô đang nằm giữa đường trong đêm hôm. Đây cũng là một đoạn hay của phần này khi chúng ta biết thêm một vài thứ về tương lai đại học của Koyomi và là phân đoạn Koyomi đã giúp Suruga quyết định rằng mình sẽ giúp Numachi.
Hồi cuối cùng của phim chính là cuộc giao đấu bóng rổ của Numachi với Suruga. Suruga và Numachi đã có một cuộc đấu với phần cược là cái đầu quỷ của Suruga được Kaiki đưa cho, luật đấu đơn giản là Numachi và Suruga làm những gì mình giỏi nhất, cuộc một đối một của phòng ngự và tấn công. Với những gì Kaiki làm từ đầu đến giờ thì có thể thấy Kaiki đã nắm được hầu hết tình hình và có vẻ như sắp đặt cho câu chuyện này xảy ra một cách trôi chảy. Cơ mà để mà nói thì ngay từ đầu cô đã có thể không chấp nhận cuộc đấu mà cứ thế lấy đi cái đầu như cô đã làm với cánh tay của Suruga, nhưng cô vẫn chấp nhận bởi có lẽ vì cô yêu quý bóng rổ giống như Suruga, bởi vì phía bên kia là một đối thủ cũ của cô. Trước cuộc giao đấu, Suruga và Numachi đã có một cuộc hội thoại nhỏ và khiến Suruga nhận ra Numachi không ý thức được bản thân mình đã chết, điều nầy càng thôi thúc Suruga hoàn thành cuộc đấu để siêu thoát cho linh hồn Numachi còn vướng lại thế giới này. Cuộc đấu này là vì cái đầu quỷ nên đương nhiên Numachi sẽ tung hết sức mạnh từ các bộ phận quỷ, điều này nghĩa là Suruga gần như không có cửa thắng. Suruga biết những vẫn giao đấu, không phải vì cô cố tình muốn thua để Numachi có thể đạt được đủ số bộ phận quỷ mà bởi Suruga sau khi nghe câu chuyện của cô đã phần nào thấy được trong lòng Numachi có những lỗ hổng và cô sẽ tận dụng nó để chiến thắng cuộc giao đấu cũng như lấp đầy nó. Và tất nhiên là Suruga đã thắng, thắng bằng cách chuyền bóng cho Numachi và rồi trong khoảnh khắc Numachi ngỡ ngàng cô đoạt lại nó và có một cú lên rổ để ghi điểm. Cú chuyền bóng của Suruga chính là mấu chốt, một người chơi phòng ngự thiên tài như Numachi đã luôn đơn độc, cô đã kể rằng mình đã bị ghét vì tài năng của bản thân mà phải hạn chế nó, cũng vì là người chơi phòng ngự nên cô đã luôn một mình cố gắng đoạt lại bóng từ đối thủ rồi chuyền cho đồng đội, việc cô được chuyền bóng cho có lẽ là điều gì đó hiếm hoi với một người luôn chuyền cho người khác và cố gắng ngăn chặn đối thủ một mình. Cú chuyền đó làm cô bất ngờ để rồi bị Suruga đánh bại, sau khi thua cô vẫn có thể đoạt lấy cái đầu quỷ bằng vũ lực hoặc cho đó là trận đấu không hợp lệ bởi Suruga đã cho cô chạm bóng trong vùng phòng ngự. Nhưng chính cú chuyền đó cũng đã gỡ bỏ đi nỗi lòng, sự cô độc của cô, cô đã chấp nhận trận thua và được siêu thoát ngay sau đó. Cô nhận ra có lẽ tất cả bất hạnh của mình xảy ra cũng bởi cô đã không mở lòng với đồng đội, bởi cô đã luôn trốn chạy và phó mặc mọi thứ cho thời gian. Thông qua cuộc quyết đấu (và animation trong bài nhạc phim) cả chúng ta, Numachi và Suruga đều cảm như nếu thời gian quay ngược trở lại, Suruga và Numachi có thể trở thành đồng đội của nhau, họ nhất định sẽ trở thành những người bạn thân, những tài năng này sẽ có thể bước tiếp cùng nhau để rồi có lẽ cả 2 sẽ không phải từ bỏ bóng rổ và hơn nữa là Numachi đã không phải tiến tới cái chết. Nhưng tất cả chỉ là có lẽ, tất cả những gì Suruga có thể làm là để Numachi ra đi trong thanh thản và bước tiếp trên con đường của cô. Phần cuối cùng của câu chuyện đó là cảnh Suruga nhờ Koyomi-senpai cắt tóc, hay cũng chính là sự cắt đi chương truyện này trong cô, cắt đi câu chuyện gắn với quá khứ, để kết thúc tuổi thanh thiếu niên của bản thân, để tiếp tục tiến lên theo chân 2 senpai yêu dấu của cô nàng.
Ngoài ra thì trong phần Hana mình cũng để ý thấy có cái nói về sexuality trong đó, nếu như trong Nise là fake fanservice thì có lẽ ở đây là bisexual (cả Numachi và Suruga) khi mà ta thấy có rất nhiều phân cảnh Yuri giữa 2 nàng Numachi và Suruga trong suốt quá trình phim diễn ra, từ bóp ngực tới đè nhau xuống sàn với Numachi là người chủ động, mặc dù bản thân Numachi vẫn thích đàn ông (như là việc có người yêu và có thai là minh chứng).
Chốt lại thì đây là phần phim xoay quanh Kanbaru Suruga, nói về những bất hạnh trong quá khứ, về sự trốn chạy và cả sự tiếc nuối trong tuổi trẻ mỗi người. Phần phim có animation đầu tư và bài mở đầu “The last day of my adolescene” thì rất hợp với nội dung phim và nghe rất bắt tai, đây là một phần hơi mang tính ngoài lề nhưng vẫn rất tuyệt vời trong series Monogatari. Để kết lại cuối cùng thì đó là “Koyomi vẫn mãi là đại hiệp phong độ của chúng ta khi rất giỏi dọn phòng và còn là bậc thầy xếp domino bằng sách BL của Suruga tuy rằng tóc tai anh nó có hơi quá”.
Cảm ơn mọi người đã đọc tới đây, bài viết còn nhiều sai sót, mong nhận được góp ý từ mọi người.
#rika
Thời điểm xảy ra Hanamonogatari trong timeline của anime series là phần xa nhất, khi Koyomi đã tốt nghiệp. Chính vì vậy, vào khúc mở đầu của phần phim, ta nhận ra ngay nhân vật chính ở đây không phải là đại hiệp Koyomi như mọi lần mà lại là cô đàn em tinh nghịch, mê gái Suruga. Lúc này, cảm giác của Suruga kể từ vụ việc bàn tay quỷ vẫn chưa thể nào yên tâm hoàn toàn, cô vẫn nơm nớp lo sợ có gì đó xảy ra vào mỗi đêm. Và rồi nỗi lo lắng đó càng hiện hữu thông qua tin đồn Suruga nghe từ Higasa (người bạn cùng lớp) và đàn em Ougi về “quỷ thần”. Tin đồn nói rằng, quỷ thần là người giải quyết mọi vấn đề, thực hiện mọi mong muốn của những người tìm đến nó. Điều này làm Suruga lo lắng rằng cô chính là quỷ thần và bàn tay quỷ của cô là thứ thực hiện điều ước, để rồi cô quyết định hỏi cách liên lạc với quỷ thần để có thể tìm ra chân tướng sự việc. Nhưng rồi quỷ thần không phải là Suruga, đó lại chính là một cô gái mang tên Numachi Rouka, là người mà có thể gọi là người quen của Suruga hồi còn học cấp 2. Quan hệ của hai người chính là những đối thủ trên sân đấu bóng rổ, Suruga là một tuyển thủ tấn công tốc độ còn Rouka ở chiến tuyến ngược lại thì là một tay phòng ngự chắn chắn. Và rồi không chỉ Suruga phải từ bỏ bóng rổ, Rouka cũng vậy, cô đã gặp phải chấn thương và không thể tiếp tục thi đấu. Cuộc sống của cả Rouka và Suruga đều đã rẽ hướng sau biến cố khiến họ phải từ bỏ bóng rổ để rồi một lần nữa số mệnh của cả 2 lại vướng vào nhau một lần nữa thông qua “quỷ thần”.
Rouka và lời đồn về “quỷ thần” thực tế lại không phải là chiêu trò lừa đảo hay âm mưu nào cả, nhưng cũng chẳng phải là “thần” thực sự hay có khả năng giải quyết các vấn đề. Cô chẳng phải là kẻ lừa đảo, cũng chẳng phải là vị thần tới để giúp đỡ, cô chỉ đơn thuần là một người đang đi kiếm sự thỏa mãn cho sở thích của bản thân. Sở thích của Rouka chính là những câu chuyện bất hạnh. Vào một ngày, khi cô đang điều trị chấn thương, nhờ một câu chuyện của một đồng đội trong đội bóng, cô phát đã phát hiện ra sở thích mà có lẽ Suruga cho là quái đản này, đây chính là lúc mọi thứ dần thay đổi, bởi lẽ sở thích đó chính là thứ dẫn cô tới con đường quỷ thần. Cô dần cháy lên mong muốn được biết những câu chuyện mang trong nó sự bất hạnh để có thể xoa dịu chính trái tim cô. Nếu nói Rouka không làm gì cả dưới vai trò “quỷ thần” thì có lẽ là không đúng, bởi công việc thu thập bất hạnh này của cô chính là đang lắng nghe câu chuyện của người khác. Hay nói mặt khác, mọi chia sẻ với Rouka chẳng phải vì tin vào một quỷ thần toàn năng có thể cứu giúp họ, bởi lẽ họ cần ai đó để có thể tâm sự, trút đi phần nào gánh nặng. Hiểu được điều này, Rouka tin rằng mình chỉ cần lắng nghe và để thời gian giải quyết vấn đề, nếu có vấn đề nào quá lớn thì cô cũng chỉ cần chút can thiệp nhờ vào hệ thống chính quyền và pháp luật, vậy là cả 2 bên đều cùng có lợi thông qua công việc của cô. Tuy rằng Suruga không đồng tình với quan điểm thời gian giải quyết mọi vấn đề của Rouka cũng như cho đó chỉ là một kiểu trốn chạy, nhưng thực sự thì Rouka cũng chẳng gây hại cho bất cứ ai và Suruga cũng đã hoàn thành việc xác minh danh tính quỷ thần. Nên sau một cuộc tranh cãi với Rouka, Suruga quyết định không làm gì cả và ra về, tưởng rằng Rouka và cô sẽ không còn gì cả. Hồi đầu của Hana kết thúc bằng việc bàn tay quỷ của Suruga đã mất đi, tại đây Rouka mới chỉ đơn giản xuất hiện dưới danh “quỷ thần” và được đề cập tới là một người có sở thích để có thể mà nói thì không lành mạnh cho lắm.
Hồi tiếp theo của Hanamonogatari khởi đầu khi Suruga tỉnh dậy và nhận ra bàn tay quỷ của mình đã biến mất. Đây là điều mà cô đã chờ đợi từ lâu, mong muốn thoát khỏi thứ gây cho mình nỗi bất an mỗi đêm. Cô khởi đầu ngày mới với cánh tay quỷ đã biến mất với sự vui mừng trong lòng, tuy có chút không quen với cánh tay bình thường bởi cô đã vận động với chiếc tay quỷ khá lâu. Nhưng rồi Suruga đã tự hỏi tại sao cánh tay đó lại biến mất đột ngột như vậy, biến mất mà không để lại dấu tích nào và có lẽ đó không phải là sự trùng hợp sau cuộc nói chuyện của cô và Rouka vào ngày hôm qua. Nếu biết được tường tận mọi chuyện rắng Rouka là người sưu tập bộ phận quỷ cùng với việc Suruga cũng đã biết Rouka chỉ thu thập bất hạnh thì có lẽ cô sẽ không cần phải làm gì nữa. Bởi lẽ gánh nặng bấy lâu nay của cô đã được cho đi, cho một người có mong muốn sở hữu nó để sưu tập, không có lý do nào để cô phải tiếp tục dính líu đến Rouka để gánh thêm rắc rối cả. Và tất nhiên là điều đó không xảy ra, câu chuyện trong Hanamonogatari không thể dừng lại ở đó, đó là lý do mạch truyện ép cô tiếp tục. Nói là ép buộc thì hơi quá bởi nó không cưỡng ép vô lí cho việc Suruga tiến sâu vào câu chuyện. Vào lúc tìm kiếm câu trả lời, Suruga đã gặp kẻ lừa đảo Kaiki Deishuu (cô đã chạy ngay lập tức theo lời cảnh báo của senpai nhưng người ta gọi Kaiki là the Flash nên là Suruga sủi sao được khỏi ngài Kaiki?), và có một cuộc nói chuyện “thân tình” ở quán BBQ. Sau những lời tán nhảm về Tooe - mẹ Suruga và thịt cũng như tuổi trẻ, thì Kaiki đã coi như hé lộ việc có một người đang thu thập cả những bộ phận của quỷ và giao nó ra ngay khi có thể kèm theo việc đề cập tên Rouka. Với những thông tin mơ hồ đó đã khiến Suruga không thể hoàn toàn yên tâm cũng như đoán ra phần nào. Ngay hôm sau Rouka đến gặp cô một lần nữa, cho cô thấy cánh tay quỷ mà Rouka đã lấy từ cô, xác nhận phỏng đoán của Suruga và kết thúc hồi 2 của phim. Chính việc Rouka và Kaiki liên tục xuất hiện trước Suruga đã khiến cô bị kéo vào trong câu chuyện lần nữa.
Phần thứ 3 của Hanamonogatari chính là phần mở ra về quá khứ cũng như nói rõ nhất về con người Rouka, đây chính là cái kết trong câu chuyện quá khứ của Rouka, cái kết cho một thiên tài. Mở đầu cho đoạn thứ 3 chính là cuộc đấu bóng rổ tay đôi giữa Suruga và Rouka, cả 2 người đã thi đấu một trận một đối một và chỉ kết thúc khi cả 2 đã thấm mệt. Cả 2 bắt đầu kể câu chuyện của mình trong 3 năm, câu chuyện của Suruga thì chúng ta đều đã biết từ phần Bake còn của Rouka, đó là một câu chuyện không chỉ gói gọn trong 3 năm mà thực ra là từ trước đó nữa. Câu chuyện của cô cho ta thấy cô là một người có tài năng trong thể thao, nhưng tài năng đó lại không giúp cô tiến xa hơn mà lại khiến bản thân bị ghét. Bị ghét vì chơi bóng đá hay hơn lũ con trai, từ đó cô nhận ra mình phải hạn chế khả năng của mình, cô tới với bóng rổ và chọn vị trí phòng thủ ít nổi bật hơn tấn công để hạn chế tài năng của bản thân, tuy vậy cô vẫn trở thành một tay phòng thủ tài ba dù đã hạn chế bản thân, cô thật sự là một tài năng thể thao. Thế nhưng cuối cùng cô lại trở nên yêu bóng rổ, môn thể thao mà cô chọn chỉ đơn thuần là do nó chơi bằng tay - trái ngược với bóng đá. Có lẽ chính vì niềm đam mê bóng rổ mà cô mới chọn gặp lại Suruga sau khi lấy đi cánh tay ác quỷ của cô, Rouka là người được Higasa nói là luôn đi thách đấu các tuyển thủ khác vậy nên cô vẫn còn muốn được đấu với Suruga trên sân bóng một lần nữa, một cuộc đấu của 2 địch thủ cũ, một cuộc đấu của cả 2 người phải từ bỏ bóng rổ. Về phía Suruga có lẽ cũng bởi việc cả 2 từng là đối thủ, cùng là những người yêu thích bóng rổ nên cô muốn biết thêm về câu chuyện của Rouka, thứ mà đáng lẽ cô có thể bỏ qua và chấp nhận việc cánh tay quỷ thuộc về Rouka mà tiếp tục sống, cũng là lý do cho việc cô quyết định hành động. Tiếp tục về Rouka, tuy là một tài năng nhưng dù là bóng rổ hay bóng đá, cô vẫn luôn cảm thấy đơn độc và có những sự ganh ghét chĩa về cô. Và rồi chấn thương chân của cô đã thay đổi tất cả, đồng đội quan tâm tới cô, cùng tới thăm cô và cũng là khoảng thời gian bắt đầu cho sở thích sưu tập bất hạnh của cô. Thế nhưng dù mọi thứ xung quanh cô có thay đổi như thế nào, thì chấn thương đó đã tước đi khả năng chơi bóng rổ của cô là một bất hạnh đối với cô. Và chính nó cũng cho thấy mọi người quanh Rouka đã thay đổi cách ứng xử với cô khi cô đã mất đi khả năng chơi bóng, hay chính là tài năng và thế mạnh của cô. Chỉ khi Rouka không còn tài năng, mọi người quanh cô mới dần thay đổi. Sau đó Rouka quyết định thôi học, mà nếu chiếu theo cuộc nói chuyện đầu tiên thì đó là một quyết định phù hợp với quan điểm mà cô đã nói, đó chính là trốn chạy và để thời gian giải quyết tất cả, đó là kết thúc của hồi thứ 3.
Hồi thứ 4 đã ngay lập tức tiếp nối hồi 3 để kể tiếp câu chuyện của Rouka. Phần kế tiếp đó chính là điểm mấu chốt trong câu chuyện của Rouka xảy ra, cô gặp Kaiki và dần biết về các bộ phận quỷ để rồi người đầu tiên cô thu thập bộ phận quỷ này là nữ sinh tên Hanadori Rouka. Hanadori Rouka là một nữ sinh đã trót dại có thai với bạn trai ngay khi đang đi học, đó là một câu chuyện làm Numachi Rouka thực sự cảm động và sau khi giúp đỡ, lấy đi đôi chân quỷ thì cô không còn nghe về Hanadori nữa. Ở đây chính là giả thiết rằng Numachi Rouka và Hanadori Rouka là một, bởi cái tên Rouka, chiếc quần thể dục giống nhau không phải là những hint duy nhất. Bởi Numachi Rouka đã cảm động trước câu chuyện của Hanadori Rouka, dù đã nghe qua rất nhiều các loại bất hạnh nhưng tại sao Numachi (phần này xin đổi qua xưng là Numachi và Hanadori vì viết Rouka bị trùng) lại cảm động trước một câu chuyện bất hạnh không phải quá hiếm gặp như của Hanadori, tại sao nó lại để lại dư âm trong Numachi và quan trọng nhất đó là tại sao cô không hề biết cái kết cho bất hạnh của Hanadori, dù cho là giúp đỡ thoáng qua thì một câu chuyện để lại ấn tượng với cô mà cô lại không hề biết chút gì về kết cục của nó. Tại sao cô không biết kết cục của câu chuyện đó lại là một điểm mình đưa ra để cho rằng Hanadori và Numachi là một? Bởi ở phần sau của hồi này Karen đã cho chúng ta biết Numachi thực sự đã chết, cô đã không còn trên cõi đời này và đó là lý do cô không hề biết kết cục của Hanadori bởi cô chính là Hanadori và cô đã kết thúc mạng sống của mình sau biến cố đó. Giả thuyết này càng hợp lý khi Karen ngoài việc cho biết Numachi đã chết ra thì cô còn nói rằng quan hệ của Numachi với gia đình đặc biệt là mẹ không tốt. Nếu đối với câu chuyện của Numachi ở đầu thì việc bị chấn thương, việc chạy trốn bằng cách thôi học, chuyển nhà không thể nào là lý do khiến gia đình, mẹ cô có quan hệ không tốt với cô. Để giải thích cho việc đó chính là việc mang thai trong câu chuyện của Hanadori mới có thể là một sự kiện khiến quan hệ gia đình đổ vỡ. Câu chuyện này là minh chứng cho cuộc đời đau khổ của thiên tài Rouka đã kết thúc trong đau đớn khi mà việc trốn chạy cuối cùng cũng không giúp cô giải quyết vấn đề (but commited suicide yes) và là điểm nhấn mạnh mẽ nhất của hồi này khi đánh dấu sự thay đổi trong cuộc đời của Numachi với việc trở thành nhà sưu tập. Phần còn lại của hồi này là cuộc gặp gỡ giữa đại hiệp Koyomi và Suruga khi cô đang nằm giữa đường trong đêm hôm. Đây cũng là một đoạn hay của phần này khi chúng ta biết thêm một vài thứ về tương lai đại học của Koyomi và là phân đoạn Koyomi đã giúp Suruga quyết định rằng mình sẽ giúp Numachi.
Hồi cuối cùng của phim chính là cuộc giao đấu bóng rổ của Numachi với Suruga. Suruga và Numachi đã có một cuộc đấu với phần cược là cái đầu quỷ của Suruga được Kaiki đưa cho, luật đấu đơn giản là Numachi và Suruga làm những gì mình giỏi nhất, cuộc một đối một của phòng ngự và tấn công. Với những gì Kaiki làm từ đầu đến giờ thì có thể thấy Kaiki đã nắm được hầu hết tình hình và có vẻ như sắp đặt cho câu chuyện này xảy ra một cách trôi chảy. Cơ mà để mà nói thì ngay từ đầu cô đã có thể không chấp nhận cuộc đấu mà cứ thế lấy đi cái đầu như cô đã làm với cánh tay của Suruga, nhưng cô vẫn chấp nhận bởi có lẽ vì cô yêu quý bóng rổ giống như Suruga, bởi vì phía bên kia là một đối thủ cũ của cô. Trước cuộc giao đấu, Suruga và Numachi đã có một cuộc hội thoại nhỏ và khiến Suruga nhận ra Numachi không ý thức được bản thân mình đã chết, điều nầy càng thôi thúc Suruga hoàn thành cuộc đấu để siêu thoát cho linh hồn Numachi còn vướng lại thế giới này. Cuộc đấu này là vì cái đầu quỷ nên đương nhiên Numachi sẽ tung hết sức mạnh từ các bộ phận quỷ, điều này nghĩa là Suruga gần như không có cửa thắng. Suruga biết những vẫn giao đấu, không phải vì cô cố tình muốn thua để Numachi có thể đạt được đủ số bộ phận quỷ mà bởi Suruga sau khi nghe câu chuyện của cô đã phần nào thấy được trong lòng Numachi có những lỗ hổng và cô sẽ tận dụng nó để chiến thắng cuộc giao đấu cũng như lấp đầy nó. Và tất nhiên là Suruga đã thắng, thắng bằng cách chuyền bóng cho Numachi và rồi trong khoảnh khắc Numachi ngỡ ngàng cô đoạt lại nó và có một cú lên rổ để ghi điểm. Cú chuyền bóng của Suruga chính là mấu chốt, một người chơi phòng ngự thiên tài như Numachi đã luôn đơn độc, cô đã kể rằng mình đã bị ghét vì tài năng của bản thân mà phải hạn chế nó, cũng vì là người chơi phòng ngự nên cô đã luôn một mình cố gắng đoạt lại bóng từ đối thủ rồi chuyền cho đồng đội, việc cô được chuyền bóng cho có lẽ là điều gì đó hiếm hoi với một người luôn chuyền cho người khác và cố gắng ngăn chặn đối thủ một mình. Cú chuyền đó làm cô bất ngờ để rồi bị Suruga đánh bại, sau khi thua cô vẫn có thể đoạt lấy cái đầu quỷ bằng vũ lực hoặc cho đó là trận đấu không hợp lệ bởi Suruga đã cho cô chạm bóng trong vùng phòng ngự. Nhưng chính cú chuyền đó cũng đã gỡ bỏ đi nỗi lòng, sự cô độc của cô, cô đã chấp nhận trận thua và được siêu thoát ngay sau đó. Cô nhận ra có lẽ tất cả bất hạnh của mình xảy ra cũng bởi cô đã không mở lòng với đồng đội, bởi cô đã luôn trốn chạy và phó mặc mọi thứ cho thời gian. Thông qua cuộc quyết đấu (và animation trong bài nhạc phim) cả chúng ta, Numachi và Suruga đều cảm như nếu thời gian quay ngược trở lại, Suruga và Numachi có thể trở thành đồng đội của nhau, họ nhất định sẽ trở thành những người bạn thân, những tài năng này sẽ có thể bước tiếp cùng nhau để rồi có lẽ cả 2 sẽ không phải từ bỏ bóng rổ và hơn nữa là Numachi đã không phải tiến tới cái chết. Nhưng tất cả chỉ là có lẽ, tất cả những gì Suruga có thể làm là để Numachi ra đi trong thanh thản và bước tiếp trên con đường của cô. Phần cuối cùng của câu chuyện đó là cảnh Suruga nhờ Koyomi-senpai cắt tóc, hay cũng chính là sự cắt đi chương truyện này trong cô, cắt đi câu chuyện gắn với quá khứ, để kết thúc tuổi thanh thiếu niên của bản thân, để tiếp tục tiến lên theo chân 2 senpai yêu dấu của cô nàng.
Ngoài ra thì trong phần Hana mình cũng để ý thấy có cái nói về sexuality trong đó, nếu như trong Nise là fake fanservice thì có lẽ ở đây là bisexual (cả Numachi và Suruga) khi mà ta thấy có rất nhiều phân cảnh Yuri giữa 2 nàng Numachi và Suruga trong suốt quá trình phim diễn ra, từ bóp ngực tới đè nhau xuống sàn với Numachi là người chủ động, mặc dù bản thân Numachi vẫn thích đàn ông (như là việc có người yêu và có thai là minh chứng).
Chốt lại thì đây là phần phim xoay quanh Kanbaru Suruga, nói về những bất hạnh trong quá khứ, về sự trốn chạy và cả sự tiếc nuối trong tuổi trẻ mỗi người. Phần phim có animation đầu tư và bài mở đầu “The last day of my adolescene” thì rất hợp với nội dung phim và nghe rất bắt tai, đây là một phần hơi mang tính ngoài lề nhưng vẫn rất tuyệt vời trong series Monogatari. Để kết lại cuối cùng thì đó là “Koyomi vẫn mãi là đại hiệp phong độ của chúng ta khi rất giỏi dọn phòng và còn là bậc thầy xếp domino bằng sách BL của Suruga tuy rằng tóc tai anh nó có hơi quá”.
Cảm ơn mọi người đã đọc tới đây, bài viết còn nhiều sai sót, mong nhận được góp ý từ mọi người.
#rika
Nhận xét
Đăng nhận xét