[REVIEW] Plastic Memories: Cái kết yêu lại từ đầu
Review
Plastic Memories

Một trời đêm nhộn nhịp , một trời đêm thanh bình , một chàng trai mảnh khảnh rảo bước trên con đường mưa . Anh đến thang máy , thở phào nhẹ nhõm . Mưa ngày hôm ấy rơi nặng hạt , một cơn mưa lạnh lùng của buổi đêm , cơn mưa ấy tưởng như thật vô thường nhưng nào ngờ ẩn chứ trong nó là kết thúc buồn trên nền đất cứng cỏi , nước mắt rơi y như ngày hôm nay chỉ có điều ngày hôm ấy , lòng buồn vô hạn !
Thật bất ngờ , trong chiếc thang máy đấy không chỉ có mình anh mà trước mặt là một cô gái với mái tóc xanh dài , thướt tha . Anh rất muốn chào nhưng điều duy nhất mà anh thấy lại là hình ảnh phản chiếu của những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt đáng yêu , xinh đẹp thoáng một nỗi buồn , một nỗi buồn xa xăm thêm phần lặng thầm đắng cay . Cô gái ấy cũng chợt nhận ra có một anh chàng đứng sau mình , một chàng trai cao dưng dửng . Một cái quay người cùng nỗi đau . Anh chàng ấy bỗng chết lặng , khoảnh khắc đấy anh chạnh lòng thương , cứ tưởng như tình yêu sét đánh .

Cô gái ấy tên là Isla , một Giftia do công ty SAl sản xuất , một kí ức nhân tạo , một người máy giàu cảm xúc với tuổi thọ là 81920 giờ . Ngày trước trong quá khứ , Isla là một cô gái kiêu kì , lười biếng nhưng cởi mở hơn với tất cả mọi người với một cái nhìn cuộc đời rất thoáng , với cô cuộc đời là để cho đi niềm vui cùng nụ cười trên môi . Isla cặp với Kazuki để thu hồi những Giftia sắp hết tuổi thọ . Mỗi buổi chiều , họ cùng nhau ngồi trên những chiếc ghế tại khu vui chơi , dưới ánh hoàng hôn ngắm nhìn những nụ cười của khách tham quan . Nụ cười ấy đẹp đến nức lòng , một nụ cười trên môi luôn xuất hiện của Isla , hạnh phúc ngập lòng .
Cho tới ngày thu hồi một Giftia là bố nuôi của Michiru . Sự chần chừ thiếu quyết đoán pha lẫn cảm giác tội lỗi của Isla đã dẩn tới hậu quả khó ngờ . Trong lần vậy bắt Giftia đó - một Giftia hoàn toàn mất kiểm soát , ông ta đã cắn vào chân Kazuki khiến cô phải chống gậy trong nhiều năm - khoảnh khắc đấy người đứng nhìn hằn lên một vết thương không bao giờ liền sẹo nơi Isla . Tâm trạng cô rối bời và nỗi buồn ấy cũng xuất hiện vào một ngày mưa tầm tã , những giọt nước ấy là nước mắt rơi đọng lại trên mi , Isla hoàn toàn suy sụp vì bi kịch .
Ngày chia tay cả hai đều không kìm được nước mắt , nước mắt ngập mi chưa đủ để vơi đi nỗi buồn tử cơn mưa ngày ấy , Isla chợt ngộ nhận cô thu mình lại với thể giới không muốn thân thiết với bất kì ai vì sợ rằng ngày mình ra đi người mà cô yêu mến nhất sẽ là người phải gánh nỗi đau nhiều nhất

Xét theo tình huống Isla đúng là đáng trách . Một sự trách móc vỗ về không bao giờ dứt bỏ , nhưng kiệu mỗi người chúng ta đã đặt bản thân vào trong hoàn cảnh đó chưa ? Nơi có tiếng nấc nghẹn ngào của một đứa trẻ vì người cha nuôi đang bệnh hoạn của cô bé . Cô bé còn quá nhỏ , bao nhiêu năm ròng rã sống quanh bên cha , sống một cách hồn nhiên mà chưa dám nghĩ đến ngày chia xa . Theo tôi Isla đáng thương hơn là đáng trách , vì sao chứ bởi vì cô đã phải chịu quá nhiều đau khổ mà tưởng chừng như là hạnh phúc cho người khác .
Cô có một nội tâm khiến người xem động lòng thương :
Việc thu hồi kí ức chẳng có vẻ vang gì đâu !
Đó là một khoảng cách mong manh giữa nụ cười và nước mắt . 1 sát na thật sự , bao nhiêu năm ròng rã cô đã sống với tâm thế của kẻ tội đồ , một kẻ vô dụng
Cho tới ngày Tsukasa đến vẫn là Isla trầm lặng sau bi kịch . Nhưng thời gian đã thay đổi và cũng chính là câu trả lời cho tất cả . Tsukasa cặp với Isla trong vụ thu hồi đâu tiên một bà lão vô cùng cố chấp , một người cháu thoang thoáng hơn về cách nhìn đời . Một phi vụ khá nực cười khi Isla tìm đủ mọi cách để thuyết phục bà lão khi thì đem trà , khi mang theo một đống thức ăn nhưng thật lạ chỉ cần 1 câu nói của người cháu bà lão đã thay đổi 360 độ . Sau nhiều lần cố chấp cuối cùng bà cũng chấp nhận cho đứa cháu của mình đi về miền kỉ niệm . Những lời nhắn nhủ , những lời khuyên bảo cuối cùng của cô bé chính là kết thúc cho 9 năm hai người kề bên . Trong trái tim người ở lại còn mãi những kí ức chưa bao giờ phai mờ
Vụ thứ 2 là một người chị Giftia và cậu nhóc bướng bỉnh với bể ngoài cứng rắn nhưng thực chất bên trong vẫn sâu nặng tình cảm . Vụ việc này kiến cho kí ức năm xưa của Isla hằn lên một cách đau đớn bởi khi vây bắt Giftia này - một Giftia hoàn toàn mất kiểm soát hệt như nhiều năm trước . Mọi kí ức về người chị ân cần làm bánh sinh nhật , nuôi nấng câu bé đó đã hoàn toàn sụp đổ bằng một phát đạn ghim thẳng vào trái tim . Để rồi Tsukasa đã đến xin lỗi cậu bé đó vì đã không giữ được lời hứa . Tiếng khóc của một đứa trẻ vang lên trong cái tĩnh lặng của buổi chiều . Một buổi chiều chứa nhiều đau thương về kí ức .
Vụ thứ 3 là một ông trùm nhìn thoạt như Mafia , từ tốn nhưng tình cảm . Một quy luật của tự nhiên hai con người cùng làm việc và ở bên nhau trong hơn 9 năm thì việc có tình cảm là điều dễ hiểu . Nhưng người đàn ông với mái tóc bạc phơ đó khác so với hai thân chủ của 2 vụ trước ông từ tốn , ông cười chào tạm biệt nhưng đâu ai biết rằng sâu trong trái tim ông đã có một vết nứt khó hànCô có một nội tâm khiến người xem động lòng thương :
Việc thu hồi kí ức chẳng có vẻ vang gì đâu !
Đó là một khoảng cách mong manh giữa nụ cười và nước mắt . 1 sát na thật sự , bao nhiêu năm ròng rã cô đã sống với tâm thế của kẻ tội đồ , một kẻ vô dụng
Cho tới ngày Tsukasa đến vẫn là Isla trầm lặng sau bi kịch . Nhưng thời gian đã thay đổi và cũng chính là câu trả lời cho tất cả . Tsukasa cặp với Isla trong vụ thu hồi đâu tiên một bà lão vô cùng cố chấp , một người cháu thoang thoáng hơn về cách nhìn đời . Một phi vụ khá nực cười khi Isla tìm đủ mọi cách để thuyết phục bà lão khi thì đem trà , khi mang theo một đống thức ăn nhưng thật lạ chỉ cần 1 câu nói của người cháu bà lão đã thay đổi 360 độ . Sau nhiều lần cố chấp cuối cùng bà cũng chấp nhận cho đứa cháu của mình đi về miền kỉ niệm . Những lời nhắn nhủ , những lời khuyên bảo cuối cùng của cô bé chính là kết thúc cho 9 năm hai người kề bên . Trong trái tim người ở lại còn mãi những kí ức chưa bao giờ phai mờ



Và vụ cuối cùng chính là Isla . Nhưng hãy cùng tôi quay ngược thời gian . Tsukasa có gì ? Một chàng trai mảnh khảnh cao ráo , một khuôn mặt dễ mến luôn nở nụ cười , một chàng trai luôn vì người khác và công việc . Khoảng thời gian đầu mỗi khi anh cố gần gũi với Isla thì điều nhận được chỉ là sự trầm lặng đến đáng sợ . Nhưng mỗi hành động sự cố gắng của anh chưa từng là thừa bởi mỗi ngày khoảng cách của hai người lại ngày một gần nhau hơn . Thật bất ngờ gương mặt trầm lặng ngày nào đã dần ánh lên sự vui vẻ , thậm chí còn rất đỏ mỗi khi đối mặt với Tsukasa .
Đúng vậy thời gian giải thích cho tất cả bởi thế mà thiên tài vật lý người Anh Stephen Hawking đã viết nên một cuốn sách với tựa đề :”Lược sử thời gian” có đoạn ông viết
““Hố đen vũ trụ có thể giải thích bằng thời gian” ”
Đúng nếu một thứ phức tạp như hố đen mà thời gian còn có thể giải thích thì tình yêu cũng có thể như vậy . Ngày mà anh chính thức mời Isla hẹn hò cũng là lúc cô chỉ còn có 2000 giờ để sống . Anh cuống cuồng chạy khắp nơi để tìm kiếm một tia hi vọng về kí ức của Isla nhưng sau cùng tất cả chỉ là cái lắc đầu . Anh tuyệt vọng bởi anh biết hạnh phúc mà anh đang có cũng chẳng còn bao lâu nữa . Giờ đây Tsukasa mới thấu hiểu nỗi đau mà những thân chủ trước phải gánh chịu . Trong một lần đi chơi cô gái đã lạc trong đám đông , anh chạy khắp nơi để tìm kiếm cho tới khi chạy lên một con dốc , một cô gái đang lấy cả hai tay bịt lỗ tai lại dưới pháo hoa nổ vang rền trên bầu trời đen kia cũng chính lúc đó anh đã hứa sẽ biến mỗi ngày trong cuộc đời còn lại của Isla thành những ngày hạnh phúc nhất .Ngày cuối cùng cũng đã đến ánh bình minh rực rỡ chiếu soi . Hai con người cùng ngồi với nhau vai kề vai trên ban công . Đó là ngày thu hồi Isla . Anh và cô cùng nhau dọn dẹp nhà cửa , trước khi đi cô đã để lại một bức thư . Cô đến trụ sở làm việc ai cũng cười chào tạm biệt cô nhưng khi bước chân nhỏ bé đó bước ra , căn phòng bỗng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết .
Anh đưa cô đến khu vui chơi , một nơi đầy ắp kỉ niệm . Màn đêm buông xuống chỉ còn lẻ loi hai con người , Isla xin được lên chiếc đu quay lần cuối cùng . Vòng quay bắt đầu chuyển động chậm rãi , cô cố gắng để nói hết những gì là cuối cùng nhưng khi nghe tới “rồi sau này Tsukasa sẽ có bạn gái nhỉ” tim anh chợt đau đớn hơn bởi lẽ Isla chính là người bạn gái của anh . Vẻ mặt anh thẫn thờ , những giọt nước mắt lại bắt đầu tuôn rơi , anh quỳ xuống đôi tay run rẩy lấy ra chiếc nhẫn , anh đeo cho cô và họ hôn nhân lần cuối cùng , rồi đây khu vườn nhỏ tại trụ sợ , tại căn hộ sẽ không còn hình bóng của Isla nữa hoặc chi ít là Isla mà chúng ta từng biết . Cô gái với mái tóc xanh dài . Vĩnh biệt Isla

““Mong rằng một ngày nào đó bạn sẽ gặp lại được người mà bạn yêu thương nhất” ”
Thật may là đạo diễn đã không biến Plastic Memories thành cuộc tình tay ba bởi ngoài Isla ra , Michiru cũng rất yêu Tsukasa nhưng cô đã từ chối và phủ nhận nóKhi chiếc đu quay đã ngưng lại bản nhạc Again & Again cũng bắt đầu vang lên . Anh bế cô đôi mắt ướt đẫm , anh quỳ xuống khóc như một đứa trẻ . Plastic Memories mở đầu bằng nước mắt và kết thúc vẫn là nước mắt . Nếu như Clannad chạm đến tâm hồn người xem bằng lí tưởng sống thực tế và tình cha con đầy xúc động , Angel Beats và Stand By Me Doraemon là tình bạn thiêng liêng , Your lie in April là tình yêu và âm nhạc tuyệt vời thì Plastic Memories chạm đến tâm hồn người xem bằng nước mắt , tình yêu và kỉ niệm .
Hạnh phúc là điều đẹp nhất và cũng điều khó giữ nhất , chỉ cần một hành động nhỏ thôi thì hạnh phúc cũng sẽ trôi đi đó chính là một phần của định nghĩa thời gian . Thời gian không chờ một ai cả cứ mỗi giây trôi qua con người chúng ta lại thay đổi một chút , tình yêu cũng vậy nó có thể trường tồn mãi với thời gian nhưng cũng vì thời gian mà đứt gãy . Đặc biệt giá trị mà Plastic Memories đem lại là rất thú vị đó chính là cái kết yêu lại từ đầu . Hầu hết tất cả những bài cảm nhận ai cũng nhấn mạnh về vấn đề này . Đúng một kí ức nhân tạo thì làm sao mà có thể thay thế một con người được , nhưng thật đặc biết làm sao Isla lại chính là hình mẫu vô cùng hoàn hảo cho 1 con người .
Hình như tôi chưa đề cập đến đoạn cuối cùng nhỉ ? Từ sau sự kiện trên Tsukasa đã đi để học cách huấn luyện Giftia . Ngày anh quay về một lần nữa anh phải đối mặt với quá khứ vẫn là mái tóc dài màu xanh , vẫn là bộ đồ trắng quen thuộc , vẫn là đôi chân nhỏ bé đó nhưng là một Isla với kí ức hoàn toàn mới . Ngày mà anh và cô lại một lần nữa chạm mặt nhau khoảnh khắc ấy nếu là tôi chắc là trái tim sẽ vỡ oà mất .
Một câu chuyện tình đẹp nhưng để lại nhiều tiếc nuối . Nhiều người chê Plastic Memories có nét vẽ hơi không đẹp đó điều mình phải thừa nhận nhưng điểm cộng cho là Plastic Memories là về phần gam màu , một gam màu vô cùng sáng sủa tạo cảm tình cho người xem , những lúc vui gam màu vô cũng dễ chịu nhưng khi buồn mọi thứ bỗng nhiên màu sắc có vẻ sầm hơn . Nhưng Doga Koba tập trung nhiều hơn trong việc thể hiện cảm xúc nhân vật . Những cảm xúc vô cùng thực mà chúng ta dễ dàng cảm nhận . Những giọt nước mắt lăn dài trên má củng được thể hiện một cách vô cùng tốt . Các nhân vật đều rất có hồn một phần do đây là Anime gốc chứ không chuyển thể từ Manga hay Visual Novel , Light Novel ,... điều đó giúp đạo diễn thoả sức sáng tạo và thổi hồn vào các nhân vật của mình . Tạo hình của Isla là ấn tượng nhất vừa dễ thương , đáng yêu nhưng cũng không kém phần duyên dáng tế nhị , ẩn chứa bên trong là một nội tâm vô cùng phức tạp . Và chính hình ảnh đã góp phần không hề nhỏ vào dòng cảm xúc mà nội dung phim có được , giúp cho người xem dễ dàng bám sát hơn

Michiru Kinushima

Như đã nói ở trên nếu Michiru mà không kìm nén được cảm xúc thì giờ này có lẽ Plastic Memories đã trở thành chuyện tình tay ba rồi .
Michiru là một cô gái vô cùng đặc biệt . Đặc biệt ở chỗ cô là con nuôi của Giftia mà nhiều năm trước đã khiến cho Kazuki phải chống gậy nhiều năm . Bề ngoài thì lúc nào cũng ghét này ghét nọ nhưng nếu tìm hiểu kĩ hơn cô là một cô gái vô cùng tình cảm , sẵn sàng hi sinh vì bạn bè , cô rất quý và yêu Tsukasa nhưng vì Isla cô sẵn sàng phủ nhận . Một cô gái hết sức tình cảm nhưng không kém phần đáng yêu cởi mở , mỗi lần bị chọc là cô lại đỏ mặt lên , cô là 1 trong 2 nhân vật góp phần tạo nên tiếng cười cho bộ phim.
Ngoài ra Michiru là người cho đi hạnh phúc mà không cần nhận lại vì tình bạn vì sự thông cảm Isla cô sẵn sàng phủ nhận tình yêu của mình để Isla được hạnh phúc đây chính là điều đáng quý ở cô gái này .
Kazuki Kuwanomi

Dù đã không còn cặp với Isla đã lâu nhưng cô lại vô cùng quan tâm . Mỗi lần mà Isla mà buồn Kazuki lại giở thói côn đồ đã lâu chưa sử dụng với ai . Nhưng cô cũng là nhân vật có cái nhìn bao quát nhất 1 phần là vì thuộc dạng đã từng trải nên cô rất thấu hiểu hoàn cảnh của Tsukasa .
Zack
Là một nhân vật mà gần như phim nào cũng có . Một nhân vật vô cùng hài hước . Sở thích của cậu nhóc này là tiết lộ những bí mật thâm cung bí sử của người khác , với mái tóc vàng lãng tử như Hoàng tử thành Rome Fransecco Totti , một vẻ mặt cũng có thể gọi là khá đẹp trai(tôi hay nhầm cậu bé này là Gay) . Một gương mặt trở nên vô cùng nham hiểm khi biết bí mật của một ai đó . Chính mỗi chúng ta sẽ phải bật cười lên vì tính cách vô cùng thú vị và đặc biệt của cậu bé này
Âm nhạc cũng vậy có thể đẩy cao cảm xúc thăng hoa nhưng cũng rơi xuống không phanh khi buồn bã hoặc cảm động
Ring Of Fortune bài hát mở đầu phim cũng đã làm khá tốt nhưng thật sự là tôi vẫn chưa quen được có thể là do mình không quen với thể loại nhạc này nhưng nó cũng đã phần nào thể hiện được ý nghĩa của bộ phim , một thông điệp sâu sắc mà chính nhưng người chung quanh gửi Tsuksa “hãy chờ một ngày cô ấy quay về bên anh”
Asayake No Starmine là ED khá ấn tượng bài hát khiến cho tôi cảm tưởng đây là những dòng suy nghĩ trào ra từ chính trái tim của Isla ca từ nghe sao mà trầm ấm và dễ chịu vô cùng , những nốt nhạc hoà quyện cùng cảm xúc vang lên lần lượt như dàn hoà ca mãi không thôi .
Bài mà tôi cảm thấy ấn tượng nhất chính là bài Again & Again - bài hát trước khi kết thúc Ep12 bài hát vĩnh biệt Isla tôi không biết nhưng mỗi khi nghe bài hát này tôi lại nhớ tới cái nụ hôn cuối cùng đó . Bạn hiểu theo nghĩa tiếng việt một lần nữa và một lần nữa . Đó như một lời khẩn cầu tha thiết một lời nhắn nhủ đầy xúc động
“Lie down on ground to talk to bright sky
A shooting star tears through the deep sky
Blurred eyes with tears caught your heart and so
Never turn back like a playful mind of a child, we are changing
Fly with invisible wings together now
Your temperature is a little below normal
But we can feel warm in a secret terminal
At the ticket gate in the crowd
Hello, goodbye, again and again
See into the future with a telescope
Stay here”
Nhạc nền đã góp một phần không nhỏ vào thành công và cả nội dung mà Plastic Memories muốn truyền đạt . Vô cùng ăn nhập với phân cảnh , vô cùng cảm xúc và trên hết là vô cùng xúc động . Người đời đã từng nói âm nhạc là một trong những điều kì bí có thể chạm đến tâm hồn người xem . Và một lần nữa Plastic Memories đã thật sự thành công .
Zack

Là một nhân vật mà gần như phim nào cũng có . Một nhân vật vô cùng hài hước . Sở thích của cậu nhóc này là tiết lộ những bí mật thâm cung bí sử của người khác , với mái tóc vàng lãng tử như Hoàng tử thành Rome Fransecco Totti , một vẻ mặt cũng có thể gọi là khá đẹp trai(tôi hay nhầm cậu bé này là Gay) . Một gương mặt trở nên vô cùng nham hiểm khi biết bí mật của một ai đó . Chính mỗi chúng ta sẽ phải bật cười lên vì tính cách vô cùng thú vị và đặc biệt của cậu bé này
Âm nhạc cũng vậy có thể đẩy cao cảm xúc thăng hoa nhưng cũng rơi xuống không phanh khi buồn bã hoặc cảm động
Ring Of Fortune bài hát mở đầu phim cũng đã làm khá tốt nhưng thật sự là tôi vẫn chưa quen được có thể là do mình không quen với thể loại nhạc này nhưng nó cũng đã phần nào thể hiện được ý nghĩa của bộ phim , một thông điệp sâu sắc mà chính nhưng người chung quanh gửi Tsuksa “hãy chờ một ngày cô ấy quay về bên anh”
Asayake No Starmine là ED khá ấn tượng bài hát khiến cho tôi cảm tưởng đây là những dòng suy nghĩ trào ra từ chính trái tim của Isla ca từ nghe sao mà trầm ấm và dễ chịu vô cùng , những nốt nhạc hoà quyện cùng cảm xúc vang lên lần lượt như dàn hoà ca mãi không thôi .
Bài mà tôi cảm thấy ấn tượng nhất chính là bài Again & Again - bài hát trước khi kết thúc Ep12 bài hát vĩnh biệt Isla tôi không biết nhưng mỗi khi nghe bài hát này tôi lại nhớ tới cái nụ hôn cuối cùng đó . Bạn hiểu theo nghĩa tiếng việt một lần nữa và một lần nữa . Đó như một lời khẩn cầu tha thiết một lời nhắn nhủ đầy xúc động
“Lie down on ground to talk to bright sky
A shooting star tears through the deep sky
Blurred eyes with tears caught your heart and so
Never turn back like a playful mind of a child, we are changing
Fly with invisible wings together now
Your temperature is a little below normal
But we can feel warm in a secret terminal
At the ticket gate in the crowd
Hello, goodbye, again and again
See into the future with a telescope
Stay here”
Nhạc nền đã góp một phần không nhỏ vào thành công và cả nội dung mà Plastic Memories muốn truyền đạt . Vô cùng ăn nhập với phân cảnh , vô cùng cảm xúc và trên hết là vô cùng xúc động . Người đời đã từng nói âm nhạc là một trong những điều kì bí có thể chạm đến tâm hồn người xem . Và một lần nữa Plastic Memories đã thật sự thành công .
“Đừng bao giờ quên trái lại hãy nhớ nó bởi lẽ kí ức về một người đã khuất bao giờ cũng rất đẹp”
Tạm biệt là hai từ đau đớn nhất . Plastic Memories đã kết thúc nhưng đọng lại trong người xem một giá trị nhân văn , tinh thần vô cùng to lớn . Thời gian là ngự trị mãi trong tất cả mọi người , vạn vật trên khắp vũ trụ này . Plastic Memmories đã đem lại một chuyện tình đẹp , cảm động . Một câu chuyện tình yêu thấm đượm tình người
Kết
Tạm biệt là hai từ đau đớn nhất . Plastic Memories đã kết thúc nhưng đọng lại trong người xem một giá trị nhân văn , tinh thần vô cùng to lớn . Thời gian là ngự trị mãi trong tất cả mọi người , vạn vật trên khắp vũ trụ này . Plastic Memmories đã đem lại một chuyện tình đẹp , cảm động . Một câu chuyện tình yêu thấm đượm tình người
Nhận xét
Đăng nhận xét