[PHÂN TÍCH QUOTES: TINH HOA TRÍ TUỆ ĐƯỢC SINH RA TỪ BẢN CHẤT YẾU HÈN CỦA CON NGƯỜI - KHOẢNH KHẮC IMANITY CHÀO ĐÓN [ NHÀ VUA ] ( THỦ LĨNH ) THỰC SỰ XUẤT HIỆN - 『 』<> SORA/SHIRO - NO GAME NO LIFE ]
[PHÂN TÍCH QUOTES: TINH HOA TRÍ TUỆ ĐƯỢC SINH RA TỪ BẢN CHẤT YẾU HÈN CỦA CON NGƯỜI - KHOẢNH KHẮC IMANITY CHÀO ĐÓN [ NHÀ VUA ] ( THỦ LĨNH ) THỰC SỰ XUẤT HIỆN - 『 』<> SORA/SHIRO - NO GAME NO LIFE ]
.
Do đoạn trích quá dài nên mình sẽ để link light novel của đoạn trích ở đây nhé.
http://valvrareteam.com/…/tap-1-chuong-4-quoc-vuonggrantmas…
.
Do đoạn trích quá dài nên mình sẽ để link light novel của đoạn trích ở đây nhé.
http://valvrareteam.com/…/tap-1-chuong-4-quoc-vuonggrantmas…
Còn đây là link video:
https://www.facebook.com/reviewerchan/videos/2547273455602093/
.
Well, Immunity lại lên sóng đây. Chào mừng mọi người hiện đang ghé qua first quotes của page được viết bởi Immunity và cộng tác viên Hoàng Lê Minh Sơn. Hôm nay chúng ta sẽ đi đến một phân đoạn khá là cuốn hút và mang nhiều ý nghĩa từ vị trí light novel/anime ưa thích của ad Immunity, No game no life, giờ đây lại có dịp được lên sóng . Bây giờ chúng ta sẽ phân tích bài diễn thuyết của Sora/Shiro trong khoảnh khắc cả hai trở thành tân vương của Elchea, nói về vũ khí của con người, giá trị của trí tuệ, tinh hoa sinh ra từ sự hèn nhát của kẻ yếu tột cùng Imanity.
Bài viết chứa nhiều ý kiến cá nhân và còn là lần đầu tiên viết về chủ đề này, nếu bạn nào có ý tưởng khác có thể góp ý thêm cho mình nhé.
.
Ngay từ những câu nói đầu tiên ( mà chắc cũng không được đầu tiên cho lắm ) Sora đã đánh thẳng vào trọng tâm của vấn đề mà toàn thể Imanity gặp phải. Sống trong thế giới không có chiến tranh, nghĩa là không lo vấn đề bị các chủng tộc cấp cao hơn giết hại, vậy cớ sao lại cứ liên tục thua cuộc, thất bại? Cả một lục địa từng được con người nắm giữ giờ đây, bị xâu xé đến nỗi chỉ còn lại một thành phố ( Elchea ). Là do thất bại của tiên vương? Dù có là ai lãnh đạo cũng sẽ dần đi đến kết cục. Hay là do Imanity là chủng tộc hạ đẳng nhất trong hàng ngũ Exceed sao? Vậy nhờ đâu mà Imanity lại sống sót qua cuộc đại chiến còn kinh khủng và tàn khốc hơn hiện tại gấp trăm lần. Tại Imanity sinh ra mà không thể sử dụng ma pháp chăng? Nhưng những con người từ thời đại chiến đã sống sót mà không hề dùng đến ma pháp. Vì có số phận phải chết trong vô vọng ư? Vậy ai là kẻ đặt ra số phận ấy? Tet? Old Deus? các tộc khác? hay do chính Imanity? Cớ sao mà một chủng tộc sống sót qua cuộc đại chiến, chiếm lĩnh cả một lục địa, giờ đây lại bị dồn ép đến bước đường cùng thế này?
.
“—Rất, rất lâu về trước, có một thứ được gọi là 『Mặt trời 』từng tồn tại.
Tỏa ra ánh hào quang lửa trắng, nhuộm bầu trời với màu xanh trong – phải, thiên hạ đồn đại như vậy đấy.
『Đại chiến 』giữa các vị thần và các sinh vật đã thiêu rụi mặt đất. Cả bầu trời trở thành một màn tro xám.
Bầu trời chìm trong tro xám và những Năng lượng Hành tinh—Hành lang Tinh linh trào ra, xung khắc lẫn nhau, khiến cho ánh sáng tỏa ra nhuộm bầu trời trong màu đỏ rực.
Cái sắc đỏ này bao trùm lên cảnh tượng giết chóc tang thương không ngừng trên mặt đất. Hay có lẽ, chính ngôi sao này đang khóc thương, rỉ ra thứ máu đỏ tươi đó –
Trong bầu trời nhuốm máu này, chỉ có thứ tro màu lam ngọc kia tiếp tục rơi xuống.” - No game no life vol 6
Sora đã phỏng đoán gần như chính xác cách mà con người sống sót qua cuộc đại chiến lẫn lý do nhân loại bị dồn vào bước đường cùng. Trong vol 6 ta đã thấy được sự kinh khủng và chết chóc của trận đại chiến, những con quái vật siêu việt lang thang khắp nơi trên mặt đất. Trong cảnh khốn cùng ấy, con người sống sót được là vì đâu? Vì là chuyên gia trong chiến đấu ư? Con người không có cơ thể siêu việt, không có tuổi thọ lại càng không có ma pháp, cho đến cuối cuộc đại chiến, con người chưa từng thành công trong việc giết bất cứ cá nhân nào của chủng tộc khác ( trừ Artosh có thể coi là bị giết một cách gián tiếp ). Những con người có trí tuệ, trí tuệ sinh ra từ nỗi nhục phải trốn chạy trong tuyệt vọng, nỗi nhục vì bị cả thế giới chà đạp mà không thể phản kháng. Từ đó đã có một người tập hợp các hồn ma lại với nhau, dùng trí tuệ và kinh nghiệm sinh ra từ nỗi nhục ấy, thêm thắt vào cuộc chiến, lừa lọc các chủng tộc khác di chuyển ra khỏi lục địa và kết thúc cuộc đại chiến. Đó chính là thành quả từ trí tuệ mà kẻ yếu dùng để bẻ gãy nanh vuốt kẻ mạnh và là khả năng tiến hóa vô hạn để có thể sinh tồn, chấm dứt cuộc đại chiến ( bệnh dịch ) là lý do mà Tet đặt tên cho con người là Imanity ( Immunity: miễn dịch ). Thứ vũ khí mà con người đã từng độc chiếm, trí tuệ và con người tích trữ từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Mười minh ước xuất hiện, bạo lực biến mất, kẻ mạnh mất đi răng nanh và móng vuốt bắt buộc phải trau dồi trí tuệ. Warbeast tạo ra các game điện tử, Elf ứng dụng ma pháp vào trong trò chơi, Flugel điên cuồng thu thập tri thức,... Imanity đã mất đi sự độc chiếm với tri thức. Còn những chủng tộc khác lại kết hợp tri thức cùng sức mạnh phi lý. Không còn độc chiếm món vũ khí duy nhất mà còn bị thua thiệt trong sức mạnh và sự phát triển. Hơn nữa, sống trên hành tinh không còn bạo lực, con người không còn phải đấu tranh để sinh tồn mà chỉ còn sự mặc cảm khi bản thân sinh ra là kẻ yếu dẫn đến sự mai một về cách vận dụng trí tuệ và sự thích nghi để sinh tồn. Trên hành tinh không còn bạo lực, một hình thức chiến tranh mới lại xuất hiện trong khi Imanity lại chưa kịp làm quen với nó.Tất cả điều đó, tất cả những điều đó đã dần đẩy Imanity vào bước đường cùng.
.
Nhưng. Liệu vì thế mà Imanity chấp nhận bị nuốt chửng? Chấp nhận thua cuộc vì bản thân sinh ra là kẻ yếu? Liệu Imanity đã bị tước đoạt đi toàn bộ vũ khí để chống lại kẻ mạnh hay chưa? Đúng là các chủng tộc khác ( kẻ mạnh ) đã sử dụng và mài dũa trí tuệ, nhưng vẫn là dùng trí tuệ từ góc nhìn của kẻ mạnh nhìn xuống kẻ yếu. Dù có là chủng tộc gần cuối bảng đi nữa vẫn vượt trội hơi Imanity, vẫn đứng trên danh nghĩa kẻ mạnh chưa từng thua cuộc có nghĩa là chúng vẫn sở hữu toàn bộ tinh hoa đến từ trí tuệ. Trong khi Imanity, con người đã thấm thía điều này từ tận khi chưa xuất hiện mười minh ước, liên tục bị xem thường, chà đạp, liên tục thua cho đến khi không thể thua được nữa họ mới lấy kinh nghiệm đúc kết từ sự nhục nhã đấy, lấy bài học từ những lần thua cuộc ấy để đánh bại kẻ mạnh. Từ trước đến nay, phương thức sử dụng trí tuệ của con người chưa từng thay đổi. Đúng chưa hề thay đổi dù trong quá khứ cho đến tận lúc 『 』 - Sora/Shiro xuất hiện.
Từ trước khi Sora và Shiro đến, đã có những con người đã thể hiện tiềm năng đáng kinh ngạc của Imanity. Chlammy Zell đã thương lượng với tộc Elf để đổi lấy sự bảo hộ cho Elchea, sau khi gặp Sora và Shiro, cô đã thay đổi, tự tìm ra phương pháp của bản thân và chiến thắng một đối thủ tộc Elf ( mở đầu vol 5 ). Step cũng không phải là một cá nhân tầm thường, cô có thể gọi là một thiên tài khi rất hiểu biết và liên tục tiếp thu và học hỏi từ Sora, nhưng vì chơi chung với một đám toàn quái vật não lớn nên không được thể hiện quá nhiều.Tiền vương của Elchea đã liên tục thua Warbeats, đánh cược những vùng đất không cần thiết nhằm tìm ra điểm yếu của Warbeats, để lại một hy vọng cho nhà vua tiếp theo, biến Warbeats thành con mồi cho vị vua mang theo hy vọng của Imanity. Xa hơn nữa là Coron Dora, người đã dẫn dắt và lập ra Elchea khi mười minh ước xuất hiện. Và không thể không kể đến Riku cùng những hồn ma ( Shuvi là một Ex-machina ), những người hùng vô danh đã chấm dứt cuộc đại chiến.
.
Thế thứ khác biệt giờ đây khi đã hòa bình và trước hồi còn diễn ra đại chiến là gì ?. Phải chăng trước kia nếu con người có lợi thế về trí tuệ vì họ là người duy nhất có nó ? Nhưng giờ đây, các loài khác, các kẻ mạnh, những chủng loài thống trị, lại dùng những chính những nanh vuốt sắc nhọn đó để tạo nên sản phẩm trí tuệ, dùng phép thuật để trau dồi kiến thức, dành tuổi thọ gần như bất tử của chúng để học hỏi, chúng dùng những thứ mà con người không có, những điểm con người bị yếu kém để tạo ra thứ “vũ khí” mà một thời là độc chiếm của ta. Và cũng không lâu sau chính thứ vũ khí đấy, đã bị vượt xa bởi các chủng loài đó . Giờ không còn là người duy nhất, liệu họ có thực sự còn có lợi thế, khi kiến thức đáng lẽ ra cần nhiều thế hệ để trau dồi, giờ lại bị vượt qua bằng một tốc độ mà họ chỉ có thể mơ tới.
.
Một lần nữa họ lại trở thành giống loài yếu kém nhất. Mọi hy vọng dường như biến mất. Sức mạnh duy nhất và mạnh nhất mà con người từng một thời độc chiếm giờ đã còn chẳng là gì so với các chủng tộc khác.
Nhưng có thực sự như vậy không. Thế mạnh của con người có thực sự là phải là trí tuệ. Từ hồi đại chiến, Imanity có trí tuệ nhưng ta lại thấy hiếm ai sử dụng được sức mạnh đó. Không, đó là nghị lực của họ, đó mới là cái tinh hoa trong vũ khí, trong trí tuệ của họ, là khả năng thích nghi của con người. Imanity đã sống sót đến cuối cuộc đại chiến không phải vì họ có trí tuệ mà học biết cách sử dụng nó để “chiến thắng”.Họ đã lấy những thứ của các loài khác, công nghệ của loài khác, thông tin của các loài khác, thực tế rằng lý do họ “chiến thắng” cuộc đại chiến là do lượng kiến thức dồi dào lấy được từ kẻ mạnh.
Nếu là những loài thống trị, chúng không bao giờ nghĩ tới việc học hỏi kiến thức từ những giống loài khác, do chúng luôn là kẻ thắng. Nhưng nhờ cái thế yếu của Imanity mà nó bắt họ phải tự thích nghi. Chính vì khả năng thích nghi đó họ mới có thể làm được điều đáng lẽ ra là không thể nếu chỉ phụ thuộc vào trí tuệ của chính mình.
Hay ngay trong cả phần đầu của truyện, họ chưa bao giờ là người làm ra trò chơi, Sora và Shiro từ đầu đều luôn là người được giải thích luật chơi và chơi trò chơi của kẻ khác. Nhưng vì khả năng thích nghi của mình, họ mới có thể tìm ra cách hoạt động của trò chơi và lợi dụng chúng . Như trong trò chơi của WarBeasts, kể cả trong trò chơi chúng đều cố thắng bằng sức mạnh thuần khiết, nhưng vì yếu hơn hẳn về khoảng đấy nên Sora và Shiro mới phải sử dụng các chiến thuật táo bạo và những tính toán phức tạp để chiến thắng. Có thể nói chính vì là “kẻ yếu”, Imanity mới được mãi dũa bởi hoàn cảnh, mới có thể kết tinh được cái “trí tuệ” mà chỉ con người có.
.
Nhưng nếu chỉ như vậy, họ chỉ có thể sống sót chứ không thể chiến thắng. Nhưng thế yếu cũng tạo ra một lợi thế khác cho con người. Thế yếu là thế phản công dễ nhất, do không kẻ mạnh nghĩ họ có thể làm được, nên chúng cũng chẳng quan tâm tới khả năng đó. Imanity đã từng có tiền vương luôn liên tục đánh cược những mảnh đất của Imanity để lấy được thông tin, nếu đó một loài như Flugel hay Elf, chúng sẽ không cho. Nhưng do loài người được coi là loài yếu kém nhất, ở dưới đáy của Exceed, chúng mới cho ta được bí mật của trò chơi, cho rằng Imanity là miếng mồi ngon nhưng cuối cùng thì bị săn đuổi ngược lại. Hay trong trận đấu với Flugel, Jibril rõ ràng vượt trội so với 『 』 về mọi mặt, cuối cùng lại thua cuộc do sự xem thường chủng tộc Imanity như một loài côn trùng. Cho đến khi nhìn thấy khả năng thực sự đến từ Imanity, loài sâu bọ mà cô luôn khinh thường Jibril đã phải thốt lên rằng “Tôi thua rồi…. Người của thế giới khác…. Không, Imanity… quả thật là một chủng tộc đáng sợ”.
Thế sao trước khi Sora và Shiro đến, Imanity lại chưa chiếm cả thế giới luôn rồi. Bởi đó là do về nhận thức về trí tuệ. Họ từ trước đến nay luôn coi trí tuệ là một con số có thể đếm được, tất cả các loài đều như vậy. Nhưng thứ mà Sora và Shiro đã chỉ ra rằng là không nhất thiết chỉ có một loại trí tuệ, quan trọng là cách ta sử dụng trí tuệ đó, hay góc nhìn mà ta có về trí tuệ. Điều này được chứng minh ở lần nữa khi với Jibril, một Flugel phải nói là có kiến thức vượt xa bất kỳ giống loài nào, cũng vì thế Jibril chỉ luôn phòng thủ, luôn chơi an toàn, cho đến khi bên còn lại hết từ nói, một cuộc thi về số lượng. Một phong cách chơi mang đậm tư tưởng của kẻ mạnh, chỉ sử dụng sức mạnh áp đảo để đè bẹp kẻ khác. Nhưng 『 』 đã chỉ ra rằng, không quan trọng ở số lượng từ ngữ ta biết (tượng trung cho kiến thức, trí tuệ) lớn hay nhỏ, mà họ quan tâm vào loại từ và thứ tự hay ngắn gọn ra là cách sử dụng những từ đó, vì thế họ tấn công một cách từ từ, tiến vào sâu, xuyên qua lớp phòng thủ từ bên trong, còn Jibril còn không hay biết gì cho đến phút cuối cùng, họ sử dụng những nước đi một cách cẩn thận và tính toán nhưng không kém phần “hèn nhất”, những nước đi của “kẻ yếu”. Chứng minh rằng, dù hạng #6 hùng mạnh như Flugel có coi Imanity như sâu bọ, thì sâu bọ cũng không đồng nghĩa với yếu ớt và bất lực, rằng chỉ có sâu bọ mới có thể đi qua, xuyên thấu sự hùng mạnh của những kẻ thống trị.
.
Thế nhưng tại sao lại là Sora và Shiro mà không phải ai khác. Tại sao lại là hai người họ lại là người được chọn. Thế giới mà họ đang sống là thế giới ngược lại hoàn toàn, đó là thế giới mà con người đang thống trị, các loại khác đều không còn có cửa làm gì, thực tế nếu phải so sánh thế giới ta còn có đủ tài nguyên để đấu lại các loài thống trị. Nhưng ngay trong xã hội loài người cũng có sự phân cấp về tài năng, những kẻ nanh sắc da dày vẫn bắt nạt những kẻ thông minh. Và khi thế giới chuyển sang thời kỳ mà con người coi trọng kiến thức hơn, thì cũng như trên, cũng lại có sự phân cấp của Exceed. Và Sora và Shiro là hai anh em NEET, họ đều là thiên tài nhưng chỉ trong game, chính họ cũng được coi là cặn bã của thế giới như Imanity. Nhưng họ lại là người tìm ra được tiềm năng của mình, họ biết cách sử dụng trí tuệ của bản thân. Cũng vì thế, họ được Tet để mắt đến. Được chọn để thay đổi tầm nhìn của Imanity và toàn bộ Exceed về con người và mục đích thật sự của mười minh ước. Vì họ cũng từng một lần ở vị trí đó. Đó là chuyện bình thường khi những kẻ “ở tận đáy” của xã hội dẫn dắt. Bởi vì chính Sora và Shiro hiểu rõ hơn ai hết tiềm năng vô hạn của con người.
“ Họ nói rằng con người có thể thay đổi, nhưng điều đó có thật sự đúng? Nếu họ quyết định rằng họ muốn bay, liệu họ sẽ mọc lên đôi cánh? Tôi không nghĩ vậy. Cậu không thay đổi chính mình. Cậu tự tạo nên con đường của chính cậu. Cậu tự tạo ra cách để bay trong khi vẫn là chính mình ” - Sora
Họ muốn Imanity sử dụng hết tiềm năng đó, thích nghi với tình hình hiện tại bằng những gì họ có chứ không phải là cố gắng để giống các loài khác, không tự ti vì bản thân yếu đuối hơn các chủng tộc khác, rằng mỗi chủng tộc có tiềm năng riêng, mỗi người phải biết được cái tiềm năng đó, rằng đừng cố lấy người không giống mình (không cùng loài) để làm mục đích cho sự phát triển của chính mình. Rằng con người thì đừng cố mọc cánh mà bay hãy nghĩ ra cách mà con người có thể làm từ những thứ ta được trao cho. Bởi vì kẻ mạnh dù có sử dụng vũ khí của kẻ yếu cũng sẽ chẳng thể phát huy hết khả năng của nó, trí tuệ của con người về bản chất chính là thứ vũ khí sinh ra từ sự yếu hèn của con người.
.
Imanity là kẻ yếu. Đó là sự thật chưa từng thay đổi từ trước đến nay, con người là kẻ yếu xé nát cổ họng của những kẻ tự xem bản thân là kẻ mạnh. Là kẻ yếu tự mình đấu tranh để sinh tồn, không do bất kỳ ai tạo ra, Không sinh ra bởi nguyện vọng của bất cứ ai, từ con thú bằng ý chí đã tiến hóa thành giống loài hai chân Imanity. Imanity mãi mãi là kẻ yếu, những kẻ yếu đuối đáng tự hào đạt được trí tuệ cho riêng mình để không phải dựa dẫm vào ma pháp, dùng phương pháp của kẻ yếu để đối đầu với các chủng tộc mạnh hơn và xé nát cổ họng tự đắc của chúng.
“Chủng tộc loài người không thể sử dụng ma pháp, thậm chí cả cảm nhận thấy cũng không được…. Nhưng chính bởi vì “hèn nhát”, chúng ta có được trí tuệ vượt ra khỏi ma pháp, có được trí tuệ nhìn thấu cả ma pháp! Chúng ta không có giác quan phi thường, nhưng chỉ đơn thuần vì “hèn nhát” mà dùng [học tập] và [kinh nghiệm] để tạo ra trí tuệ đạt tới mức có thể dự đoán được tương lai!”
Vậy nên, Sora và Shiro mới tuyên bố rằng 『 』 sẽ dùng phương pháp của kẻ yếu để đánh bại kẻ mạnh. Không cần phụ thuộc vào ma pháp, chẳng cần cơ thể mạnh vượt ngưỡng vật lý, không cần nhiều thời gian như tuổi thọ vĩnh hằng, 『 』 sẽ dùng điều mà con người đã liên tục làm trong qua khứ cho đến hiện tại thậm chí là trong tương lai. Bởi lẽ lịch sử có những điều luôn lặp lại không ngừng, người nhe răng cắn xé những kẻ mạnh béo mập không ai khác chính là kẻ yếu tột cùng. Riku gián tiếp giết Artosh, quốc vương tiền nhiệm tạo nên cái bẫy để săn đuổi Warbeats,... Bởi lẽ, vì sinh ra mà không có bất cứ điều gì, tựa như một tờ giấy trắng, con người mới mang theo tiềm năng vô cùng tận để trở thành, để làm được bất cứ điều gì. Vì là chủng tộc yếu nhất mới là thiên địch của kẻ mạnh nhất. Đến cả thần chiến tranh, kẻ mạnh nhất trong cuộc đại chiến cũng đã thừa nhận:“Quả nhiên rất hợp lý, kẻ có thể đứng lên chống lại người Mạnh nhất như ta, chỉ có thể là kẻ Yếu nhất — có đúng vậy không hả, 『 Sói 』?” . Trên bước đường cùng Imanity ( con mồi ) sẽ lộ ra nanh vuốt để cắn trả lại kẻ thù, đảo ngược vị trí của thợ săn và con mồi. Chủng tộc duy nhất không do thần linh tạo ra, yếu ớt hơn nhưng cũng mang nhiều tiềm năng hơn bất cứ chủng tộc nào khác.
.
Khi Sora và Shiro tuyên chiến với tất cả các chủng tộc khác, nó không chỉ là sự liều mạng nông nổi mà là cả một tầm nhìn chiến lược về vị thế của Imanity bấy giờ. Hạng #7 Elf, một chủng tộc có thiên phú về ma pháp, đến từ cường quốc ma pháp đã bị hai Imanity đánh bại, dù chỉ là gián tiếp thì Elf cũng đã lần đầu tiên bại trận trước Imanity. Vậy thì các chủng tộc khác với thường thức thông thường sẽ nghĩ gì? Imanity đang được một chủng tộc nào đó bảo hộ, dẫn đến sự nghi ngờ lẫn nhau và sẽ không tấn công cho đến khi biết được ai đang bảo kê cho Imanity. Đó không phải là gì khác ngoài trí tuệ. Sự hiểu rõ vị thế bị khinh thường của Imanity, lợi dụng sự khinh thường và cao ngạo của những chủng tộc đứng trên vị thế của kẻ mạnh để tạo nên lợi thế cho bản thân. Trí tuệ sinh ra từ việc hiểu rõ bản thân yếu đuối ra sao, dùng nó để dự đoán các nước đi tiếp theo và làm vũ khí để đánh trả lại các chủng tộc khác. Chỉ một lời tuyên bố thôi, 『 』 đã cho thấy tầm quan trọng và sự đáng sợ đến từ trí tuệ của Imanity.
Nhưng, liệu lời tuyên chiến ấy ngoài mục đích đã được nói rõ liệu còn có ý nghĩa ngầm nào khác? Loài yếu có thực sự đớp được kẻ mạnh ? Con người có thực sự tay không đánh được hổ. Và Sora và Shiro hiểu điều đó, một mình họ không thể chống lại thế giới, họ hiểu được con người yếu đuối ra sao, giới hạn thực sự của chính họ. Đấy là tại sao họ là chủng tộc duy nhất đi liên kết với các chủng tộc khác. Chỉ có kẻ yếu mới đoàn kết để chống lại kẻ mạnh. Có lẽ lúc đầu, ai cũng nghĩ việc Sora và Shiro đi “kết bạn” với các giống loài khác là vì tác giả thích cái thứ trẻ con “kẻ xấu hoàn lương”. Nhưng đây không phải một tình huống như thế, con người liệu có thể chiến thắng nếu chỉ có mỗi bản thân. Ngay trong thế giới thật, ta luôn lấy những thứ xung quanh, khai thác thiên nhiên để phát triển. Hay ngay trong cuộc đại chiến, con người đã sống sót trên những tàn dư của kẻ mạnh, họ đã chiến thắng vì hợp tác với Ex-machina. Điều đó chỉ có thể xảy ra nếu bạn là kẻ yếu, những kẻ khinh thường và cao ngạo các giống loài khác sẽ không bao giờ được như thế. Nhưng cũng để hợp tác với kẻ mạnh ta phải cho chúng đứng ở vị trí của kẻ yếu. Vì chỉ có kẻ yếu mới hợp tác với kẻ yếu, nhưng cách nào để kẻ yếu khuất phục kẻ mạnh ?
Họ lần nữa lại phải dùng chính thứ của kẻ mạnh để chống lại kẻ mạnh. Cách này dù không biến ta thành kẻ mạnh nhưng nó cho ta đứng ngang hàng với chúng. Chính chiêu thức chúng dùng (cuộc đại chiến), chính cơ chế trò chơi (warbeast), chính sự ngạo mạn của chúng (Jibril) để chống lại chúng. Một cách làm “yếu hèn”, nhưng có thực sự có vấn đề không, khi từ trước đến nay, ta vẫn luôn là giống loài “yếu hèn”. Kẻ yếu thì có cách làm của kẻ yếu, Imanity có cách làm của Imanity. Bởi lẽ, thiên địch tự nhiên của kẻ mạnh chỉ có thể là những kẻ yếu đuối hơn.
Mười minh ước không thay đổi bản chất của bất kỳ loài nào, nó không hề thay đổi cán cân sức mạnh, nó chỉ làm thay đổi góc nhìn của ta về thế giới. Và chỉ có những người biết được điều này, và phát huy hết tiềm năng, thì dù có là kẻ “hèn yếu”, người đó mới có được chiến thắng thực sự. Và ngay khi bước đến Disaboard Sora đã nhanh chóng nhận ra điều này. Việc ngay lập tức nhìn nhận thế mạnh, yếu của từng chủng tộc và lập ra chiến lược để cầm chân các chủng tộc khác nhằm câu kéo thời gian để Imanity có thể chuẩn bị các phương án phù hợp đã thể hiện rõ khả năng đáng kinh ngạc của hai anh em Sora và Shiro, rằng 『 』 thực sự là người mà quốc vương tiền nhiệm đánh cược vào. Vị vua có thể vực dậy Imanity.
.
Well... các bác còn mong chờ gì ở đoạn này nữa? Đây không phải light novel nên không có gợi ý thưởng thức như các bài khác của Immunity đâu. Nhưng nếu muốn, các bạn vẫn có thể tự mày mò để tìm ra cách phù hợp nhất với chính bản thân mà. Good Luck.
Cảm ơn bạn Sơn Hoàng Lê Minh đã đồng ý làm cộng tác viên hỗ trợ mình viết bài first quotes này ( mà ngẫm lại chắc đây cũng là một bài first có mặt cả ad lẫn CTV ).
Cảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc bài viết của Immunity’s team.
Admin: #Immunity
CTV: #SamTHK
.
.
Well, Immunity lại lên sóng đây. Chào mừng mọi người hiện đang ghé qua first quotes của page được viết bởi Immunity và cộng tác viên Hoàng Lê Minh Sơn. Hôm nay chúng ta sẽ đi đến một phân đoạn khá là cuốn hút và mang nhiều ý nghĩa từ vị trí light novel/anime ưa thích của ad Immunity, No game no life, giờ đây lại có dịp được lên sóng . Bây giờ chúng ta sẽ phân tích bài diễn thuyết của Sora/Shiro trong khoảnh khắc cả hai trở thành tân vương của Elchea, nói về vũ khí của con người, giá trị của trí tuệ, tinh hoa sinh ra từ sự hèn nhát của kẻ yếu tột cùng Imanity.
Bài viết chứa nhiều ý kiến cá nhân và còn là lần đầu tiên viết về chủ đề này, nếu bạn nào có ý tưởng khác có thể góp ý thêm cho mình nhé.
.
Ngay từ những câu nói đầu tiên ( mà chắc cũng không được đầu tiên cho lắm ) Sora đã đánh thẳng vào trọng tâm của vấn đề mà toàn thể Imanity gặp phải. Sống trong thế giới không có chiến tranh, nghĩa là không lo vấn đề bị các chủng tộc cấp cao hơn giết hại, vậy cớ sao lại cứ liên tục thua cuộc, thất bại? Cả một lục địa từng được con người nắm giữ giờ đây, bị xâu xé đến nỗi chỉ còn lại một thành phố ( Elchea ). Là do thất bại của tiên vương? Dù có là ai lãnh đạo cũng sẽ dần đi đến kết cục. Hay là do Imanity là chủng tộc hạ đẳng nhất trong hàng ngũ Exceed sao? Vậy nhờ đâu mà Imanity lại sống sót qua cuộc đại chiến còn kinh khủng và tàn khốc hơn hiện tại gấp trăm lần. Tại Imanity sinh ra mà không thể sử dụng ma pháp chăng? Nhưng những con người từ thời đại chiến đã sống sót mà không hề dùng đến ma pháp. Vì có số phận phải chết trong vô vọng ư? Vậy ai là kẻ đặt ra số phận ấy? Tet? Old Deus? các tộc khác? hay do chính Imanity? Cớ sao mà một chủng tộc sống sót qua cuộc đại chiến, chiếm lĩnh cả một lục địa, giờ đây lại bị dồn ép đến bước đường cùng thế này?
.
“—Rất, rất lâu về trước, có một thứ được gọi là 『Mặt trời 』từng tồn tại.
Tỏa ra ánh hào quang lửa trắng, nhuộm bầu trời với màu xanh trong – phải, thiên hạ đồn đại như vậy đấy.
『Đại chiến 』giữa các vị thần và các sinh vật đã thiêu rụi mặt đất. Cả bầu trời trở thành một màn tro xám.
Bầu trời chìm trong tro xám và những Năng lượng Hành tinh—Hành lang Tinh linh trào ra, xung khắc lẫn nhau, khiến cho ánh sáng tỏa ra nhuộm bầu trời trong màu đỏ rực.
Cái sắc đỏ này bao trùm lên cảnh tượng giết chóc tang thương không ngừng trên mặt đất. Hay có lẽ, chính ngôi sao này đang khóc thương, rỉ ra thứ máu đỏ tươi đó –
Trong bầu trời nhuốm máu này, chỉ có thứ tro màu lam ngọc kia tiếp tục rơi xuống.” - No game no life vol 6
Sora đã phỏng đoán gần như chính xác cách mà con người sống sót qua cuộc đại chiến lẫn lý do nhân loại bị dồn vào bước đường cùng. Trong vol 6 ta đã thấy được sự kinh khủng và chết chóc của trận đại chiến, những con quái vật siêu việt lang thang khắp nơi trên mặt đất. Trong cảnh khốn cùng ấy, con người sống sót được là vì đâu? Vì là chuyên gia trong chiến đấu ư? Con người không có cơ thể siêu việt, không có tuổi thọ lại càng không có ma pháp, cho đến cuối cuộc đại chiến, con người chưa từng thành công trong việc giết bất cứ cá nhân nào của chủng tộc khác ( trừ Artosh có thể coi là bị giết một cách gián tiếp ). Những con người có trí tuệ, trí tuệ sinh ra từ nỗi nhục phải trốn chạy trong tuyệt vọng, nỗi nhục vì bị cả thế giới chà đạp mà không thể phản kháng. Từ đó đã có một người tập hợp các hồn ma lại với nhau, dùng trí tuệ và kinh nghiệm sinh ra từ nỗi nhục ấy, thêm thắt vào cuộc chiến, lừa lọc các chủng tộc khác di chuyển ra khỏi lục địa và kết thúc cuộc đại chiến. Đó chính là thành quả từ trí tuệ mà kẻ yếu dùng để bẻ gãy nanh vuốt kẻ mạnh và là khả năng tiến hóa vô hạn để có thể sinh tồn, chấm dứt cuộc đại chiến ( bệnh dịch ) là lý do mà Tet đặt tên cho con người là Imanity ( Immunity: miễn dịch ). Thứ vũ khí mà con người đã từng độc chiếm, trí tuệ và con người tích trữ từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Mười minh ước xuất hiện, bạo lực biến mất, kẻ mạnh mất đi răng nanh và móng vuốt bắt buộc phải trau dồi trí tuệ. Warbeast tạo ra các game điện tử, Elf ứng dụng ma pháp vào trong trò chơi, Flugel điên cuồng thu thập tri thức,... Imanity đã mất đi sự độc chiếm với tri thức. Còn những chủng tộc khác lại kết hợp tri thức cùng sức mạnh phi lý. Không còn độc chiếm món vũ khí duy nhất mà còn bị thua thiệt trong sức mạnh và sự phát triển. Hơn nữa, sống trên hành tinh không còn bạo lực, con người không còn phải đấu tranh để sinh tồn mà chỉ còn sự mặc cảm khi bản thân sinh ra là kẻ yếu dẫn đến sự mai một về cách vận dụng trí tuệ và sự thích nghi để sinh tồn. Trên hành tinh không còn bạo lực, một hình thức chiến tranh mới lại xuất hiện trong khi Imanity lại chưa kịp làm quen với nó.Tất cả điều đó, tất cả những điều đó đã dần đẩy Imanity vào bước đường cùng.
.
Nhưng. Liệu vì thế mà Imanity chấp nhận bị nuốt chửng? Chấp nhận thua cuộc vì bản thân sinh ra là kẻ yếu? Liệu Imanity đã bị tước đoạt đi toàn bộ vũ khí để chống lại kẻ mạnh hay chưa? Đúng là các chủng tộc khác ( kẻ mạnh ) đã sử dụng và mài dũa trí tuệ, nhưng vẫn là dùng trí tuệ từ góc nhìn của kẻ mạnh nhìn xuống kẻ yếu. Dù có là chủng tộc gần cuối bảng đi nữa vẫn vượt trội hơi Imanity, vẫn đứng trên danh nghĩa kẻ mạnh chưa từng thua cuộc có nghĩa là chúng vẫn sở hữu toàn bộ tinh hoa đến từ trí tuệ. Trong khi Imanity, con người đã thấm thía điều này từ tận khi chưa xuất hiện mười minh ước, liên tục bị xem thường, chà đạp, liên tục thua cho đến khi không thể thua được nữa họ mới lấy kinh nghiệm đúc kết từ sự nhục nhã đấy, lấy bài học từ những lần thua cuộc ấy để đánh bại kẻ mạnh. Từ trước đến nay, phương thức sử dụng trí tuệ của con người chưa từng thay đổi. Đúng chưa hề thay đổi dù trong quá khứ cho đến tận lúc 『 』 - Sora/Shiro xuất hiện.
Từ trước khi Sora và Shiro đến, đã có những con người đã thể hiện tiềm năng đáng kinh ngạc của Imanity. Chlammy Zell đã thương lượng với tộc Elf để đổi lấy sự bảo hộ cho Elchea, sau khi gặp Sora và Shiro, cô đã thay đổi, tự tìm ra phương pháp của bản thân và chiến thắng một đối thủ tộc Elf ( mở đầu vol 5 ). Step cũng không phải là một cá nhân tầm thường, cô có thể gọi là một thiên tài khi rất hiểu biết và liên tục tiếp thu và học hỏi từ Sora, nhưng vì chơi chung với một đám toàn quái vật não lớn nên không được thể hiện quá nhiều.Tiền vương của Elchea đã liên tục thua Warbeats, đánh cược những vùng đất không cần thiết nhằm tìm ra điểm yếu của Warbeats, để lại một hy vọng cho nhà vua tiếp theo, biến Warbeats thành con mồi cho vị vua mang theo hy vọng của Imanity. Xa hơn nữa là Coron Dora, người đã dẫn dắt và lập ra Elchea khi mười minh ước xuất hiện. Và không thể không kể đến Riku cùng những hồn ma ( Shuvi là một Ex-machina ), những người hùng vô danh đã chấm dứt cuộc đại chiến.
.
Thế thứ khác biệt giờ đây khi đã hòa bình và trước hồi còn diễn ra đại chiến là gì ?. Phải chăng trước kia nếu con người có lợi thế về trí tuệ vì họ là người duy nhất có nó ? Nhưng giờ đây, các loài khác, các kẻ mạnh, những chủng loài thống trị, lại dùng những chính những nanh vuốt sắc nhọn đó để tạo nên sản phẩm trí tuệ, dùng phép thuật để trau dồi kiến thức, dành tuổi thọ gần như bất tử của chúng để học hỏi, chúng dùng những thứ mà con người không có, những điểm con người bị yếu kém để tạo ra thứ “vũ khí” mà một thời là độc chiếm của ta. Và cũng không lâu sau chính thứ vũ khí đấy, đã bị vượt xa bởi các chủng loài đó . Giờ không còn là người duy nhất, liệu họ có thực sự còn có lợi thế, khi kiến thức đáng lẽ ra cần nhiều thế hệ để trau dồi, giờ lại bị vượt qua bằng một tốc độ mà họ chỉ có thể mơ tới.
.
Một lần nữa họ lại trở thành giống loài yếu kém nhất. Mọi hy vọng dường như biến mất. Sức mạnh duy nhất và mạnh nhất mà con người từng một thời độc chiếm giờ đã còn chẳng là gì so với các chủng tộc khác.
Nhưng có thực sự như vậy không. Thế mạnh của con người có thực sự là phải là trí tuệ. Từ hồi đại chiến, Imanity có trí tuệ nhưng ta lại thấy hiếm ai sử dụng được sức mạnh đó. Không, đó là nghị lực của họ, đó mới là cái tinh hoa trong vũ khí, trong trí tuệ của họ, là khả năng thích nghi của con người. Imanity đã sống sót đến cuối cuộc đại chiến không phải vì họ có trí tuệ mà học biết cách sử dụng nó để “chiến thắng”.Họ đã lấy những thứ của các loài khác, công nghệ của loài khác, thông tin của các loài khác, thực tế rằng lý do họ “chiến thắng” cuộc đại chiến là do lượng kiến thức dồi dào lấy được từ kẻ mạnh.
Nếu là những loài thống trị, chúng không bao giờ nghĩ tới việc học hỏi kiến thức từ những giống loài khác, do chúng luôn là kẻ thắng. Nhưng nhờ cái thế yếu của Imanity mà nó bắt họ phải tự thích nghi. Chính vì khả năng thích nghi đó họ mới có thể làm được điều đáng lẽ ra là không thể nếu chỉ phụ thuộc vào trí tuệ của chính mình.
Hay ngay trong cả phần đầu của truyện, họ chưa bao giờ là người làm ra trò chơi, Sora và Shiro từ đầu đều luôn là người được giải thích luật chơi và chơi trò chơi của kẻ khác. Nhưng vì khả năng thích nghi của mình, họ mới có thể tìm ra cách hoạt động của trò chơi và lợi dụng chúng . Như trong trò chơi của WarBeasts, kể cả trong trò chơi chúng đều cố thắng bằng sức mạnh thuần khiết, nhưng vì yếu hơn hẳn về khoảng đấy nên Sora và Shiro mới phải sử dụng các chiến thuật táo bạo và những tính toán phức tạp để chiến thắng. Có thể nói chính vì là “kẻ yếu”, Imanity mới được mãi dũa bởi hoàn cảnh, mới có thể kết tinh được cái “trí tuệ” mà chỉ con người có.
.
Nhưng nếu chỉ như vậy, họ chỉ có thể sống sót chứ không thể chiến thắng. Nhưng thế yếu cũng tạo ra một lợi thế khác cho con người. Thế yếu là thế phản công dễ nhất, do không kẻ mạnh nghĩ họ có thể làm được, nên chúng cũng chẳng quan tâm tới khả năng đó. Imanity đã từng có tiền vương luôn liên tục đánh cược những mảnh đất của Imanity để lấy được thông tin, nếu đó một loài như Flugel hay Elf, chúng sẽ không cho. Nhưng do loài người được coi là loài yếu kém nhất, ở dưới đáy của Exceed, chúng mới cho ta được bí mật của trò chơi, cho rằng Imanity là miếng mồi ngon nhưng cuối cùng thì bị săn đuổi ngược lại. Hay trong trận đấu với Flugel, Jibril rõ ràng vượt trội so với 『 』 về mọi mặt, cuối cùng lại thua cuộc do sự xem thường chủng tộc Imanity như một loài côn trùng. Cho đến khi nhìn thấy khả năng thực sự đến từ Imanity, loài sâu bọ mà cô luôn khinh thường Jibril đã phải thốt lên rằng “Tôi thua rồi…. Người của thế giới khác…. Không, Imanity… quả thật là một chủng tộc đáng sợ”.
Thế sao trước khi Sora và Shiro đến, Imanity lại chưa chiếm cả thế giới luôn rồi. Bởi đó là do về nhận thức về trí tuệ. Họ từ trước đến nay luôn coi trí tuệ là một con số có thể đếm được, tất cả các loài đều như vậy. Nhưng thứ mà Sora và Shiro đã chỉ ra rằng là không nhất thiết chỉ có một loại trí tuệ, quan trọng là cách ta sử dụng trí tuệ đó, hay góc nhìn mà ta có về trí tuệ. Điều này được chứng minh ở lần nữa khi với Jibril, một Flugel phải nói là có kiến thức vượt xa bất kỳ giống loài nào, cũng vì thế Jibril chỉ luôn phòng thủ, luôn chơi an toàn, cho đến khi bên còn lại hết từ nói, một cuộc thi về số lượng. Một phong cách chơi mang đậm tư tưởng của kẻ mạnh, chỉ sử dụng sức mạnh áp đảo để đè bẹp kẻ khác. Nhưng 『 』 đã chỉ ra rằng, không quan trọng ở số lượng từ ngữ ta biết (tượng trung cho kiến thức, trí tuệ) lớn hay nhỏ, mà họ quan tâm vào loại từ và thứ tự hay ngắn gọn ra là cách sử dụng những từ đó, vì thế họ tấn công một cách từ từ, tiến vào sâu, xuyên qua lớp phòng thủ từ bên trong, còn Jibril còn không hay biết gì cho đến phút cuối cùng, họ sử dụng những nước đi một cách cẩn thận và tính toán nhưng không kém phần “hèn nhất”, những nước đi của “kẻ yếu”. Chứng minh rằng, dù hạng #6 hùng mạnh như Flugel có coi Imanity như sâu bọ, thì sâu bọ cũng không đồng nghĩa với yếu ớt và bất lực, rằng chỉ có sâu bọ mới có thể đi qua, xuyên thấu sự hùng mạnh của những kẻ thống trị.
.
Thế nhưng tại sao lại là Sora và Shiro mà không phải ai khác. Tại sao lại là hai người họ lại là người được chọn. Thế giới mà họ đang sống là thế giới ngược lại hoàn toàn, đó là thế giới mà con người đang thống trị, các loại khác đều không còn có cửa làm gì, thực tế nếu phải so sánh thế giới ta còn có đủ tài nguyên để đấu lại các loài thống trị. Nhưng ngay trong xã hội loài người cũng có sự phân cấp về tài năng, những kẻ nanh sắc da dày vẫn bắt nạt những kẻ thông minh. Và khi thế giới chuyển sang thời kỳ mà con người coi trọng kiến thức hơn, thì cũng như trên, cũng lại có sự phân cấp của Exceed. Và Sora và Shiro là hai anh em NEET, họ đều là thiên tài nhưng chỉ trong game, chính họ cũng được coi là cặn bã của thế giới như Imanity. Nhưng họ lại là người tìm ra được tiềm năng của mình, họ biết cách sử dụng trí tuệ của bản thân. Cũng vì thế, họ được Tet để mắt đến. Được chọn để thay đổi tầm nhìn của Imanity và toàn bộ Exceed về con người và mục đích thật sự của mười minh ước. Vì họ cũng từng một lần ở vị trí đó. Đó là chuyện bình thường khi những kẻ “ở tận đáy” của xã hội dẫn dắt. Bởi vì chính Sora và Shiro hiểu rõ hơn ai hết tiềm năng vô hạn của con người.
“ Họ nói rằng con người có thể thay đổi, nhưng điều đó có thật sự đúng? Nếu họ quyết định rằng họ muốn bay, liệu họ sẽ mọc lên đôi cánh? Tôi không nghĩ vậy. Cậu không thay đổi chính mình. Cậu tự tạo nên con đường của chính cậu. Cậu tự tạo ra cách để bay trong khi vẫn là chính mình ” - Sora
Họ muốn Imanity sử dụng hết tiềm năng đó, thích nghi với tình hình hiện tại bằng những gì họ có chứ không phải là cố gắng để giống các loài khác, không tự ti vì bản thân yếu đuối hơn các chủng tộc khác, rằng mỗi chủng tộc có tiềm năng riêng, mỗi người phải biết được cái tiềm năng đó, rằng đừng cố lấy người không giống mình (không cùng loài) để làm mục đích cho sự phát triển của chính mình. Rằng con người thì đừng cố mọc cánh mà bay hãy nghĩ ra cách mà con người có thể làm từ những thứ ta được trao cho. Bởi vì kẻ mạnh dù có sử dụng vũ khí của kẻ yếu cũng sẽ chẳng thể phát huy hết khả năng của nó, trí tuệ của con người về bản chất chính là thứ vũ khí sinh ra từ sự yếu hèn của con người.
.
Imanity là kẻ yếu. Đó là sự thật chưa từng thay đổi từ trước đến nay, con người là kẻ yếu xé nát cổ họng của những kẻ tự xem bản thân là kẻ mạnh. Là kẻ yếu tự mình đấu tranh để sinh tồn, không do bất kỳ ai tạo ra, Không sinh ra bởi nguyện vọng của bất cứ ai, từ con thú bằng ý chí đã tiến hóa thành giống loài hai chân Imanity. Imanity mãi mãi là kẻ yếu, những kẻ yếu đuối đáng tự hào đạt được trí tuệ cho riêng mình để không phải dựa dẫm vào ma pháp, dùng phương pháp của kẻ yếu để đối đầu với các chủng tộc mạnh hơn và xé nát cổ họng tự đắc của chúng.
“Chủng tộc loài người không thể sử dụng ma pháp, thậm chí cả cảm nhận thấy cũng không được…. Nhưng chính bởi vì “hèn nhát”, chúng ta có được trí tuệ vượt ra khỏi ma pháp, có được trí tuệ nhìn thấu cả ma pháp! Chúng ta không có giác quan phi thường, nhưng chỉ đơn thuần vì “hèn nhát” mà dùng [học tập] và [kinh nghiệm] để tạo ra trí tuệ đạt tới mức có thể dự đoán được tương lai!”
Vậy nên, Sora và Shiro mới tuyên bố rằng 『 』 sẽ dùng phương pháp của kẻ yếu để đánh bại kẻ mạnh. Không cần phụ thuộc vào ma pháp, chẳng cần cơ thể mạnh vượt ngưỡng vật lý, không cần nhiều thời gian như tuổi thọ vĩnh hằng, 『 』 sẽ dùng điều mà con người đã liên tục làm trong qua khứ cho đến hiện tại thậm chí là trong tương lai. Bởi lẽ lịch sử có những điều luôn lặp lại không ngừng, người nhe răng cắn xé những kẻ mạnh béo mập không ai khác chính là kẻ yếu tột cùng. Riku gián tiếp giết Artosh, quốc vương tiền nhiệm tạo nên cái bẫy để săn đuổi Warbeats,... Bởi lẽ, vì sinh ra mà không có bất cứ điều gì, tựa như một tờ giấy trắng, con người mới mang theo tiềm năng vô cùng tận để trở thành, để làm được bất cứ điều gì. Vì là chủng tộc yếu nhất mới là thiên địch của kẻ mạnh nhất. Đến cả thần chiến tranh, kẻ mạnh nhất trong cuộc đại chiến cũng đã thừa nhận:“Quả nhiên rất hợp lý, kẻ có thể đứng lên chống lại người Mạnh nhất như ta, chỉ có thể là kẻ Yếu nhất — có đúng vậy không hả, 『 Sói 』?” . Trên bước đường cùng Imanity ( con mồi ) sẽ lộ ra nanh vuốt để cắn trả lại kẻ thù, đảo ngược vị trí của thợ săn và con mồi. Chủng tộc duy nhất không do thần linh tạo ra, yếu ớt hơn nhưng cũng mang nhiều tiềm năng hơn bất cứ chủng tộc nào khác.
.
Khi Sora và Shiro tuyên chiến với tất cả các chủng tộc khác, nó không chỉ là sự liều mạng nông nổi mà là cả một tầm nhìn chiến lược về vị thế của Imanity bấy giờ. Hạng #7 Elf, một chủng tộc có thiên phú về ma pháp, đến từ cường quốc ma pháp đã bị hai Imanity đánh bại, dù chỉ là gián tiếp thì Elf cũng đã lần đầu tiên bại trận trước Imanity. Vậy thì các chủng tộc khác với thường thức thông thường sẽ nghĩ gì? Imanity đang được một chủng tộc nào đó bảo hộ, dẫn đến sự nghi ngờ lẫn nhau và sẽ không tấn công cho đến khi biết được ai đang bảo kê cho Imanity. Đó không phải là gì khác ngoài trí tuệ. Sự hiểu rõ vị thế bị khinh thường của Imanity, lợi dụng sự khinh thường và cao ngạo của những chủng tộc đứng trên vị thế của kẻ mạnh để tạo nên lợi thế cho bản thân. Trí tuệ sinh ra từ việc hiểu rõ bản thân yếu đuối ra sao, dùng nó để dự đoán các nước đi tiếp theo và làm vũ khí để đánh trả lại các chủng tộc khác. Chỉ một lời tuyên bố thôi, 『 』 đã cho thấy tầm quan trọng và sự đáng sợ đến từ trí tuệ của Imanity.
Nhưng, liệu lời tuyên chiến ấy ngoài mục đích đã được nói rõ liệu còn có ý nghĩa ngầm nào khác? Loài yếu có thực sự đớp được kẻ mạnh ? Con người có thực sự tay không đánh được hổ. Và Sora và Shiro hiểu điều đó, một mình họ không thể chống lại thế giới, họ hiểu được con người yếu đuối ra sao, giới hạn thực sự của chính họ. Đấy là tại sao họ là chủng tộc duy nhất đi liên kết với các chủng tộc khác. Chỉ có kẻ yếu mới đoàn kết để chống lại kẻ mạnh. Có lẽ lúc đầu, ai cũng nghĩ việc Sora và Shiro đi “kết bạn” với các giống loài khác là vì tác giả thích cái thứ trẻ con “kẻ xấu hoàn lương”. Nhưng đây không phải một tình huống như thế, con người liệu có thể chiến thắng nếu chỉ có mỗi bản thân. Ngay trong thế giới thật, ta luôn lấy những thứ xung quanh, khai thác thiên nhiên để phát triển. Hay ngay trong cuộc đại chiến, con người đã sống sót trên những tàn dư của kẻ mạnh, họ đã chiến thắng vì hợp tác với Ex-machina. Điều đó chỉ có thể xảy ra nếu bạn là kẻ yếu, những kẻ khinh thường và cao ngạo các giống loài khác sẽ không bao giờ được như thế. Nhưng cũng để hợp tác với kẻ mạnh ta phải cho chúng đứng ở vị trí của kẻ yếu. Vì chỉ có kẻ yếu mới hợp tác với kẻ yếu, nhưng cách nào để kẻ yếu khuất phục kẻ mạnh ?
Họ lần nữa lại phải dùng chính thứ của kẻ mạnh để chống lại kẻ mạnh. Cách này dù không biến ta thành kẻ mạnh nhưng nó cho ta đứng ngang hàng với chúng. Chính chiêu thức chúng dùng (cuộc đại chiến), chính cơ chế trò chơi (warbeast), chính sự ngạo mạn của chúng (Jibril) để chống lại chúng. Một cách làm “yếu hèn”, nhưng có thực sự có vấn đề không, khi từ trước đến nay, ta vẫn luôn là giống loài “yếu hèn”. Kẻ yếu thì có cách làm của kẻ yếu, Imanity có cách làm của Imanity. Bởi lẽ, thiên địch tự nhiên của kẻ mạnh chỉ có thể là những kẻ yếu đuối hơn.
Mười minh ước không thay đổi bản chất của bất kỳ loài nào, nó không hề thay đổi cán cân sức mạnh, nó chỉ làm thay đổi góc nhìn của ta về thế giới. Và chỉ có những người biết được điều này, và phát huy hết tiềm năng, thì dù có là kẻ “hèn yếu”, người đó mới có được chiến thắng thực sự. Và ngay khi bước đến Disaboard Sora đã nhanh chóng nhận ra điều này. Việc ngay lập tức nhìn nhận thế mạnh, yếu của từng chủng tộc và lập ra chiến lược để cầm chân các chủng tộc khác nhằm câu kéo thời gian để Imanity có thể chuẩn bị các phương án phù hợp đã thể hiện rõ khả năng đáng kinh ngạc của hai anh em Sora và Shiro, rằng 『 』 thực sự là người mà quốc vương tiền nhiệm đánh cược vào. Vị vua có thể vực dậy Imanity.
.
Well... các bác còn mong chờ gì ở đoạn này nữa? Đây không phải light novel nên không có gợi ý thưởng thức như các bài khác của Immunity đâu. Nhưng nếu muốn, các bạn vẫn có thể tự mày mò để tìm ra cách phù hợp nhất với chính bản thân mà. Good Luck.
Cảm ơn bạn Sơn Hoàng Lê Minh đã đồng ý làm cộng tác viên hỗ trợ mình viết bài first quotes này ( mà ngẫm lại chắc đây cũng là một bài first có mặt cả ad lẫn CTV ).
Cảm ơn các bạn đã dành thời gian để đọc bài viết của Immunity’s team.
Admin: #Immunity
CTV: #SamTHK
Nhận xét
Đăng nhận xét