KHI HẠNH PHÚC ĐƯỢC DẮP XÂY TỪ SỰ DỐI TRÁ
Khi Gotham còn đang vỡ bờ, hỗn loạn giữa hàng đống những hậu quả do The Joker, Rachel đã viết một bức thư gửi đến cho Bruce Wayne, mà mãi mãi chàng kỵ sĩ bóng đêm sẽ chẳng bao giờ biết được sự tồn tại của nó. Trong những dòng thư đầy tình cảm ấy, Rachel thừa nhận, Bruce sẽ mãi và mãi mãi tồn tại trong trái tim của bản thân mình như người cô yêu nhất.
Giữa hai người đã từng hẹn thề, khi Gotham bình yên, sẽ cùng nhau về chung một mái nhà. Giờ đây, Rachel ngậm ngùi nhận ra, điều đó sẽ không bao giờ trở thành sự thật, bởi Gotham lẫn người dân của nó cần Bruce nhiều hơn hết thảy những gì cô từng mường tượng.
Rachel sẵn sàng bước thêm một nấc trong cuộc đời với Harvey, cũng là lúc cô đã hy sinh hạnh phúc cá nhân để bảo toàn lấy hạnh phúc cho cả thành phố.
Nhưng ở chiều hướng ngược lại, Alfred đã đốt bức thư, cho nó cháy thành từng vụn một.
Vị quản gia đáng kính của nhà Wayne, đã giấu nhẹm sự thật về tình yêu Rachel dành cho Bruce nhiều đến mức nào. Để kỵ sĩ bóng đêm sẽ không bao giờ bị lung lay lý tưởng, về một Gotham được bình yên.
Alfred đã sẵn sàng đắc tội với người đã khuất, để giữ vững niềm tin của Bruce Wayne.
Không điều gì không có giá, kể cả tình yêu hay hạnh phúc, … Có bao giờ bạn từng nghĩ, để có được hạnh phúc hôm nay, ta đã phải đánh đổi điều gì trong cuộc sống hay không.
Baku đã nghi hoặc từ lâu, kể từ những giây phút đầu tiên chạm mặt. Một đứa trẻ lạ lùng, sợ hãi khi nhìn thấy đồng loại của mình ăn thịt. Đã nghi ngờ kể từ giây phút, Heart lăn xả đánh bại tất cả anh em, chỉ để bảo vệ một đứa trẻ không chung một dòng máu. Và đã bị kích động, khi Benko gặng hỏi
Thế nhưng, những kết luận ấy, cũng đơn thuần là cảm quan ban đầu. Phải cho đến khi Baku thẳng tay, đánh Heart đến tứa máu ở đôi chân. Ông mới cảm nhận được dòng máu cùng huyết thống đang chảy trong huyết quản của mình.
Kết quả của trận chiến này thật dễ đoán. Với sức vóc, kinh nghiệm vượt trội, không lý nào Baku có thể thua được. Thế nhưng, giữa nơi sa trường ngày hôm ấy, núi trứng phun trào, tuyết phủ trắng khắp muôn nơi.
Sự đổ dồn của tất cả, đều tập trung vào nửa sau của trận ác liệt ấy. Nơi Baku, sẵn sàng chịu thương tích nặng nề, chỉ để dẫn lối cho Heart, ngày càng trở nên mạnh mẽ. Những hành động của ông cứ như phát ra những kêu gào, khích lệ con trai mình, hãy mạnh mẽ nữa lên, nếu con còn muốn bảo vệ những người thân của mình. Hãy đánh ta đi, đánh hết sức của con.
Baku chưa từng có cơ hội, được dạy con trai của ông tập đi. Vị vua ấy, chưa một lần nào được dạy con mình đi săn, nhà lãnh đạo lạnh lùng ấy, chưa một lần nào được nghe tiếng cha, mà lẽ ra ông xứng đáng có được.
Khoảnh khắc, Heart chạy đi thật xa, thật xa lấy đà. Baku biết rằng, con trai của ông đã trưởng thành bởi lý tưởng của nó. Heart đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình, để bảo vệ, những người mà cậu gọi một tiếng ‘’gia đình’’.
Người viết gần như đã đổ lệ, khi nhìn Baku ôm Heart vào lòng, gọi tên đứa trẻ ấy thật trìu mến, đã đánh bại chính đứa con của mình, để nó hiểu rằng, cuộc sống không điều gì dễ dàng. Nếu Heart còn muốn bảo vệ những gì trân quý nhất với bản thân, chừng ấy, cậu sẽ còn phải mạnh mẽ hơn nữa.
+ Thế nhưng khi mẹ nuôi của Heart liều chết chạy đến, để xin Baku tha mạng. Ông đã ngỡ ngàng, và trong một phút chốc đã lặng im như tờ. Thứ Baku đang thấy là gì thế này ? Một loài ăn cỏ sẵn sàng hy sinh mạng sống, để bảo vệ một cỗ máy giết người ư ? Thật vô lý, đến mức nực cười.
Nhưng … nhà vua đâu hề biết, trong một quá khứ không xa, chính người mẹ ấy, đã hy sinh một cuộc sống được bao bọc bởi bầy đàn, tách riêng một nơi, để nuôi dưỡng đứa trẻ ấy nên người. Ông cũng không hề biết, bà đã từng một lần liều chết, để cứu lấy Heart khỏi sự chà đạp của con đầu đàn khi cậu còn rất nhỏ.
Bà cũng đã dùng những lời nói dối, để bảo vệ Heart khỏi những nanh vuốt phán xét của cuộc đời. Nhưng vẫn không thể ngăn cản Heart đi theo tiếng gọi hoang dã, bà đã chấp nhận vuột mất đứa con trai, trả nó về đúng bản chất mà Heart thuộc về.
Đã nhiều năm trôi qua, Heart đã vạm vỡ hơn, biết ăn thịt, và nhận thấy thịt là thứ cần thiết để phát triển. Nếu vậy tại sao, bà vẫn còn yêu thương Heart hệt như ngày cậu còn nhỏ ?
Thật ra, điều mà Baku ngạc nhiên, cũng là thứ khiến tất cả người xem trầm trồ. Cuộc đời này, không có định mệnh. Hạnh phúc hay khổ đau, tương lai hay cuộc sống hiện tại, không phụ thuộc vào nơi bạn sinh ra. Bạn sẽ trở thành ai trong cuộc sống.
Heart vẫn sẽ ăn thịt, bởi bản chất là một cỗ máy giết người. Nhưng sự tốt bụng, lý tưởng của bản thân chưa bao giờ thay đổi. Mẹ nuôi của Heart, khi gặp lại đâu phải ngay lập tức nhận ra cậu đâu nào.
Nhưng bà lập tức nhận ra cậu, bởi khi nhìn thấy đứa trẻ Heart cưu mang. Một đứa bé thuộc loài ăn cỏ, y hệt như ngày xưa, bà đã từng tách mình khỏi bầy đàn để nuôi dưỡng cậu. Thì giờ đây một lần nữa, Heart đã tách khỏi Đại Ngạc để nuôi đứa trẻ này nên người.
Bà luôn trìu mến, gọi cậu là Heart tốt bụng của mẹ. Đó là một phép đối to lớn, để nói về con người mà Heart đã trưởng thành. Bởi lẽ không có một con đại ngạc nào từ trước đến giờ được gán ghép với tính từ tốt bụng.
Một con đại ngạc phải hung dữ, phải ăn thịt, phải cắn xé. Nhưng Heart là cá thể đại ngạc độc nhất. Cậu hòa hợp với những loài ăn cỏ, và xem họ là những người thân của mình. Heart của ngày hôm nay được bồi đắp bởi tình yêu chan chứa của người mẹ nuôi ngày hôm qua.
Baku có thể tức giận, ngạc nhiên hết mức. Nhưng cho đến phút cuối, ông nhận ra, đó là nơi mà Heart đã trưởng thành. Những điều lạ đời, ông đang thấy được đúc kết từ một gia đình kì quặc nhất.
Thế nhưng, thật mỉa mai làm sao, nếu không có người mẹ ‘’ngu ngốc’’ đấy, Heart đã chẳng tồn tại cho đến bây giờ. Và cái tên ‘’Heart’’ đã xuất phát từ chính gia đình đó.
Giờ đây, Baku đã bị tước đi quyền can thiệp vào lý tưởng, hạnh phúc mà Heart được định hình ngày hôm nay. Đứa con dũng cảm mà ông được chứng kiến, được tạo nên bởi một gia đình độc nhất. Ông tự hào về điều Heart đã chọn.
Baku đã sinh ra Heart, nhưng quá trình trưởng thành của cậu gắn liền với một cuộc đời không có mặt ông. Và Heart hoàn toàn hạnh phúc về điều đó.
Baku không thể biết liệu Heart có cảm thấy vui hơn khi nhận ra cha mình. Ông chọn cách an toàn nhất để bảo vệ Heart. Dẫu cho điều đấy, sẽ mãi đẩy ông mỗi lúc một xa khỏi cuộc đời của cậu. Ngược lại, Heart sẽ không bao giờ biết được, gia đình thật sự của cậu, đang ở gần đến mức độ nào.
Ai đó có thể chì chiết Baku quá ích kỉ vì không cho Heart được gặp người cha mà cậu xứng đáng có được, nhưng hãy nhìn mà xem. Không có Baku, cậu vẫn rất mạnh mẽ. Được nuôi dưỡng bởi một loài ăn cỏ, nhưng chưa một lần nào Heart oán trách về người mẹ nuôi đáng thương.
Chưa bao giờ Heart hối hận về quá khứ, và tự hỏi sao ta lại khác biệt như vậy. Cậu bỏ qua tất cả những định kiến, tập luyện, chiến đấu, bảo vệ cho những lý tưởng mà Heart tôn sùng. Trên chặng đường đầy chông gai, sức trẻ cùng những giọt mồ hôi, thậm chí đến cả một dấu chân của Baku còn chẳng có, thì điều gì dám chắc khi ông bất ngờ bước vào cuộc sống của cậu, Heart sẽ vui vẻ hơn ?
Mặt khác, Heart vẫn luôn xem sự tồn tại của gia đình ‘’thật sự’’ chỉ đáng một con số không tròn trĩnh. Nếu bỗng dưng có một người bố bước vào cuộc đời cậu, một cách tình cờ, vậy chẳng phải những lý tưởng, Heart đã mải miết đuổi theo sẽ hoàn toàn sụp đổ hay sao.
Baku yêu Heart đến tận cùng, một người đàn ông vĩ đại trong sự nghiệp, nhưng thất bại trong gia đình. Đã ngần ấy năm trời, Baku tưởng như đã lạc mất đứa con mình mãi mãi, thì giờ đây trước mặt ông, chính là đứa trẻ, ‘’đầu đội trời, chân đạp đất’. Tiếng thét của nhà vua trong ngày hôm ấy, như tiếng khóc của một người cha lại một lần nữa lạc mất đứa con của mình, nhưng có thể lần này sẽ là mãi mãi.
Ông đã sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cá nhân để giữ vững niềm tin và con người mà Heart đã trưởng thành. Baku muốn dùng những cú đấm đau đớn để khích lệ, dạy dỗ con trai mình lần đầu tiên trong đời, nhưng cũng như lần cuối cùng. Và khi tưởng như sự thật được phơi bày, Baku chỉ nhẹ nhàng, mỉm cười, lắc đầu cho qua. Đã bịa rằng, nhặt được Heart, và vô tình để lạc mất quả trứng.
Sự thật về thân thế của cả hai đã bị chôn vùi mãi mãi ...
Bạn có biết rằng, trong cuộc sống, con người đề cao sự thật bao nhiêu, lại ghét bỏ sự dối trá bấy nhiêu. Thế nhưng, đã có những lời nói dối cốt đem đến cho người khác hạnh phúc. Người viết đã từng khóc rất nhiều, khi xem Cuộc Sống Tươi Đẹp, một bộ phim của nước Ý được sản xuất năm 1997.
Phim kể về những tháng ngày sống trong nhà tù Đức quốc xã của hai bố con một cậu bé Do Thái. Cậu nhóc dĩ nhiên không thể hiểu cặn kẽ vì sao mình phải vào tù, nhà tù man rợ thế nào... Và người bố, vì tình yêu bao la dành cho con trai bé nhỏ mà đã giải thích cho con bằng hình ảnh “cuộc sống tươi đẹp” trong chốn địa ngục trần gian.
Ngay từ khi bị bắt, ông bố thông minh đã biến cuộc sống tàn khốc trước mặt thành một cuộc chơi thú vị, mạo hiểm để cậu bé không bị sợ hãi, ám ảnh. Tất cả những đày ải khổ cực trong trại tập trung được Guido “biến hóa” thành những thử thách bắt buộc phải vượt qua để ghi điểm một trò chơi lớn. Phần thưởng cho trò chơi lớn là chiếc xe tăng thật, mới, đẹp - điều mà cậu con trai mơ ước.
Tấm lòng cao cả của người bố thể hiện rõ nhất khi ông hiên ngang đi trước họng súng của quân thù để qua khu vực xử bắn nhưng vẫn tếu táo nháy mắt đùa vui với con trai như thể đang hào hứng tham gia một trong những thử thách của trò chơi.
Và lúc ấy, cậu bé vẫn tin rằng cậu cần phải ngồi im như bố dặn, còn bố thì đang ghi điểm với một thử thách nào đó để lấy phần thưởng xe tăng về mừng sinh nhật mình ...
Ngay trong cuộc sống đời thực, khi còn nhỏ, chúng ta đã từng được cha mẹ bao bọc kĩ càng thế nào, về những câu chuyện cổ tích, những con đường trải đầy màu hồng. Và biết bao điều kì diệu khác trong cuộc sống. Nhưng bạn thấy đấy, khi đã trưởng thành, những lời ngọt như suối chảy ngang tai, chẳng khác nào những lời nói dối trắng trợn.
Họ đã lừa dối chúng ta, nhưng cốt để bảo vệ hạnh phúc cho những đứa con thơ dại. Mà khi đã trưởng thành, bước ra cuộc đời, nhận những cú đấm đau đớn cả tâm hồn lẫn thể xác. Chúng ta sẽ không vì thế mà mất niềm tin ở chính mình, tin tưởng vào một ngày mai.
Như cách những vị lương y lừa dối bệnh nhân, buồn bã phát hiện họ mắc bệnh hiểm nghèo. Thế nhưng, bác sĩ đã từ chối tiết lộ cho họ sự thật, và nói rằng, rồi anh sẽ khỏi bệnh. Nhưng sự thật không phải như vậy, họ sẽ chết, sẽ ra đi rất nhanh. Nhưng phần đời còn lại của họ, là hạnh phúc chứ không phải khổ đau.
Những cảm xúc tích cực không chỉ bệnh nhận được hưởng thụ, mà còn cả người thân của họ. Những người ở lại sẽ rất đau khổi vì sự mất mát, nhưng được an ủi, bởi sự lạc quan của bệnh nhân.
Như The Dark Knight đã lừa dối cả thành phố, khi Harvey Dent biến chất, giết người hàng loạt. Bruce Wayne - The Dark Knight đã sẵn sàng hi sinh danh dự của mình, lừa dối cả thành phố Gotham, để bảo vệ cho hạnh phúc, cho niềm tin cùng lý tưởng sáng ngời của công tố viên thành phố được bùng cháy mãi mãi.
Sẽ không một ai biết được sự suy đồi của Harvey, họ sẽ chỉ nhớ đến người hùng lạc lối ấy, như biểu tượng của những gì tốt đẹp nhất. Họ sẽ chì chiết, lên án The Dark Knight, săn đuổi anh cho đến tận cùng thế giới.
Nhưng thật đúng như những gì Bruce đã bộc bạch :
Giữa hai người đã từng hẹn thề, khi Gotham bình yên, sẽ cùng nhau về chung một mái nhà. Giờ đây, Rachel ngậm ngùi nhận ra, điều đó sẽ không bao giờ trở thành sự thật, bởi Gotham lẫn người dân của nó cần Bruce nhiều hơn hết thảy những gì cô từng mường tượng.
Rachel sẵn sàng bước thêm một nấc trong cuộc đời với Harvey, cũng là lúc cô đã hy sinh hạnh phúc cá nhân để bảo toàn lấy hạnh phúc cho cả thành phố.
Nhưng ở chiều hướng ngược lại, Alfred đã đốt bức thư, cho nó cháy thành từng vụn một.
Vị quản gia đáng kính của nhà Wayne, đã giấu nhẹm sự thật về tình yêu Rachel dành cho Bruce nhiều đến mức nào. Để kỵ sĩ bóng đêm sẽ không bao giờ bị lung lay lý tưởng, về một Gotham được bình yên.
Alfred đã sẵn sàng đắc tội với người đã khuất, để giữ vững niềm tin của Bruce Wayne.
Không điều gì không có giá, kể cả tình yêu hay hạnh phúc, … Có bao giờ bạn từng nghĩ, để có được hạnh phúc hôm nay, ta đã phải đánh đổi điều gì trong cuộc sống hay không.
Bạn có bao giờ thắc mắc tại sao ngày còn nhỏ, cha mẹ cứ bảo bọc, và thường khuyến khích chúng ta nên xem truyện cổ tích, hoặc khi có khó khăn ập đến, họ vẫn luôn khuyên ta hãy vững tin vào chính mình, kể cho chúng ta nghe về những con đường trải đầy hoa hồng ?
Chúng ta luôn nhìn nhận cuộc sống một cách rất chủ quan và vì thế, ta tin hạnh phúc là thứ phải đến, chứ không phải thứ ta cần tìm kiếm. Nhưng cuộc đời muôn màu muôn vẻ, có những hạnh phúc chỉ được tạo nên bởi sự hy sinh của một người. Có những hạnh phúc, phải đánh đổi bằng những mất mát. Cũng có những hạnh phúc được kiến tạo từ sự dối trá.
Trong những khoảnh khắc cuối cùng của You are Umasou. Có một trận chiến đã diễn ra giữa Baku và Heart. Một người cần thanh toán món nợ, người còn lại, chiến đấu để giành giật sự sống cho gia đình.
Nhưng ẩn sâu một cuộc tàn sát đẫm máu, những quá khứ chưa được biết như quay trở lại. Để cho ta thấy một tình cảm bắt đầu nảy sinh giữa nơi sa trường. Một thứ tình cảm mà chỉ khi vừa hé nở, đã phải lập tức vụt tắt, chỉ để bảo toàn hạnh phúc cho một người.
Chúng ta luôn nhìn nhận cuộc sống một cách rất chủ quan và vì thế, ta tin hạnh phúc là thứ phải đến, chứ không phải thứ ta cần tìm kiếm. Nhưng cuộc đời muôn màu muôn vẻ, có những hạnh phúc chỉ được tạo nên bởi sự hy sinh của một người. Có những hạnh phúc, phải đánh đổi bằng những mất mát. Cũng có những hạnh phúc được kiến tạo từ sự dối trá.
Trong những khoảnh khắc cuối cùng của You are Umasou. Có một trận chiến đã diễn ra giữa Baku và Heart. Một người cần thanh toán món nợ, người còn lại, chiến đấu để giành giật sự sống cho gia đình.
Nhưng ẩn sâu một cuộc tàn sát đẫm máu, những quá khứ chưa được biết như quay trở lại. Để cho ta thấy một tình cảm bắt đầu nảy sinh giữa nơi sa trường. Một thứ tình cảm mà chỉ khi vừa hé nở, đã phải lập tức vụt tắt, chỉ để bảo toàn hạnh phúc cho một người.
You Are Umasou
Nhấn vào để nghe
♦Hạnh phúc của ‘’You Are Umasou’’
Baku đã nghi hoặc từ lâu, kể từ những giây phút đầu tiên chạm mặt. Một đứa trẻ lạ lùng, sợ hãi khi nhìn thấy đồng loại của mình ăn thịt. Đã nghi ngờ kể từ giây phút, Heart lăn xả đánh bại tất cả anh em, chỉ để bảo vệ một đứa trẻ không chung một dòng máu. Và đã bị kích động, khi Benko gặng hỏi
“ Ngươi không thấy thằng nhóc đó thật giống ngươi ngày còn trẻ sao ? Cũng lăn xả và giành chiến thắng ”
Baku đã nghi ngờ từ lâu, nhưng phải cho đến khi nếm máu của Heart
Thế nhưng, những kết luận ấy, cũng đơn thuần là cảm quan ban đầu. Phải cho đến khi Baku thẳng tay, đánh Heart đến tứa máu ở đôi chân. Ông mới cảm nhận được dòng máu cùng huyết thống đang chảy trong huyết quản của mình.
Kết quả của trận chiến này thật dễ đoán. Với sức vóc, kinh nghiệm vượt trội, không lý nào Baku có thể thua được. Thế nhưng, giữa nơi sa trường ngày hôm ấy, núi trứng phun trào, tuyết phủ trắng khắp muôn nơi.
Sự đổ dồn của tất cả, đều tập trung vào nửa sau của trận ác liệt ấy. Nơi Baku, sẵn sàng chịu thương tích nặng nề, chỉ để dẫn lối cho Heart, ngày càng trở nên mạnh mẽ. Những hành động của ông cứ như phát ra những kêu gào, khích lệ con trai mình, hãy mạnh mẽ nữa lên, nếu con còn muốn bảo vệ những người thân của mình. Hãy đánh ta đi, đánh hết sức của con.
Baku chưa từng có cơ hội, được dạy con trai của ông tập đi. Vị vua ấy, chưa một lần nào được dạy con mình đi săn, nhà lãnh đạo lạnh lùng ấy, chưa một lần nào được nghe tiếng cha, mà lẽ ra ông xứng đáng có được.
Khoảnh khắc, Heart chạy đi thật xa, thật xa lấy đà. Baku biết rằng, con trai của ông đã trưởng thành bởi lý tưởng của nó. Heart đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình, để bảo vệ, những người mà cậu gọi một tiếng ‘’gia đình’’.
Sự trưởng thành tột bậc của ngày hôm nay
Người viết gần như đã đổ lệ, khi nhìn Baku ôm Heart vào lòng, gọi tên đứa trẻ ấy thật trìu mến, đã đánh bại chính đứa con của mình, để nó hiểu rằng, cuộc sống không điều gì dễ dàng. Nếu Heart còn muốn bảo vệ những gì trân quý nhất với bản thân, chừng ấy, cậu sẽ còn phải mạnh mẽ hơn nữa.
+ Thế nhưng khi mẹ nuôi của Heart liều chết chạy đến, để xin Baku tha mạng. Ông đã ngỡ ngàng, và trong một phút chốc đã lặng im như tờ. Thứ Baku đang thấy là gì thế này ? Một loài ăn cỏ sẵn sàng hy sinh mạng sống, để bảo vệ một cỗ máy giết người ư ? Thật vô lý, đến mức nực cười.
Nhưng … nhà vua đâu hề biết, trong một quá khứ không xa, chính người mẹ ấy, đã hy sinh một cuộc sống được bao bọc bởi bầy đàn, tách riêng một nơi, để nuôi dưỡng đứa trẻ ấy nên người. Ông cũng không hề biết, bà đã từng một lần liều chết, để cứu lấy Heart khỏi sự chà đạp của con đầu đàn khi cậu còn rất nhỏ.
Ngày xưa ấy, nơi mẹ nuôi của Heart đã hy sinh tất cả để nuôi nấng cậu
Bà cũng đã dùng những lời nói dối, để bảo vệ Heart khỏi những nanh vuốt phán xét của cuộc đời. Nhưng vẫn không thể ngăn cản Heart đi theo tiếng gọi hoang dã, bà đã chấp nhận vuột mất đứa con trai, trả nó về đúng bản chất mà Heart thuộc về.
Đã nhiều năm trôi qua, Heart đã vạm vỡ hơn, biết ăn thịt, và nhận thấy thịt là thứ cần thiết để phát triển. Nếu vậy tại sao, bà vẫn còn yêu thương Heart hệt như ngày cậu còn nhỏ ?
Thật ra, điều mà Baku ngạc nhiên, cũng là thứ khiến tất cả người xem trầm trồ. Cuộc đời này, không có định mệnh. Hạnh phúc hay khổ đau, tương lai hay cuộc sống hiện tại, không phụ thuộc vào nơi bạn sinh ra. Bạn sẽ trở thành ai trong cuộc sống.
Heart vẫn sẽ ăn thịt, bởi bản chất là một cỗ máy giết người. Nhưng sự tốt bụng, lý tưởng của bản thân chưa bao giờ thay đổi. Mẹ nuôi của Heart, khi gặp lại đâu phải ngay lập tức nhận ra cậu đâu nào.
Nhưng bà lập tức nhận ra cậu, bởi khi nhìn thấy đứa trẻ Heart cưu mang. Một đứa bé thuộc loài ăn cỏ, y hệt như ngày xưa, bà đã từng tách mình khỏi bầy đàn để nuôi dưỡng cậu. Thì giờ đây một lần nữa, Heart đã tách khỏi Đại Ngạc để nuôi đứa trẻ này nên người.
Đó vẫn là Heart tốt bụng của ngày xưa
Bà luôn trìu mến, gọi cậu là Heart tốt bụng của mẹ. Đó là một phép đối to lớn, để nói về con người mà Heart đã trưởng thành. Bởi lẽ không có một con đại ngạc nào từ trước đến giờ được gán ghép với tính từ tốt bụng.
Một con đại ngạc phải hung dữ, phải ăn thịt, phải cắn xé. Nhưng Heart là cá thể đại ngạc độc nhất. Cậu hòa hợp với những loài ăn cỏ, và xem họ là những người thân của mình. Heart của ngày hôm nay được bồi đắp bởi tình yêu chan chứa của người mẹ nuôi ngày hôm qua.
Baku có thể tức giận, ngạc nhiên hết mức. Nhưng cho đến phút cuối, ông nhận ra, đó là nơi mà Heart đã trưởng thành. Những điều lạ đời, ông đang thấy được đúc kết từ một gia đình kì quặc nhất.
Thế nhưng, thật mỉa mai làm sao, nếu không có người mẹ ‘’ngu ngốc’’ đấy, Heart đã chẳng tồn tại cho đến bây giờ. Và cái tên ‘’Heart’’ đã xuất phát từ chính gia đình đó.
Giờ đây, Baku đã bị tước đi quyền can thiệp vào lý tưởng, hạnh phúc mà Heart được định hình ngày hôm nay. Đứa con dũng cảm mà ông được chứng kiến, được tạo nên bởi một gia đình độc nhất. Ông tự hào về điều Heart đã chọn.
Baku đã sinh ra Heart, nhưng quá trình trưởng thành của cậu gắn liền với một cuộc đời không có mặt ông. Và Heart hoàn toàn hạnh phúc về điều đó.
Baku không thể biết liệu Heart có cảm thấy vui hơn khi nhận ra cha mình. Ông chọn cách an toàn nhất để bảo vệ Heart. Dẫu cho điều đấy, sẽ mãi đẩy ông mỗi lúc một xa khỏi cuộc đời của cậu. Ngược lại, Heart sẽ không bao giờ biết được, gia đình thật sự của cậu, đang ở gần đến mức độ nào.
Ai đó có thể chì chiết Baku quá ích kỉ vì không cho Heart được gặp người cha mà cậu xứng đáng có được, nhưng hãy nhìn mà xem. Không có Baku, cậu vẫn rất mạnh mẽ. Được nuôi dưỡng bởi một loài ăn cỏ, nhưng chưa một lần nào Heart oán trách về người mẹ nuôi đáng thương.
Tập luyện điên cuồng
Chưa bao giờ Heart hối hận về quá khứ, và tự hỏi sao ta lại khác biệt như vậy. Cậu bỏ qua tất cả những định kiến, tập luyện, chiến đấu, bảo vệ cho những lý tưởng mà Heart tôn sùng. Trên chặng đường đầy chông gai, sức trẻ cùng những giọt mồ hôi, thậm chí đến cả một dấu chân của Baku còn chẳng có, thì điều gì dám chắc khi ông bất ngờ bước vào cuộc sống của cậu, Heart sẽ vui vẻ hơn ?
Mặt khác, Heart vẫn luôn xem sự tồn tại của gia đình ‘’thật sự’’ chỉ đáng một con số không tròn trĩnh. Nếu bỗng dưng có một người bố bước vào cuộc đời cậu, một cách tình cờ, vậy chẳng phải những lý tưởng, Heart đã mải miết đuổi theo sẽ hoàn toàn sụp đổ hay sao.
Baku yêu Heart đến tận cùng, một người đàn ông vĩ đại trong sự nghiệp, nhưng thất bại trong gia đình. Đã ngần ấy năm trời, Baku tưởng như đã lạc mất đứa con mình mãi mãi, thì giờ đây trước mặt ông, chính là đứa trẻ, ‘’đầu đội trời, chân đạp đất’. Tiếng thét của nhà vua trong ngày hôm ấy, như tiếng khóc của một người cha lại một lần nữa lạc mất đứa con của mình, nhưng có thể lần này sẽ là mãi mãi.
Tiếng gầm của nhà vua
Ông đã sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cá nhân để giữ vững niềm tin và con người mà Heart đã trưởng thành. Baku muốn dùng những cú đấm đau đớn để khích lệ, dạy dỗ con trai mình lần đầu tiên trong đời, nhưng cũng như lần cuối cùng. Và khi tưởng như sự thật được phơi bày, Baku chỉ nhẹ nhàng, mỉm cười, lắc đầu cho qua. Đã bịa rằng, nhặt được Heart, và vô tình để lạc mất quả trứng.
Sự thật về thân thế của cả hai đã bị chôn vùi mãi mãi ...
Sự thật đã bị chôn vùi mãi mãi
♦ Những hạnh phúc dối trá trên màn bạc
Bạn có biết rằng, trong cuộc sống, con người đề cao sự thật bao nhiêu, lại ghét bỏ sự dối trá bấy nhiêu. Thế nhưng, đã có những lời nói dối cốt đem đến cho người khác hạnh phúc. Người viết đã từng khóc rất nhiều, khi xem Cuộc Sống Tươi Đẹp, một bộ phim của nước Ý được sản xuất năm 1997.
Đó là một gia đình hạnh phúc
Phim kể về những tháng ngày sống trong nhà tù Đức quốc xã của hai bố con một cậu bé Do Thái. Cậu nhóc dĩ nhiên không thể hiểu cặn kẽ vì sao mình phải vào tù, nhà tù man rợ thế nào... Và người bố, vì tình yêu bao la dành cho con trai bé nhỏ mà đã giải thích cho con bằng hình ảnh “cuộc sống tươi đẹp” trong chốn địa ngục trần gian.
Ngay từ khi bị bắt, ông bố thông minh đã biến cuộc sống tàn khốc trước mặt thành một cuộc chơi thú vị, mạo hiểm để cậu bé không bị sợ hãi, ám ảnh. Tất cả những đày ải khổ cực trong trại tập trung được Guido “biến hóa” thành những thử thách bắt buộc phải vượt qua để ghi điểm một trò chơi lớn. Phần thưởng cho trò chơi lớn là chiếc xe tăng thật, mới, đẹp - điều mà cậu con trai mơ ước.
Tấm lòng cao cả của người bố thể hiện rõ nhất khi ông hiên ngang đi trước họng súng của quân thù để qua khu vực xử bắn nhưng vẫn tếu táo nháy mắt đùa vui với con trai như thể đang hào hứng tham gia một trong những thử thách của trò chơi.
Và lúc ấy, cậu bé vẫn tin rằng cậu cần phải ngồi im như bố dặn, còn bố thì đang ghi điểm với một thử thách nào đó để lấy phần thưởng xe tăng về mừng sinh nhật mình ...
Nhưng để bảo toàn hạnh phúc cho trai, ông đã sẵn sàng lừa dối đứa trẻ
Ngay trong cuộc sống đời thực, khi còn nhỏ, chúng ta đã từng được cha mẹ bao bọc kĩ càng thế nào, về những câu chuyện cổ tích, những con đường trải đầy màu hồng. Và biết bao điều kì diệu khác trong cuộc sống. Nhưng bạn thấy đấy, khi đã trưởng thành, những lời ngọt như suối chảy ngang tai, chẳng khác nào những lời nói dối trắng trợn.
Họ đã lừa dối chúng ta, nhưng cốt để bảo vệ hạnh phúc cho những đứa con thơ dại. Mà khi đã trưởng thành, bước ra cuộc đời, nhận những cú đấm đau đớn cả tâm hồn lẫn thể xác. Chúng ta sẽ không vì thế mà mất niềm tin ở chính mình, tin tưởng vào một ngày mai.
Những hạnh phúc nhỏ bé ngày còn nhỏ
Như cách những vị lương y lừa dối bệnh nhân, buồn bã phát hiện họ mắc bệnh hiểm nghèo. Thế nhưng, bác sĩ đã từ chối tiết lộ cho họ sự thật, và nói rằng, rồi anh sẽ khỏi bệnh. Nhưng sự thật không phải như vậy, họ sẽ chết, sẽ ra đi rất nhanh. Nhưng phần đời còn lại của họ, là hạnh phúc chứ không phải khổ đau.
Những cảm xúc tích cực không chỉ bệnh nhận được hưởng thụ, mà còn cả người thân của họ. Những người ở lại sẽ rất đau khổi vì sự mất mát, nhưng được an ủi, bởi sự lạc quan của bệnh nhân.
Anh vẫn khỏe lắm, không sao đâu
Như The Dark Knight đã lừa dối cả thành phố, khi Harvey Dent biến chất, giết người hàng loạt. Bruce Wayne - The Dark Knight đã sẵn sàng hi sinh danh dự của mình, lừa dối cả thành phố Gotham, để bảo vệ cho hạnh phúc, cho niềm tin cùng lý tưởng sáng ngời của công tố viên thành phố được bùng cháy mãi mãi.
Sẽ không một ai biết được sự suy đồi của Harvey, họ sẽ chỉ nhớ đến người hùng lạc lối ấy, như biểu tượng của những gì tốt đẹp nhất. Họ sẽ chì chiết, lên án The Dark Knight, săn đuổi anh cho đến tận cùng thế giới.
Bất kể Gotham cần gì, tôi sẽ là người đó
Nhưng thật đúng như những gì Bruce đã bộc bạch :
“ Đôi khi con người xứng đáng có được những thứ tốt đẹp hơn là sự thật ”
Hạnh Phúc
Heart sẽ không bao giờ biết cha cậu đã ở ngay kề bên, một sự thật bị chôn vùi. Nhưng Heart cũng chẳng cần điều đó, cậu tự hào vì được làm con trai của người mẹ ăn cỏ, tức là tự hào về chính bản thân mình bây giờ. Baku hiểu điều đó, hiểu rất rõ. Không có một đứa trẻ nào, sẵn sàng giành giật mạng sống cho cả gia đình của mình, nếu như nó không yêu gia đình đấy đến mức độ vô ngần.
Cuộc đời Heart, không cần có ông nữa, bởi những gì đã làm nên cậu của ngày hôm nay, được đúc kết từ một gia đình đẹp tuyệt diệu. Một tổ ấm, đã nuôi dưỡng những lý tưởng vượt thời của Heart, về một ngày, cỗ máy ăn thịt, sống chung với loài ăn cỏ.
Khi cậu cất bước về phía ánh rạng đông, để cho bóng tối chìm sâu về phía sau.
Chặng đường ấy, đẹp như ánh tà dương, rực rỡ như một bản hòa tấu Rock. Sự trưởng thành vượt bậc của một đứa trẻ sinh ra không có được may mắn. Cho đến ngày thành người cha của đứa trẻ không cùng dòng máu. Nhưng có lẽ trong những chuyến hành trình kì diệu tiếp theo, mãi mãi sẽ Heart không biết được một sự thật đau đớn, mà cha cậu đã phải giấu kín.
Một sự thật sẽ theo Baku cho đến ngày ông tàn cuộc, nhưng miễn nó mang đến cho con trai ông những nấc thang kì diệu tiếp theo trong cuộc hành trình mà Heart đã chọn. Cái giá Baku phải trả rất đắt, nhưng nó đáng đến từng giọt máu đã ứa ra trong trận chiến giữa ông và Heart giữa trời tuyết. Nó xứng đáng để Baku tự làm tổn thương chính mình.
Bởi lẽ con trai Baku không chỉ giống ông, mà cuộc đời của nó, còn là những chuyến hành trình hạnh phúc. Và để bồi đắp cho cuộc đời của Heart, sự hy sinh, cùng những lời dối trá của ông là điều cần thiết, để con trai ông mãi luôn được hạnh phúc về điều mà nó đã chọn.
Nhưng Heart rất yêu thương gia đình của mình
Cuộc đời Heart, không cần có ông nữa, bởi những gì đã làm nên cậu của ngày hôm nay, được đúc kết từ một gia đình đẹp tuyệt diệu. Một tổ ấm, đã nuôi dưỡng những lý tưởng vượt thời của Heart, về một ngày, cỗ máy ăn thịt, sống chung với loài ăn cỏ.
Khi cậu cất bước về phía ánh rạng đông, để cho bóng tối chìm sâu về phía sau.
Chặng đường ấy, đẹp như ánh tà dương, rực rỡ như một bản hòa tấu Rock. Sự trưởng thành vượt bậc của một đứa trẻ sinh ra không có được may mắn. Cho đến ngày thành người cha của đứa trẻ không cùng dòng máu. Nhưng có lẽ trong những chuyến hành trình kì diệu tiếp theo, mãi mãi sẽ Heart không biết được một sự thật đau đớn, mà cha cậu đã phải giấu kín.
Những chuyến hành trình kì diệu tiếp theo
Một sự thật sẽ theo Baku cho đến ngày ông tàn cuộc, nhưng miễn nó mang đến cho con trai ông những nấc thang kì diệu tiếp theo trong cuộc hành trình mà Heart đã chọn. Cái giá Baku phải trả rất đắt, nhưng nó đáng đến từng giọt máu đã ứa ra trong trận chiến giữa ông và Heart giữa trời tuyết. Nó xứng đáng để Baku tự làm tổn thương chính mình.
Bởi lẽ con trai Baku không chỉ giống ông, mà cuộc đời của nó, còn là những chuyến hành trình hạnh phúc. Và để bồi đắp cho cuộc đời của Heart, sự hy sinh, cùng những lời dối trá của ông là điều cần thiết, để con trai ông mãi luôn được hạnh phúc về điều mà nó đã chọn.
Nhận xét
Đăng nhận xét