[MANGA REVIEW] KUBO-SAN WA BOKU (MOBU) WO YURUSANAI - TÔI BỊ TIỂU ĐƯỜNG CHẾT MẤT MỌI NGƯỜI ƠI
Năm nay mình cũng vẫn chỉ muốn một tháng 12, một mùa đông bình thường, giản dị như mọi năm khác, ngày ngày chạy deadline, Noel chạy deadline, cuối năm chạy deadline. Tuy nhiên để có được một mùa đông trọn vẹn thì ngoài bộ môn “chạy deadline” ra thì phải làm một tí “cẩu lương, cơm tró” vào nó mới tròn vị, mới có sức mà đơm deadline chứ thưa quý vị. Vì vậy hôm nay mình đây sẽ đem tới một bộ manga rom-com, SoL cực UwU để thồn cho mọi người chút đặc sản mùa đông mà không cần phải ra đường chi cho mệt.
Tác giả: Nene Yukimori.
Thể loại: Romance, Comedy, SoL, School life,…
Số chương: 52 chương tiếng Việt (12 fingers team đang tiến
hành).
Tóm tắt: Junta Shiraishi là một cậu học sinh cấp 3 với một mục
tiêu giản đơn đó là được tận hưởng tuổi trẻ. Tuy nhiên điều đó thật khó khăn với
cậu khi cậu là một người quá nhạt nhòa, nhạt nhòa ở đây là mọi người thậm chí
còn không nhận ra sự tồn tại của cậu. Chưa bao giờ nghỉ học nhưng mọi người vẫn
luôn tưởng cậu không đi học, mọi người vô tư ngồi xuống ghế của cậu mà không nhận
ra cậu đang ngồi đó,… Shiraishi cảm giác mình chỉ tồn tại như một nhân vật quần
chúng, bản thân cậu hiểu điều đó nên cậu cũng không hi vọng gì nhiều vào tuổi
trẻ nhàm chán của mình nữa. Ấy vậy một ngày, cô bạn cùng lớp của cậu Nagisa
Kubo bắt chuyện với cậu, dường như cô ấy luôn nhận ra sự tồn tại của cậu. Thật
không may cho Shirashi-kun của chúng ta khi Kubo-san lại là một cô bé tinh nghịch,
cô nhận thấy bầu không khí kì lạ của Shiraishi và muốn trêu chọc cậu. Những sự
trêu chọc của Kubo dành cho Shiraishi dần thường xuyên hơn, điều đó tình cờ làm
cho Shiraishi cảm thấy rằng có lẽ tuổi trẻ của cậu cũng không hẳn là nhàm chán
lắm. Câu chuyện về đôi bạn trẻ của chúng ta rồi sẽ đi tới đâu đây trời ơi IwI.
Nội dung của bộ manga này mang cho chúng ta một cảm giác giống
như “Karakai jouzu no Takagi-san” hay “please don’t bully me Nagatoro-san” khi
mà gần như các chương truyện đều là nữ chính Kubo của chúng ta châm chọc
Shiraishi-kun, làm cậu chàng Shiraishi suy nghĩ quá lên, làm cậu ngại ngùng thậm
chí đôi khi là có chút căng thẳng. Nhưng ở đây, Kubo-san lại đem lại cho mình một
cảm giác ngọt và dịu dàng hơn so với 2 bộ trên khi Kubo có một phong thái nhẹ
nhàng, xen chút bẽn lẽn so với 2 nhân vật Nagatoro và Takagi. Nhưng để nói tổng
thể thì nội dung của Kubo-san cũng chỉ là sự tập trung vào tương tác của cặp
nhân vật chính với nhau, thành thật thì cái này cũng không có gì đặc biệt cả,
nên mọi người cũng không nên trông chờ quá nhiều vào cốt truyện của bộ này,
nhưng tất nhiên như mình vẫn hay nói thì với 1 bộ manga rom-com thì điều này có
lẽ không phải là vấn đề mà ta nên quá xét đoán tới.
Nhân vật của Kubo-san thì sao? Cũng như cốt truyện, vẫn là
những công thức quen thuộc, hay có thể nói là cliché. Một cậu bạn mờ nhạt, trầm
tính có một cô bạn bàn bên trái tính, năng động, dễ thương và thích trêu chọc.
Những nhân vật phụ thì quanh đi quẩn lại vẫn là những người bạn, người thân
trong gia đình của 2 nhân vật chính. Và trong số những nhân vật phụ lại luôn có
1 nhân vật đóng vai wingman, làm người thúc đẩy 2 nhân vật chính. Sau 1 thời
gian, thì cả 2 nhân vật chính là Kubo và Shirashi dần nhận ra bản thân có những
cảm giác mới với đối phương, những hành động dần trở nên thân mật hơn với nhau
một cách dần đều theo từng chương truyện. Well, dàn nhân vật này lại chẳng cũ
quá rồi phải không?
Vậy thì điều gì khiến mình cũng như các độc giả khác tiếp tục
theo dõi và mong chờ ở bộ manga này? Cốt truyện và nhân vật thì không mới, hay
nói trắng ra là đã quá quen thuộc và cũng không mang quá nhiều chiều sâu hay ý
nghĩa hàm chứa bên trong mỗi chương truyện. Đáp án chính là sự tương tác và hành
động của các nhân vật, hay cụ thể hơn ở đây là những bài trêu chọc, thả thính của
nàng Kubo dành cho Shiraishi, chắc có lẽ cái đắt giá nhất trong nội dung của những
thể loại rom-com như này có lẽ đều nằm ở đây. Một Shiraishi luôn bị bất ngờ và
luôn phải chống đỡ lại những tình huống bất ngờ mà Kubo đem tới, một Kubo đầy
tươi tắn luôn muốn châm chọc cậu bạn mờ nhạt kia có lẽ là motip không mới đấy.
Nhưng mà không thể nào là sự lặp lại được, ở đây, không giống Takagi hay
Nagatoro, những hành động của cặp đôi nay có phần ngây ngô hơn, những trò trêu
chọc cũng phần nào nhẹ nhàng hơn, ít sự ranh ma, tinh quái trong đó hơn, làm
cho sự gần nhau của cặp đôi này cũng thể hiện rõ ràng hơn, bớt phần “tsundere”
với nhau trong đó. Chính vì vậy mà từng chương truyện, từng trò đùa của họ đều
là những thìa đường, là những sự ngọt ngào, là những niềm vui mà người đọc muốn
tận hưởng. Để rồi qua chính những thìa đường đó, một Shirashi mờ nhạt, lãnh đạm
ngày nào dần phản ứng với những trò đùa của Kubo, một Kubo luôn chủ động đã phải
có những phút giây đứng hình trước sự đáp trả phải nói là có chút vô ý của
Shiraishi. Sự hứng khởi trong câu chuyện được gia tăng thêm khi tương tác không
chỉ là một vòng khép kín giữa Shiraishi và Kubo mà được mở rộng ra, khai thác
được nhiều hơn tác động của các nhân vật phụ vào cốt truyện, khiến họ thực sự
có vai trò trong sự phát triển mối quan hệ của cặp nhân vật chính chứ không chỉ
đơn thuần là “lâu lâu được vài ba câu khai thông tư tưởng cho cặp main ngu
ngơ”. Hơn nữa đó là những tình huống truyện vẫn giữ được cái mặc định, cái
setup của truyện xoay quanh vấn đề mờ nhạt hay “vô hình” của cậu đối với mọi
người xung quanh. Kết hợp với đó là những chương truyện tập trung riêng vào
mình Kubo hoặc Shiraishi, cho ta thấy góc nhìn của 2 nhân vật về đối phương
cũng như “tâm tư tình cảm của họ đã đổi thay như thế nào?” hay “cảm giác của họ
khi được gặp đối phương ra sao?”. Để từ đó mà người đọc hiểu hơn về mối quan hệ
họ và đặc biệt là cảm nhận được cơn sốc đường, tiểu đường đang dần hình thành
trong cơ thể mình. Cứ thế, mỗi chương truyện dừng lại làm cho người đọc cảm thấy
vừa sung sướng mà vừa day dứt khi câu chuyện của họ bị tạm ngừng, để lại cho ta
câu hỏi rằng “kì tới 2 đứa sẽ lại làm gì đây? Cơm chó sẽ được bón kiểu gì đây?”
khiến cho ta tiếp tục mong chờ chương tiếp theo, mong ngóng được nhìn thấy Kubo
và Shiraishi thả thính nhau.
Art của bộ truyện khá tốt, các nhân vật được thiết kế khá
phù hợp, ví dụ như Shiraishi được tạo hình khá đơn giản từ trang phục cho tới
đường nét, đặc biệt là cặp mắt được tối giản hóa một cách tối đa, khiến cậu
trông khá vô cảm, còn trái ngược lại về phía Kubo thì đơn giản hơn là một cô bé
dễ thương, dễ thương và cực kỳ dễ thương mà thôi. Thực tế thì sự trau chuốt cho
nét vẽ không phải là quá cao, phông nền cũng thuộc dạng ổn, nhân vật thì nhiều
khi lại khá đơn giản và có phần chibi hóa, tuy nhiên là tác giả rất biết tạo điểm
nhấn khi luôn có những khung hình tôn lên được vẻ dễ thương của Kubo trong mỗi
chương. Thêm vào đó là art đã thực hiện tốt khi đem lại cho ta một sự cảm nhận
về mặt hình ảnh trước tiên trong mỗi thay đổi của các nhân vật, có thể thấy như
một Shiraishi với đường nét đơn giản bỗng được khắc họa một cách đầy đủ trong
khung hình chẳng hạn. Để đánh giá chung thì nét vẽ phù hợp với bộ manga, dễ
thương, dễ đọc và dễ mến, góp phần không nhỏ khiến cho các độc giả cảm nhận được
sự ngọt ngào để mà họ phải tiếp tục mong chờ nó.
Kubo-san wa boku (mobu) wo yurusanai là một bộ manga mà cá
nhân mình mà nói ấy thì mình rất thích nó, hiện đang là một trong các bộ top-tier
rom-com mà mình đang theo dõi. Enjoyment hay sự tận hưởng của mình dành cho bộ
này phải nói là rất cao, vẫn ngày ngày đợi chờ chap mới để được ăn cẩu lương. Để
sau, mỗi chương lại phải hét thầm lên trong lòng vì sự cute của cái thứ này, lại
muốn bảo với 2 cái đứa trong manga đó là “tụi bay cưới nhau đi, đừng ở đây cho
tôi ăn cơm cho nữa, tôi thích lắm, xin cảm ơn.” Đôi khi cũng có chút lo lắng
cho diễn biến trong tương lai, không biết có duy trì được độ ngọt và độ hấp dẫn
của câu chuyện không, cơ mà kệ đi chứ, cứ tận hưởng đã.
=> Kết lại: Nếu bạn là một con dân của giáo phải hảo ngọt
thì nhất định phải thử qua bộ này một lần, còn nếu không thì hãy cho nó một cơ
hội để xem sự dễ thương này có đánh gục được bạn hay không nhé! Hãy cùng nhau
nghiện ngập những bộ manga rom-com ngọt ngào nào mọi người.
#rika
Nhận xét
Đăng nhận xét