[CẢM NHẬN FATE SERIES] ANH HÙNG CHÍNH NGHĨA - GIẢ TẠO NHƯNG ĐẸP ĐẼ
"Vị anh hùng có sức mạnh để cứu tất cả mọi người trên thế gian." - Đó chắc hẳn là ước mơ của không ít những đứa trẻ khi chứng kiến những siêu anh hùng mình ngưỡng mộ trên chiếc màn hình vô tuyến, hoặc cũng có thể trong một cuốn truyện tranh nữa. Tuy nhiên khi lớn lên thì sao? Những đứa trẻ đó rồi cũng sẽ hiểu ra rằng ước mơ đó của bản thân ngày ấy thật ngốc nghếch, thật phi lý một khi đã đối diện với những mặt tối của thế gian này, hay nói cách khác là trải đời. Vì không thể nào có một thứ sức mạnh đủ để cứu tất cả mọi người trên thế gian cả.
Nhưng lại có hai con người dường như là ngoại lệ, không từ bỏ ước mơ đó khi lớn lên. Khi ở Fate/Zero có một người đàn ông đã quyết tâm tham gia vào một cuộc chiến sinh tử, đặt cược tất cả mọi thứ mình có vào phép màu với hy vọng có thể cứu cả nhân loại. Còn ở Fate/stay night [Unlimited Blade Works] thì có một cậu thiếu niên nọ đã quyết tâm chiến đấu với chính mặt tối trong lý tưởng của bản thân, mạnh mẽ bước đi trên con đường trở thành người anh hùng cứu cả nhân loại. Vậy rốt cuộc hai con người này là ai? Câu chuyện về họ liệu sẽ có cái kết như thế nào? Câu trả lời sẽ được giải đáp trong chương đầu tiên của series cảm nhận Fate Series ngày hôm nay do mình, Nagasawa Masami chắp bút.
Trước khi bắt đầu mình xin phép được đề cử bốn bản nhạc đại diện cho từng mục trong bài viết để các bạn có thể vừa đọc bài vừa tận hưởng; thứ tự là Tragedy and Fate - Yuki Kajiura, Unmei wo Yoru -Unlimited Blade Works- - Kenji Kawai, Emiya ver.2 - Kenji Kawai và Sorrow - Hideyuki Fukusawa. Đồng thời mình muốn lưu ý trước rằng đây sẽ là một bài viết có spoil rất nhiều, nên nếu bạn chưa có cơ hội để trải nghiệm hai bộ anime là Fate/Zero và Fate/stay night [Unlimited Blade Works], hay nguyên tác của chúng là light novel và visual novel thì hãy dừng đọc bài tại đây. Còn nếu bạn không ngại spoil hoặc đã trải nghiệm rồi thì không dài dòng nữa, chúng ta bắt đầu thôi.
...
1. CÂU CHUYỆN VỀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÁT KHAO CỨU CẢ NHÂN LOẠI.
Khi đó Kiritsugu vẫn chỉ là một cậu bé nhỏ sống cùng người cha pháp sư, có người bạn là cô gái Shirley dễ thương và thầm mang trong trái tim mình tư tưởng trở thành Seigi no Mikata (Anh hùng chính nghĩa) - Cứu tất cả mọi người trên thế gian và cho họ một tương lai hạnh phúc. Tuy nhiên dòng đời đưa đẩy, khiến Kiritsugu trải qua vô vàn những thảm kịch và đau thương trên thế giới này. Lúc đó ông đã nhận ra rằng không thể nào cứu được cả nhân loại, bởi con người quá ngu ngốc và bản chất của họ là tự huỷ diệt lẫn nhau. Rồi là cả việc không có gì là miễn phí, muốn cứu người bắt buộc phải có hy sinh, hay muốn cứu người thì bắt buộc phải giết!
Thế là Emiya Kiritsugu đã quyết định đội lên mình cái lốt của một sát thủ máu lạnh, lao đầu vào những cuộc chiến, đặt mọi người kể cả những người máu mủ ruột thịt với mình ngang hàng với nhau. Ông làm vậy cốt lõi là để có thể luôn sẵn sàng giết người, để không ngần ngại hy sinh đi phần ít cho số đông được sống. Thậm chí ông còn đã sẵn sàng giết cả cha mình - Một pháp sư xem mạng người như cỏ rác trên con đường chạm tới Căn Nguyên, hay cả Natalia Kaminski - Người lính đánh thuê mà Kiritsugu xem như mẹ ruột. Tuy nhiên phải chăng Kiritsugu muốn như vậy? Không hề. Ông muốn cứu cả nhân loại mà không phải hy sinh chứ không phải giết ít cứu đông.
Để rồi khi biết về Cuộc chiến Chén Thánh và phần thưởng của nó - Chén Thánh toàn năng với khả năng đáp ứng mọi nguyện ước thì Emiya Kiritsugu đã có hy vọng, hy vọng rằng có thể dùng Chén Thánh để thực hiện điều ông hằng mong muốn bấy lâu nay, cứu rỗi nhân loại. Thế là ông lao đầu vào chiến đấu, sử dụng đủ mọi mưu hèn kế bẩn lẫn kinh nghiệm của bản thân triệt hạ hết các cặp Masters cùng Servants khác. Kiritsugu đã tin rằng đây, những giọt máu trong Cuộc chiến Chén Thánh lần thứ IV này sẽ là những giọt máu cuối cùng của nhân loại phải đổ. Ấy là cho đến khi Kiritsugu chạm tới Chén Thánh, mọi chuyện mới vỡ lẽ.
Để ước một điều gì đó với Chén Thánh, thì người đưa ra điều ước phải biết cách để có thể thực hiện điều ước đó. Nói cách khác, Chén Thánh chỉ là công cụ để thực hiện điều ước, chứ không phải một thứ màu nhiệm như Kiritsugu đã lầm tưởng bấy lâu nay. Nếu bây giờ Kiritsugu ước thì dĩ nhiên Chén Thánh sẽ có thể thực hiện điều ước của ông thôi, tuy nhiên cách thực hiện lại quá tàn khốc. Khi mà Chén Thánh sẽ giết toàn nhân loại, chỉ chừa lại vợ con Kiritsugu.
Cho đến cuối cùng, người đàn ông tên Emiya Kiritsugu ấy đã lựa chọn con đường cũ, giết người để cứu nhiều người hơn. Ông chối bỏ Chén Thánh để cứu cả nhân loại sáu tỉ người bằng cách giết chết người vợ yêu quý và đứa con gái (dù chỉ là giả) để rồi nhận Lời nguyền Chén Thánh. Sau đó ông quyết định phá huỷ Chén Thánh để ngăn chặn những hậu quả về sau, tuy nhiên... Ông đã phạm sai lầm. Khi mà lời nguyền Chén Thánh do nhà Einzbern gây ra từ Cuộc chiến Chén Thánh lần thứ III nhờ hành động của Kiritsugu, nay đã có thể trào ra mà thiêu cháy cả một vùng thành phố Fuyuki.
Cuộc chiến Chén Thánh lần thứ IV kết thúc, với hậu quả để lại là một địa ngục đầy mùi khói và xác người cháy. Chứng kiến nó, Emiya Kiritsugu đã hoàn toàn sụp đổ, tuyệt vọng như một xác chết đi quanh Fuyuki đang cháy với hy vọng sẽ cứu được một ai đó. Nếu không còn ai sống sót, ông chắc sẽ tự sát.
2. HỒI KẾT VÀ KHỞI ĐẦU, CUỘC ĐẤU CỦA MỘT CHÀNG TRAI VỚI CHÍNH BẢN THÂN MÌNH.
Trong biển lửa Fuyuki ở 10 năm trước những sự kiện chính trong Fate/stay night [Unlimited Blade Works], cậu bé Shirou đang nằm dưới đống đổ nát và hấp hối. Tuy nhiên cậu đã được cứu bởi Emiya Kiritsugu, và dù yếu nhưng cậu vẫn nhớ rõ gương mặt của ông khi ấy, gương mặt của một người đàn ông hạnh phúc tới mức rơi lệ, hạnh phúc vì ông đã cứu được một người, hạnh phúc như thể ông đã cứu được chính mình vậy. Vì vậy mà lúc đó, Shirou dường như đã có chút ghen tị với Kiritsugu.
Sau này, khi đã được Kiritsugu nhận nuôi vì không còn người thân nào của Shirou sống sót sau thảm kịch Fuyuki, cậu đã được biết thêm nhiều điều về ông. Shirou biết được rằng Kiritsugu là một pháp sư, đồng thời là cả tư tưởng anh hùng chính nghĩa của ông ngày trước. Vì vậy mà Shirou đã vô cùng ngưỡng mộ ông, muốn được trở thành giống như ông. Điều này thể hiện rõ qua những hành động của cậu, khi luôn cố gắng hết sức giúp đỡ cùng với bảo vệ người khác hết mình. Và sau một lần dọn dẹp phòng tập thay cho Matou Shinji vì cậu ta nhờ, Emiya Shirou đã vô tình chứng kiến một chuyện không nên thấy.
Có hai Servants đang chiến đấu với nhau tại sân trường, và để bịt miệng Shirou đang chứng kiến thì một người đã lao ra để đâm cậu, nhưng may mắn cậu sống sót và trở thành một Master của Cuộc chiến Chén Thánh lần thứ V tại Fuyuki. Để có thể gia tăng cơ hội sống sót trong trận chiến sinh tử này cậu đã quyết định hợp tác cùng người bạn học cùng với đó là pháp sư đại diện cho gia tộc Tohsaka danh giá cũng tham gia vào Cuộc chiến Chén Thánh - Tohsaka Rin.
Tuy nhiên Servant của Rin - Archer xuyên suốt quá trình hợp tác dường như luôn tỏ rõ sự thù địch với Emiya Shirou. Thậm chí sau một cuộc giao tranh với Servant Caster của cả hai thì Archer đã đâm Shirou, suýt nữa đã giết chết cậu. Đến mãi về sau, thân phận của Archer và nguyên do cho những hành động của anh mới được tiết lộ. Anh chính là Emiya Shirou và muốn giết chết Emiya Shirou ở hiện tại, với hy vọng có thể thoát khỏi số phận của bản thân lúc này.
Để cụ thể hơn, Archer là Emiya Shirou sống sót qua Cuộc chiến Chén Thánh, nhưng là ở một dòng thời gian khác với Fate/stay night. Trong khoảng thời gian đó Emiya đã quyết định bán kiếp sau của mình cho Ức Chỉ Lực Alaya để có sức mạnh cứu tất cả mọi người trên thế giới khỏi tai hoạ, đúng như lý tưởng Anh hùng chính nghĩa. Nhưng thật không thể ngờ rằng Emiya đã bị đồng minh của chính mình phản bội, kết cục thì bị xử tử. Dù vậy nhưng Emiya vẫn chưa hề căm ghét hay hận thù gì với con người.
Khi đã chết và bị Ức Chỉ Lực Alaya đến đòi nợ thì Emiya chính thức trở thành một Thủ Hộ Giả. Anh cứ ngỡ mình có thể trở thành Anh hùng chính nghĩa lúc này, khi đã có sức mạnh. Tuy nhiên sự thật cay đắng đã ập đến với anh, giống như điều mà Kiritsugu ngày xưa cũng nhận ra. Cách duy nhất để có thể cứu người là phải chấp nhận hy sinh, chấp nhận giết đi số ít để có thể cứu được phần đông. Mỗi lần được Thế Giới cử xuống để giết người như vậy Emiya đều ước đây là lần cuối anh phải làm điều ác độc này, nhưng không. Bản chất của con người vốn là tự huỷ diệt lẫn nhau, và cách duy nhất để ngăn chặn những con người đó và cứu nhiều người hơn là giết họ. Nói cách khác, chừng nào loài người còn tồn tại thì Archer Emiya sẽ còn phải cầm vũ khí lên mà giết người, để cứu nhiều người hơn.
Đến cuối cùng, sau một hồi giết mãi, mãi và mãi thì Emiya cũng dần mâu thuẫn với lý tưởng bản thân theo đuổi bấy lâu, rồi kết quả là chối bỏ nó hoàn toàn, kết quả thì ai cũng thấy là một Archer Emiya như bây giờ. Lạnh lùng, đau khổ và cay đắng, nếu để ý kĩ thì quả thực khá giống Emiya Kiritsugu ngay xưa. Nội tâm của Archer sau khi chối bỏ lý tưởng cũng phần nào thể hiện qua Cố hữu Kết giới - Unlimited Blade Works của anh. Một thế giới tăm tối với bầu trời đầy những bánh răng quay chậm rỉ sét, cùng những thanh kiếm cắm sâu xuống nền đất trông không khác gì nghĩa địa đại diện cho những mạng người đã mất dưới tay anh trên con đường làm Thủ Hộ Giả.
Tại cuộc gặp của Archer Emiya và Shirou tại lâu đài Einzbern nay đã đổ nát sau trận đấu của Gilgamesh với Servant Berserker, Archer Emiya cũng đã nói rõ trước khi trận đấu của cả hai bắt đầu. Anh muốn giết chết Emiya Shirou ở thời điểm hiện tại với hy vọng có thể thoát khỏi kiếp làm Anh Linh, dù biết rằng Anh Linh Toạ tách biệt khỏi những yếu tố như không gian hay thời gian, và không bị ảnh hưởng bởi luật nhân quả nhưng vẫn muốn thử. Đồng thời Archer cũng muốn Emiya Shirou phải thừa nhận lý tưởng của cậu là sai lầm, là giả tạo và không hơn không kém gì một thứ vay mượn. Lúc này, dường như không quá khó để nhận ra Archer chính là đại diện cho mảng tối của lý tưởng Emiya Shirou đại diện.
3. ANH HÙNG CHÍNH NGHĨA - GIẢ TẠO NHƯNG ĐẸP ĐẼ.
Trong cuộc đấu với Archer Emiya, Shirou dĩ nhiên không có cửa chiến thắng ngay từ đầu nếu nhìn qua. Archer là Servant, mà Shirou chỉ là một pháp sư thiếu kinh nghiệm lúc đó, sự chênh lệch sức mạnh cả hai quá rõ ràng và thể hiện rõ xuyên suốt trận đấu. Khi mà Archer liên tục đánh Shirou đến mức cậu trọng thương, đứng lên cũng khó. Tuy nhiên tinh thần của Shirou mới chính là thứ đáng nói, khi là thứ cậu bị vùi dập nhiều hơn cả bởi những lời nói cay nghiệt nhưng thực tế đến từ Archer.
Mỗi lời nói của Archer đều là một sự lột trần, lột trần cái lý tưởng Anh hùng chính nghĩa nhìn qua thì cao đẹp của Shirou kia, khiến cậu không thể chối cãi mà thừa nhận. Cậu thừa nhận rằng việc cứu tất cả mọi người đúng là chuyện không thể, bắt buộc phải có sự hy sinh để những người khác có cơ hội sống. Cậu thừa nhận lý tưởng của mình là giả tạo vì nó chỉ là thứ sinh ra để thoả mãn cái tôi của Shirou, cái tôi mà sự kiện Fuyuki 10 năm trước để lại. Đó là cái tôi trống rỗng chỉ có thể được thoả mãn bằng cách giúp đỡ người khác mù quáng. Nhưng có lẽ trên tất cả, sự thừa nhận này mới là quan trọng nhất. Shirou buộc phải thừa nhận rằng cái lý tưởng Anh hùng chính nghĩa của cậu chỉ là một thứ hàng vay mượn vì nó không đến từ bản thân cậu, mà đến từ Kiritsugu, người trước đây đã thất bại khi thực hiện nó.
Tuy nhiên... Lý tưởng đó lại đẹp.
Đúng vậy, dù có sai lầm, giả tạo hay thậm chí có đúng như Archer đã nói đi nữa, chỉ là một thứ vay mượn không hơn không kém thì có ai dám cười nhạo lý tưởng Anh hùng chính nghĩa ấy? Lý tưởng Anh hùng chính nghĩa ấy của Shirou quá đẹp, quá hoàn hảo để trở thành sự thật. Nhưng cậu vẫn muốn quyết tâm thực hiện nó đến cùng, vẫn muốn cứu tất cả mọi người, ngăn chặn những thảm kịch như Fuyuki 10 năm trước. Như vậy có gì là sai chứ? Và còn nữa, việc ngưỡng mộ và ghen tị đến mức quyết tâm thực hiện lý tưởng cao đẹp của một người trước đây đã không thể thực hiện được nó, có gì là sai trái đâu?
Sau đó, nhờ tất cả những gì ở trên, vẻ đẹp cùng quyết tâm thực hiện lý tưởng Anh hùng chính nghĩa đến cùng mà Shirou đã có lại sức mạnh tinh thần để đứng lên, mạnh mẽ chống lại một Servant mạnh hơn mình trước mắt. Và cậu chĩa mũi kiếm thẳng vào chính mặt tối của lý tưởng bản thân mình đại diện, hét lớn.
"Tôi có thể thua bất kì ai, nhưng tôi không thể thua chính bản thân mình!"
Archer không thể không sốc trước cảnh tượng này, vì bởi Shirou đã bị đánh tàn tạ cả về thể chất lẫn tinh thần như thế, mà vẫn có thể đứng dậy đánh tiếp với anh. Anh đánh lại nhưng giờ đây dù tốc độ vung kiếm của Shirou chỉ ở mức tầm thường, kĩ năng thì khỏi nói chẳng khác nào một thằng đang vung kiếm loạn xạ nếu so với Archer thì chênh lệch như ngày và đêm, tuy nhiên sức nặng trong từng đòn đánh thì đáng kể hơn rất nhiều trong mắt Archer so với lúc trước. Sau đó, trước một Emiya Shirou như thế Archer cũng phải suy nghĩ, không thể phản đối lại Shirou được vì lý lẽ của cậu nhóc kia không hề sai.
Đến những phút giây cuối cùng, Archer - Kẻ trước đây từng căm hận cái lý tưởng Anh hùng chính nghĩa kia đến tận xương tuỷ và quyết dành cả đời nguyền rủa nó, vì những lời nói mạnh mẽ và chân thật của Shirou đã phải lưỡng lự mà dừng tay vào giây phút quan trọng nhất. Để rồi sau đó anh thua cuộc trước Shirou, chấp nhận thất bại và chịu thua lý tưởng Anh hùng chính nghĩa của cậu.
Tuy nhiên, chiến thắng là vậy nhưng sự thật mãi mãi không thể thay đổi, Archer Emiya vẫn đúng. Lý tưởng của Shirou cao đẹp thì đúng là cao đẹp, nhưng nếu cậu cứ tiếp tục giúp người khác một cách vô tội vạ như vậy để thoả mãn cái tôi của bản thân thì rồi cậu cũng sẽ như Archer thôi.
4. HỒI KẾT.
Sau cùng, Fate/Zero và Fate/stay night [Unlimited Blade Works] vẫn là hai tác phẩm cực kì đặc biệt đối với bản thân mình, khi mà trên cả việc là hai tác phẩm đưa mình đến với Fate Series, còn là hai tác phẩm mà mình mãi ấn tượng nhất về cốt truyện có chiều sâu vô cùng về lý tưởng Anh hùng chính nghĩa.
Ở Fate/Zero đó là cốt truyện về một người đàn ông quyết tâm thực hiện lý tưởng Anh hùng chính nghĩa, để rồi đón nhận kết cục bi thảm nhưng cuối cùng vẫn nhen nhóm lòng tin vào một cậu nhóc, khi cậu quyết tâm thực hiện lý tưởng của ông đến tận cùng. Còn ở Fate/stay night [Unlimited Blade Works] thì đó là câu chuyện về cuộc đấu của lý tưởng, với hai con người mang hai góc nhìn khác nhau về lý tưởng Anh hùng chính nghĩa. Và dù cho kết quả của trận chiến đã có, tuy nhiên đến cuối cùng thực sự chẳng ai đúng, cũng chẳng có ai sai cả. Thứ duy nhất còn đọng lại chỉ là một tư tưởng Anh hùng chính nghĩa dù cho có giả tạo, nhưng vẫn đẹp đẽ vô cùng.
Nhận xét
Đăng nhận xét